France 98 có đủ mọi gam màu, đủ mọi tai tiếng và sự phấn khích, những điều khiến đây là một trong những VCK World Cup đáng nhớ nhất lịch sử bóng đá. Nó không chỉ để lại dấu ấn trong lòng NHM Pháp, mà còn để lại dấu ấn trên toàn thế giới, nhất là với những người trót yêu bóng đá từ lâu.
Khi nhắc đến World Cup 1998, chắc chắn hình ảnh đầu tiên người ta nghĩ đến đó chính là Ronaldo Lima, siêu tiền đạo của Inter Milan thời điểm đó. Cùng với đó là hình ảnh của những Zidane, Michael Owen hay Batistuta, những con người điển hình của bóng đá thập niên 90. Tuy nhiên, France 98 còn hơn thế rất nhiều. Nó còn là một ngày hội của những gam màu tương phản, của những sự mới mẻ trong lần đầu tiên giải đấu danh giá nhất hành tinh tăng số đội lên thành 32.
Ánh nắng rọi xuống một biển người mặc áo vàng và xanh. Những làn sóng liên tục nhấp nhô dưới những lá cờ, khăn choàng và băng rôn, cùng với đó là những khúc ca đậm chất Scotland và Brazil. Hòa cùng với không khí đó là những khuôn mặt được sơn phết đang nhìn lên trời cao một cách đầy lo âu, mồm không ngớt cầu nguyện còn dạ dày thì không ngừng rung chuyển khi hai đội bóng tiến vào sân.
Ở khắp nơi trên thế giới, trẻ em đang chạy thật nhanh về nhà, các cặp bố mẹ bỏ cả công viêc, trong khi đó, một số người rời khỏi cỗ máy Playstaion hoặc những quyển sổ sticker Panini. Giờ đây, cả thế giới sẽ tập trung vào một trong những ngày hội bóng đá lớn nhất thế giới: World Cup 1998.
Những thanh âm trên sân Stade De France thực sự đã gây nên niềm phấn khích to lớn cho VCK World Cup 1998, nhưng trước đó, không khí sôi động này đã diễn ra từ lâu nhờ vào một quả bóng, một sân bay và một trong những đội hình Brazil ấn tượng nhất của thế kỷ.
ĐKVĐ thế giới đến Pháp với tư cách ứng cử viên sáng giá nhất cùng một dàn sao còn ấn tượng hơn dàn sao của 4 năm trước đó. Dù Romario, anh hùng của mùa hè nước Mỹ 4 năm trước, phải sớm chia tay World Cup vì chấn thương, máy bay của Selecao vẫn khiến người ta phải hoảng sợ khi đem theo một dàn vũ khí thượng thặng ở hàng tiền đạo.
Đây cũng là dịp để Nike kiếm mối làm ăn. Cụ thể, họ vừa thực hiện thành công một thương vụ quảng cáo giày trong vòng 10 năm trị giá 160 triệu Đô. Sau khi quảng cáo thành công đôi giày Tiempo ở VCK World Cup 1994, hãng giày có trụ sở Portland tiếp tục quảng cáo đôi giày của mình dựa trên hình ảnh của các vũ công Samba, khiến lũ trẻ phải dán mắt vào màn hình TV.
Thật sự khó có thể tưởng tượng ra cảnh các cầu thủ Brazil đi một cách bình thường qua cổng sân bay Pháp mà không múa may vài đường bóng. Màn quảng cáo này thực sự đã đem đến một chút gì đó gia vị cho một trong những mùa giải World Cup ấn tượng nhất lịch sử giải đấu danh giá nhất thế giới này.
Dù có được một hàng phòng ngự chắc chắn, Scotland vẫn gặp khó khăn trước các cầu thủ áo vàng. Ngay sau đó, Brazil lập tức ghi bàn từ cái chân của Cesar Sampaio. Đội bóng áo vàng sau đó tiếp tục ghi bàn thứ hai nhờ một pha bóng đậm chất Samba, khiến NHM trên thế giới phải choáng ngợp trước đôi chân của một cầu thủ mới 21 tuổi có hàm răng thỏ đặc trưng, Ronaldo Lima.
