(Bongda24h) - So với các tuyến khác của Arsenal, tiến về chính là nơi mà Pháo thủ để lại nhiều khoảng trống khó lấp đầy nhất sau mùa chuyển nhượng 2008. Bù lại, họ đã mang về các cầu thủ còn khá trẻ là Nasri, Ramsey và Bischoff, nhưng như vậy là chưa đủ. Arsenal vẫn cần một tiền vệ đánh chặn tầm cỡ như Vieira hay Petit ngày nào.
Arsenal: Âu lo trước mùa giải mới (Phần 1)
Tính cả vụ chuyển nhượng hồi mùa đông, Arsenal đã mất đi Diarra, Flamini và Gilberto, tất cả đều là những tiền vệ đánh chặn có chất lượng, nhưng the Gunners vẫn chưa có một cái tên xứng đáng để thay thế. Trong khi cầu thủ được đánh giá cao nhất ở tuyến giữa, Cesc Fabregas, chỉ thiên về lối đá tấn công, Arsenal sẽ phải cần có một người đỡ đần anh ở công việc phòng ngự, ít nhất cũng phải như Flamini, nếu không Cesc sẽ không thể phát huy hết sức mạnh của mình.
Trong bóng đá hiện đại, vai trò của một tiền vệ phòng ngự trong đội bóng là không nhỏ. Anh ta đáp ứng được các yêu cầu cơ bản sau:
Giữ nhịp: Một ví dụ điển hình nhất mà NHM Arsenal có thể thấy được chính là Gilberto Silva. Anh giành quyền kiểm soát, phân phối bóng cho các cầu thủ sáng tạo khác. Những cầu thủ loại này thường có sức mạnh và sự thận trọng trong lối chơi, họ luôn biết cách điều tiết nhịp độ của trận đấu thông qua việc cầm bóng hoặc phát động tấn công.
Những pha vào bóng quen thuộc của Gilberto Silva
Tranh chấp bóng: Nhiệm vụ đầu tiên của những cầu thủ này là tung ra các cú tranh cướp bóng quyết liệt và chính xác, ngay sau đó đưa bóng cho các đồng đội trên hàng công. Họ thường được xếp đá ở vị trí ngay phía trên hàng phòng ngự trong đội hình 4-5-1 hoặc 4-3-3, giống như Makalele, hay không chỉ giữ nhiệm vụ cướp bóng mà còn tham gia tấn công như Essien trong đội hình 4-4-2 của
Phản công: Vieira là ví dụ điển hình nhất cho chức năng này của một tiền vệ phòng ngự. Anh chỉ cần một vài động tác tranh bóng khôn ngoan để giành quyền kiểm soát và nhanh chóng chuyển sang thế trận phản công cho đội nhà. Với những cầu thủ có tốc độ và xử lý bóng tinh tế mà Arsenal từng có được như Henry, Dennis Bergkamp, thì bài phản công của Pháo thủ trở nên rất nguy hiểm.
Sức mạnh: – Cầu thủ kiểu này thường chơi cần cù, chịu khó di chuyển và đeo bám thay vì tung ra các cú cướp bóng thường xuyên. Họ khá chủ động trong lối chơi. Mathieu Flamini và Kevin Richardson (huyền thoại những năm 80 của Arsenal) là những cầu thủ sở hữu phẩm chất này khá rõ rệt.
Kiến tạo: Cesc và Liam Brady (huyền thoại những năm 70 của Arsenal) luôn luôn là hai cầu thủ tung ra nhiều đường chuyền nhất trong một mùa giải của Arsenal. Họ đều là những cầu thủ có kĩ thuật điêu luyện, tầm nhìn chiến thuật tốt và thường xuyên có được những đường chọc khe nguy hiểm.
Fabregas: Linh hồn trong lối chơi tấn công của Pháo thủ
Ngoài ra, Arsenal cũng từng có những cầu thủ tổng hòa các yếu tố trên. Một trong những cầu thủ được cho là có lối đá khá toàn diện, Emmanuel Petit, đã tạo được ấn tượng khá tốt trong 4 năm khoác áo Pháo thủ, chỉ tiếc là chấn thương liên miên đã ngăn cản anh trên con đường trở thành biểu tượng sáng giá nhất của Arsenal.
Những tiền vệ được đánh giá cao và rất được chờ đợi mà Arsenal hiện đang có đều mang thiên hướng chơi đôi công hoặc bám biên, từ những cầu thủ đã có được danh tiếng nhất định như Cesc, Rosicky, hay "tiềm năng" như Nasri, Denilson. Họ được kì vọng là "linh hồn" trong lối đá tấn công quyến rũ của The Gunners.