Dù Cafu mới là người mở lối cho bàn thắng này, người ta vẫn giành sự tập trung vào đôi chân đậm chất Samba cùng tốc độ đáng nể của Ronaldo, người đến với World Cup 1998 sau màn trình diễn tuyệt vời trong màu áo Inter, ghi được 25 bàn, đoạt danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất Serie A, danh hiệu cá nhân lớn thứ 2 của anh chỉ sau Ballon d'Or.
Sau khi loại bỏ được hàng phòng ngự chắc chắn nhất Italia mùa trước, "Người ngoài hành tinh" nhanh chóng thể hiện những gì mà anh đã thể hiện ở Serie A cho khán giả khắp nơi trên thế giới. Đầu tiên là pha qua người trước Colin Hendry.
Bất cứ ai cố gắng tiếp cận Ronaldo đều sẽ nhanh chóng bị đẩy bật ra bởi tốc độ của cầu thủ này. Dù tên anh không hiện ra trên bảng tỷ số hôm đó, nhưng những gì mà anh thể hiện bên cạnh Rivaldo, một cầu thủ cũng tài năng không kém, thực sự đã khiến NHM hài lòng.
Trận đấu tiếp theo của Selecao, trận thắng Ma-rốc với tỷ số 3-0, chứng kiến việc Ronaldo có bàn thắng đầu tiên theo cách hoàn hảo nhất có thể. Đầu tiên là pha xâm nhập vào hàng tiền vệ của đối thủ, sau đó là một pha vô-lê từ bên ngoài vòng cấm, khiến hậu vệ của Ma-rốc là Said Chiba phải bất lực. Đây là một trong rất nhiều pha bóng tuyệt vời mà Ronaldo Lima đã thực hiện ở mùa World Cup năm đó.
Mối họa tiếp theo cho Ma-rốc tới từ cái chân của Leonardo, tốc độ của Bebeto và đôi chân ma quái của Denilson, cầu thủ đắt giá nhất thế giới thời điểm đó. Trong khi đó, những cú sút tuyệt vời của Roberto Carlos khiến các thủ môn phải bó tay hoàn toàn trước khung gỗ. Hàng tiền vệ của Brazil cũng chắc chắn không kém khi có những cái tên như Dunga, Aldair hay Claudio Taffarel làm nhiệm vụ hỗ trợ hàng công cũng như hàng thủ, giúp họ có được sự mượt mà giống với Brazil của thập niên 70.
Brazil mạnh và đẹp, nhưng họ vẫn chưa phải là đội bóng mạnh và đẹp nhất ở mùa hè đó năm đó. Thực tế, World Cup 1998 là một tập hợp của những cá tính khác nhau, những sắc màu khác nhau trong bóng đá, một phần xuất phát từ việc đây là VCK World Cup đầu tiên chứng kiến việc số đội tăng lên thành 32 đội.
Những pha nhảy múa và đi bóng của Đại Bàng Xanh Nigeria năm đó cũng khiến khán giả "chết mê chết mệt", đặc biệt là pha dứt điểm tuyệt vời của Sunday Oliseh trong trận thắng TBN. Một điều nữa khiến Nigeria gây được ấn tượng đó là mái tóc màu vàng chanh của Taribo West, mái tóc có thể được so sánh với mái tóc vàng óng của đội hình Rumani. Paraguay cũng là một cái tên nổi bật ở World Cup 1998 khi đem vào sân Jose Chilavert, một thủ môn sở hữu những cú sút phạt thần sầu. Mexico, nền bóng đá được cho là trung bình của thế giới, cũng không chịu kém cạnh khi đem tới World Cup một Cuahtemoc Blanco đầy giải trí với pha gắp bóng đặc trưng được đặt theo tên anh, Cuahteminha.
Sau khi nhận được bóng ở cánh trái, Blanco nhanh chóng bị 2 cầu thủ Hàn Quốc khép góc, tin chắc rằng họ đã kiểm soát được hình. Thế nhưng, Cuahtemoc Blanco đã chứng minh họ nhầm như thế nào. Trong một khoảnh khắc xuất thần, cầu thủ có thân hình đồ sộ nhanh chóng gắp bóng bằng hai chân rồi nhảy qua hai hậu vệ Hàn Quốc trước sự kinh ngạc của các khán giả đến sân hôm đó.
Màn "pha trò" này của Cuahtemoc thực sự đối lập hoàn toàn với không khí căng thẳng của trận đấu giữa Iran và Mỹ, trận đấu diễn ra trong bối cảnh hai đất nước đang thù địch nhau. Ở trận đấu đó, Iran đã giành chiến thắng vẻ vang trước các cầu thủ Mỹ, một hình ảnh được ống kính nhà đài tập trung nhiều hơn để che đậy những cuộc biểu tình trên khán đài hôm đó, được kiềm chế bởi những cảnh sát chống bạo động.
Kể từ trận đấu giữa Anh và Argentina ở World Cup 1986 tới nay, chưa có một trận đấu nào nhuốm màu sắc chính trị đến thế. Tiếp sau trận đấu đó là Italia của Roberto Baggio, một Italia có phần rệu rã với một hàng tiền vệ kém sức sống hơn nhiều so với họ cách đây 4 năm trước. Dù vậy, Roberto Baggio vẫn chuộc lỗi thành công khi ghi bàn trên chấm phạt đền trước Chile và Pháp, chính thức rũ bỏ gánh nặng mà anh phải mang trên vai 4 năm trước đó. Dù vậy, Italia vẫn phải rời khỏi World Cup một cách tức tưởi trên chấm Penalty.
Nam Phi, Nhật, Jamaica và Croatia là những đội bóng lần đầu tham dự World Cup. Họ chính là những gam màu đặc sắc điểm tô cho VCK World Cup này. Trớ trêu thay, 3 trong số 4 đội bóng này lại rơi vào cùng một bảng, bảng H, bên cạnh Argentina, đội bóng được lĩnh xướng bởi "con cáo già" Ariel Ortega và "Vua Sư Tử" Gabriel Batistuta. Rút cục, các cầu thủ áo sọc ca-rô đã cùng với đội bóng xứ Tango đi tiếp.
Suker là cầu thủ giành được giải thưởng Đôi giày vàng ở VCK World Cup năm đó khi ghi được 6 bàn, nhưng anh vẫn chưa phải là cái tên xuất sắc nhất ở hàng tiền đạo. Bên cạnh Suker, VCK World Cup năm đó còn chứng kiến những cái tên như Christian Vieri của Italia, Oliver Bierhoff của Đức và Marcelo Salas của Chile. Tuy vậy, cái tên nổi bật nhất lại là một cầu thủ Arsenal, tên của anh là Dennis Bergkamp, "ảo thuật gia" hàng đầu của Hà Lan.
Kể cả TBN, "ông vua vòng loại", cũng đem đến World Cup không ít tài năng như Fernando Morientes hay Raul, còn ĐT Anh trình làng tài năng 18 tuổi Michael Owen, một cầu thủ sở hữu tốc độ và sự khéo léo của một cầu thủ Nam Mỹ, khiến hàng phòng ngự của không ít đội bóng phải khổ sở không ít lần.
Dù có được những tiền đạo trẻ xuất sắc như Thierry Henry hay David Trezeguet, chính đội chủ nhà Pháp mới là đội bóng ít có được những tên tuổi tài năng ở hàng tiền đạo. Bên cạnh họ là những cái tên như Christphoe Dugarrry và Stephane Guivarch'h. Aime Jacquet vì vậy quyết định xây dựng lối chơi của mình xung quanh một hàng thủ vững chắc và kỷ luật để đánh bại mọi hàng tiền đạo có thể tạo nên mối đe dọa lên khung thành đội chủ nhà.