Đến những người mới như Ramsey, Bischoff hay được đôn lên từ đội trẻ như Randall, Coquelin, Wilshere và Lansbury đều không phải những tiền vệ đánh chặn đẳng cấp. Ramsey có lối đá khá giống với Fabregas những ngày đầu, anh cũng có những cú tắc bóng ấn tượng nhưng nhìn chung công việc chính mà Ramsey thực hiện khi còn ở
Giống như nhiều cầu thủ Arsenal khác, Ramsey thích lối đá tấn công
Bản hợp đồng mới Bischoff mang theo rất nhiều tham vọng của vị HLV người Pháp, anh có thể chơi tốt ở cả hai vị trí chạy cánh và tiền vệ tổ chức, tiền vệ trẻ Randall cũng vậy. Còn Coquelin, anh được Giáo sư Wenger đánh giá là "bậc thầy" trong việc cản phá trong tương lai gần, một cầu thủ đầy hứa hẹn. Trong khi đó Wilshere và Lansbury khó có thể tìm được cơ hội ra sân trong màu áo Pháo thủ, vì cả hai đều là mẫu tiền vệ chơi sáng tạo, mà những cầu thủ như vậy Arsenal không hề thiếu. Tất cả những cầu thủ trẻ ở lứa U20 này đều là những mầm non tương lai của The Gunners, nhưng với độ tuổi như vậy, bạn không thể mong đợi ở khả năng họ tỏa sáng. Đó là chuyện của tương lai.
Trách nhiệm nặng nề ở khâu phòng ngự từ xa sẽ được HLV Wenger đặt niềm tin ở các cầu thủ như Song, Diaby hay khi "bí bách" có thể là Eboue (vị trí sở trường là hậu vệ/tiền vệ cánh phải) Djourou (có thể đá trung vệ và tiền vệ phòng ngự).
Song và Djourou rất thích hợp cho đội hình 4-5-1. Hai anh có thể chơi ngay phía trên hai trung vệ và tập trung vào công việc truy cản là chính. Nó sẽ giúp Cesc Fabregas thoải mái phô diễn kĩ năng tấn công bên trên.
Giống như trung vệ Toure, Song và Djourou là hai cầu thủ tranh cướp bóng "có hạng" của Arsenal lúc này. Nhưng xét về độ "cơ bắp" mà một tiền vệ đánh chặn cần có, hai anh rõ ràng còn phải trau dồi rất nhiều. Cả hai đều không phải mẫu cầu thủ có đủ sức mạnh để "quét" sạch hành lang trước vòng cấm cầu môn Arsenal. Trong những trận đấu đã được thử nghiệm, Song hay Djourou cho thấy họ không thể hỗ trợ đắc lực cho Fabregas suốt 90 phút thi đấu.
Ở những trận đấu giao hữu trước mùa giải mới vừa qua, Wenger đã cho Eboue thử đá ở vị trí tiền vệ giữa và anh chứng tỏ mình cũng là một cầu thủ chơi khá tròn vai ở nhiệm vụ thu hồi bóng. Nhưng chắc chắn vào mùa giải mới Eboue sẽ lại trở vệ với vị trí chạy cánh quen thuộc, vì những gì anh làm là không thể thuyết phục hoàn toàn Giáo sư.
Liệu Diaby sẽ làm lu mờ hình ảnh của Vieira?
Và cái tên được kì vọng nhất chính là Diaby. Những ngày đầu khi chơi cùng Vieira, người ta đã cho rằng Cesc Fabregas sẽ là "truyền nhân" của tuyển thủ người Pháp, nhưng chính Diaby, một cầu thủ áo Lam khác, lại là "bản sao" của thủ lĩnh tuyến tiền vệ Arsenal ngày nào.
Christian Henna, HLV của CLB Auxerre ở thời điểm Diaby vẫn còn đầu quân ở đây, đã ca ngợi anh hết lời với những mỹ từ như "có kĩ thuật hoàn hảo, lối chơi thanh thoát và xử lý tình huống nhanh như một tia chớp". Anh có một thể trạng mà bất kì một cầu thủ đánh chặn nào cũng phải khao khát, cao 1,88m, có cơ bắp, sức mạnh và không hề ngại va chạm. Đó chính là nguyên nhân khiến người ta so sánh anh với Patrick Vieira.
Ở độ tuổi 22, Patrick Vieira cùng với Emmanuel Petit trở thành "chất thép Pháp" khó đánh bại của Arsenal, giúp cho CLB thành London đoạt cú đúp Premier League và FA Cup năm 1998. Diaby cũng đang ở vào tuổi 22, nhưng có vẻ như anh còn phải học hỏi thêm rất nhiều điều để đạt tới đẳng cấp của Vieira năm nào. Chứng kiến cú vào bóng "nghiệp dư" của Diaby trước Sneijder, trong trận Arsenal gặp Real Madrid tại Emirates Cup vừa qua, một lần nữa người ta lại thấy được rằng sẽ còn rất lâu nữa một Vieira nữa mới lại tái xuất trong màu áo Pháo thủ.
Ngay khi bài viết này được thực hiện, Arsenal đã phải đón nhận một “hung tin”. Đó là chấn thương của Diaby, được biết anh sẽ phải ngồi ngoài trong suốt tháng thi đấu đầu tiên của Premiership. Xem ra khó khăn đang chồng chất với HLV Wenger. Ông sẽ phải đi tìm bài toán cho vị trí tiền vệ phòng ngự của mình, một bài toán nan giải.
-
Hải Phong (còn tiếp)