Marcel Desailly và Laurent Blanc tạo ra một hàng phòng ngự không thể bị phá vỡ. Một hình ảnh đáng nhớ khác của kỳ World Cup này chính là cảnh Laurent Blanc hôn lên cái đầu trọc của Fabien Barthez nhằm..lấy hên. Ở vị trí hậu vệ cánh là bộ đôi Lilian Thuram và Bixente Lizarazu, được hỗ trợ bởi sự chắc của Frank Leboeuf, giúp họ giữ vững đội hình trước các pha bóng sống. Tuy vậy, ở trận bán kết, họ lại sơ hở một cách bất thường, giúp Suker nhanh chóng có được bàn thắng.
Ngoài pha penalty của Michael Laudrup, đây là lần duy nhất hàng thủ của Pháp "chịu thua" trước một hàng công mạnh mẽ. Được lĩnh xướng bởi Didier Deschamps, đội hình phòng ngự của Pháp nhanh chóng ngăn chặn mọi đường tấn công.
Trong khi đó, tài năng của Zinedine Zidane và Youri Djorkaeff giúp cho hàng công của họ trở nên mạnh mẽ hơn. Sau khi vượt qua vòng bảng một cách dễ dàng, Pháp tiếp tục thể hiện lối phòng ngự có phần khó chịu này trước Paraguay. Rốt cuộc, điều gì đến cũng phải đến, Laurent Blanc nhanh chóng "trừng phạt" Paraguay bằng Bàn Thắng Vàng đầu tiên của World Cup trong tiếng hò reo của các đồng đội cũng như khán giả đến sân.
Từ chỗ không thể góp mặt ở hai VCK World Cup trước đó, ĐT Pháp giờ đây đã vào tới vòng tứ kết, khiến cho NHM đội chủ nhà từ chỗ nghi ngờ đến phấn khích trước màn trình diễn của các chàng trai áo lam của Jacquet, một đội hình gồm nhiều cầu thủ gốc Algeria, Senegal cũng như các đất nước khác của Lục Địa Đen. Một biểu tượng cho sự đa văn hóa của đất nước hình Lục Lăng.
Đối thủ tiếp theo của Les Bleus ở vòng tứ kết, Italia, cũng đáng ngại không kém khi sở hữu một hàng phòng ngự còn chắc chắn hơn Pháp. Minh chứng rõ nhất cho điều này đó là việc họ đứng đầu bảng đấu có sự xuất hiện của Chile, đội bóng sở hữu cặp đôi tiền đạo khét tiếng Ivan Zamorano và Marcelo Salas, tiếp đó là vượt qua Na-uy đầy nguy hiểm của Tore Andre Flo để đến được vòng tứ kết. Cuộc đấu trí giữa Blanc, Thuram, Desailly trước Cannavaro, Costacurta và Maldini vì vậy đi đến kết quả hòa 0-0 sau hai hiệp chính.
Dù đội tuyển Pháp vượt qua Italia trên chấm penalty, chính lối đá quyến rũ của Brazil mới thực sự khiến NHM, nhất là lũ trẻ, mê đắm. Chúng đều muốn trở thành Ronaldo hay Rivaldo, liên tiếp bắt chước những pha dẫm bóng mà họ thể hiện ở trận gặp Chile, hoặc những pha bóng đầy hiệu quả của anh em nhà Laudrup trong trận gặp Nigeriea ở vòng 1/16, giúp Đan Mạch tới được trận tứ kết một cách xứng đáng.
Bergkamp, Suker và Klinsmann đều thực hiện thành công những cú sút của mình ở vòng 1/16, nhưng chỉ có một người một bàn thắng, thực sự khiến người ta mê đắm. Đó là bàn thắng của Owen. Cụ thể, sau khi nhận được bóng ở khu vực giữa sân, anh nhanh chóng bứt tốc, xé toang hàng phòng ngự của Argentina trước khi thoát khỏi sự truy cản của Roberto Ayala để đưa bóng vào góc cao khung thành.
BHL cũng như các cầu thủ Anh trên băng ghế dự bị bật cả dậy, Paul Merson và Teddy Sheringham là những người mừng nhất khi Owen bị bao quanh bởi các đồng đội. Dù sau đó ĐT Anh không thể đánh bại Argentina trên chấm penalty, đây vẫn được xem là một trong những bàn thắng đáng nhớ nhất của Owen.
Ngày hôm sau, lũ trẻ trên khắp các sân bóng nước Anh cũng như thế giới, cố gắng thực hiện lại pha bóng kinh điển đó của Owen. Tuy nhiên, chỉ vài ngày hôm sau, chúng sẽ được chứng kiến một pha bóng không thể tái hiện lại bởi bất cứ ai. Argentina và Ayala tiếp tục là nạn nhân khi Frank De Boer thực hiện một đường chuyền qua đầu từ khoảng cách 55 mét qua đầu họ để đến vị trí của Bergkamp.
Thứ ma thuật của các cầu thủ Hà Lan đem lại không chỉ khiến SVĐ Velodrome nổ tung trong sắc cam, nó còn để lại cho hậu thế một màn bình luận tuyệt nhất lịch sử ngành bình. 3 pha chạm bóng ma thuật đã chính thức kết thúc màn chạm trán giữa hai hàng công tuyệt vời nhất thế giới thời điểm đó. Một điểm nhấn khác của trận đấu chính là pha...húc đầu của của Ortega nhằm vào Edwin Van Der Sar sau đó.
Ma thuật của Bergkamp một lần nữa được thể hiện trong trận bán kết gặp Brazil, đội bóng vừa thể hiện hết mình trong trận thắng 3-2 trước Đan Mạch. Dù để thua trước Brazil, các cầu thủ Đan Mạch vẫn giúp Cơn Lốc Màu Da Cam tìm ra yếu điểm ở hàng hậu vệ Brazil, một điểm yếu mà họ có thể tận dụng.
Dù vậy, đấng tối thượng vẫn ủng hộ Selecao, ĐKVĐ của giải đấu. Họ nhanh chóng đánh bại Hà Lan ở loạt đá luân lưu sau khi bị cầm hòa 1-1. Trong khi đó, Croatia đối đầu với Pháp ở trận bán kết sau khi đánh bại người Đức một cách đầy bất ngờ trên SVĐ Stade De Gerland với tỷ số 3-0, một kết quả gây shock giới chuyên gia bóng đá khi đó.
Croatia khi đó muốn rửa lại mối nhục ở Euro 96, vì vậy họ nhanh chóng dồn lên tấn công, liên tục phạm lỗi với các cầu thủ Đức, khiến trọng tài phải liên tục nhìn vào cuốn sổ tay. Nhanh chóng sau đó, màu sắc của thẻ phạt đã chuyền từ vàng sang đỏ, nhưng lại là bên phía các cầu thủ Đức. Christian Worns sau đó phải rời sân trong hổ thẹn.
Sau khi Robert Jarni bứt tốc ở cánh trái, Croatia nhanh chóng nắm bắt lợi thế để đem về chiến thắng 3-0, chính thức kết thúc một thế hệ vàng của bóng đá Đức. Đối thủ tiếp theo của họ, đội chủ nhà Pháp, thực sự đã cảm nhận được mối họa từ các cầu thủ áo sọc ca-rô, những người chiến đấu hết mình để đem lại niềm vui cho những người đồng bào đang gặp phải họa nội chiến.
Bàn thắng của Suker ở đầu hiệp 2 nhanh chóng khiến Stade De France rơi vào trạng thái đóng băng. Khi anh đang băng xuống, Barthez nhanh chóng đẩy bóng ra ngoài, để rồi chứng kiến bóng bay thẳng vào lưới khi anh xoay người lại. Khi đó, nhiều CĐV Pháp đã bắt đầu tự hỏi liệu đấng trên cao có thể phù hộ cho họ vượt qua được giây phút ngặt nghèo này không.
Nhanh chóng sau đó, NHM Les Bleus đã có câu trả lời, một câu trả lời ít ai ngờ đến nhất. Sau một pha bứt tốc, Thuram nhanh chóng vượt qua Zvonimir Boban, thực hiện một pha đập nhả với Djorkaeff rồi đưa bóng vượt qua Drazen Ladic. Sau 20 phút vờn bóng, Thuram bứt tốc một lần nữa, đưa bóng vào góc dưới khung thành bằng một cú sút chân trái, khiến NHM đội chủ nhà như nổ tung.
Lilian Thuram: Người bước ra từ bóng tối
Có thể Thuram không phải là cầu thủ nổi tiếng nhất của tuyển Pháp, nhưng những kỷ lục mà Thuram tạo lập đã biến anh thành một tượng đài sống. Từ France 98, đến...
Thẻ đỏ của Blanc sau đó một lần nữa khiến NHM Pháp lo lắng, nhưng màn trình diễn của Thuram một lần nữa khiến giúp ĐT Pháp tiến vào trận chung kết đối đầu với Brazil, đội bóng vừa đánh bại Hà Lan, những cầu thủ thi đấu xuất sắc ở trận đấu đó. Tuy vậy, xuất sắc thôi là chưa đủ, Taffarel đã chứng minh điều đó khi liên tục từ chối cơ hội của Ronald de Boer và Philip Cocu.
VCK kết thúc như cách nó bắt đầu: trong biển áo vàng-xanh. Brazil tiếp tục là ứng cử viên sáng giá cho chwusc vô địch. Tuy nhiên, họ lại vấp phải một trong những hàng phòng ngự xuất sắc nhất lịch sử Les Bleus trong một trong những cuộc thư hùng kinh điển nhất của bóng đá thời hiện đại.
Dù được ánh mặt trời rọi xuống từ trên cao, trận đấu vẫn không tránh khỏi những đám mây u ám của tai tiếng trên sân. NHM trên khắp hành tinh, giới chuyên gia bóng đá cũng như quan chức không thể tin rằng cầu thủ xuất sắc nhất vòng chung kết World Cup, Ronaldo, không thể ra sân. Thay vào đó, Edmundo của Fiorentina sẽ là người lĩnh xướng hàng công.
Đến tận bây giờ, không ai biết được lý do vì sao Ronaldo không thể vào sân. Một số người cho rằng nó xuất phát từ Nike.
Một số khác lại cho rằng anh không thể chịu nổi sức ép của trận chung kết, dẫn tới việc lên cơn động kinh. Sau đó, Marioa Zagallo quyết định đưa anh trở lại đội hình ở phút chót.
Khi những tin đồn vẫn còn bủa vây SVĐ Stade de France, Brazil tiến vào sân với bộ trang phục truyền thống, nhưng với bờ vai xô lệch và cái đầu cúi gằm. Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới trong khi đó trông không khác gì một phạm nhân chuẩn bị lên đoạn đầu đài. Sau khi hồi còi của trọng tài Said Belqola vang lên, người ta dần nhận ra rằng Ronaldo không phải là người duy nhất bị ảnh hưởng bởi cơn động kinh trong phòng khách sạn hôm đó.
Không còn hình ảnh Selecao mượt mà của các vòng đấu trước đó, giờ đây, đội bóng vàng-xanh trông thật bạc nhược và rời rạc khi liên tục để mất bóng. Họ liên tục thực hiện các đường chuyền hỏng, thậm chí tranh cãi với nhau. Ronaldo ở trận đấu này trở thành cái bóng của chính mình, bị Desailly và Leboeuf dễ dàng qua mặt khi ĐT Pháp nắm thế chủ động xuyên suốt trận đấu.
Sự thiếu chủ động và rời rạc của Brazil giúp Zidane nhanh chóng thực hiện cú đúp từ các pha đá phạt góc, hoàn toàn bỏ xa cầu thủ kèm mình ở hai tình huống ghi bàn. Sau khi bị đuổi khỏi sân trong trận gặp Ả Rập Xê-út, Zizou, tiền vệ xuất sắc nhất hành tinh, nhanh chóng chuộc lỗi theo cách tuyệt vời nhất có thể, tạo cho các đồng đội trên sân niềm tin vững chắc nơi anh.
Kể cả khi Desailly bị thẻ đỏ ở hiệp 2, hàng thủ xuất sắc của Pháp vẫn đứng vững. Số đông khán giải đến sân bắt đầu ăn mừng mọi pha bóng, mọi đường chuyền, tạo ra những làn sóng kiểu Mexico xuyên khắp sân vận động. Emmanuel Petit sau đó băng xuống để ghi bàn thắng thứ 3 ấn định chiến thắng cho ĐT Pháp. Anh ăn mừng bằng cách vắt đôi giày Nike Mercurials của mình quanh cổ trước ống kính camera. Ronaldo khi đó chỉ còn biết bất lực nhìn Deschamps nâng cao chiếc cup vàng danh giá.
Ba màu xanh-trắng-đỏ của đội chủ nhà trở thành màu sắc chủ đạo của VCK World Cup năm đó, một vòng chung kết của những bất ngờ, của những gã "chiếu dưới" thú vị. Kinh Đô Ánh Sáng chưa bao giờ lung linh như thế. NHM của mọi sắc tộc, tôn giáo và văn hóa tràn ra đường để ăn mừng, vẫy những chiếc cờ ba sắc, hát vang những bài hát dưới ánh trăng lấp lánh của đêm Paris huyền diệu.
France 98 có đủ mọi gam màu, đủ mọi tai tiếng và sự phấn khích, những điều khiến đây là một trong những VCK World Cup đáng nhớ nhất lịch sử bóng đá. Nó không chỉ để lại dấu ấn trong lòng NHM Pháp, mà còn để lại dấu ấn trên toàn thế giới, nhất là với những người trót yêu bóng đá từ lâu.
Dịch và bổ sung từ bài viết: "France 98: reliving a World Cup of shocks, stepovers and controversial sponsorships" của tác giả Ben Hyde đăng trên These Football Times.
Premier League một lần nữa bỏ nghỉ đông, trong khi những giải đấu ở cấp độ CLB khác như Champions League hay FIFA Club World Cup cũng tăng số đội tham dự, đồng nghĩa với việc tăng số trận đấu. Tình trạng tương tự cũng xuất hiện ở ĐTQG. Sau tất cả, chỉ những cầu thủ là người chịu thiệt thòi!
Ở mùa giải này, chúng ta có nhiều đội bóng và trận đấu tại Champions League hơn bao giờ hết. Vòng bảng với 8 vòng đấu đã bắt đầu vào thứ Ba và sẽ kéo dài đến ngày 29/1/2025. Hãy cùng Trên đường Pitch đánh giá các CLB trước khi các trận đấu thực sự nóng lên.
Thị trường chuyển nhượng mùa hè 2024 tại nước Anh đã chính thức đóng cửa vào thứ Sáu tuần trước theo một cách khá ảm đạm. Ngày hạ màn đã không diễn ra theo đúng kỳ vọng, nhất là khi một vài thương vụ bom tấn từng được đề cập nhiều trước đó đã không trở thành hiện thực. Chúng ta có thể kể đến trường hợp của Marc Guehi chuyển đến Newcastle, hay như câu chuyện tốn nhiều giấy mực nhất về việc Victor Osimhen đầu quân cho Chelsea. Vậy đâu là nguyên nhân?
Kỳ chuyển nhượng mùa hè 2024 chứng kiến 20 CLB Premier League chi gần 2 tỷ bảng Anh để mua về hàng trăm con người có kỹ năng dứt điểm, đánh đầu hoặc bắt bóng. Một số đội mua sắm như thể ở Lotte Mall, một số đội đến chợ Phùng Khoang và có một CLB mua cầu thủ như chơi Football Manager ngoài đời thực (Chelsea).
Rạng sáng hôm nay 5/9, tạp chí France Football đã công bố danh sách 30 ứng cử viên cho danh hiệu quả bóng vàng 2024. Lần đầu tiên sau 21 năm, cả Lionel Messi và Cristiano Ronaldo đều không có tên trong danh sách đề cử. Có thể nói, tuổi tác cộng với việc không còn chơi bóng ở lục địa già, khả năng để hai huyền thoại sống này trở lại danh sách kia gần như không còn nữa.