Daniel Agger - Câu chuyện của những hình xăm

Tác giả Góc Khán Đài - Chủ Nhật 22/05/2016 18:01(GMT+7)

Golazo! Ngay phút thứ 83 của trận đấu, một cú tung chân trái nhẹ nhàng nhưng trái bóng bay như đạn găm thẳng vào góc trái khung thành của Blackburn Rovers. Đó là bàn thắng mà có một cậu trẻ như tôi ngày đó mãi không thể nào quên được. Một pha làm bàn từ một trong những hậu vệ xuất chúng nhất của xứ sở Đan Mạch, của vùng Bắc Âu đầy thần thoại về những chàng chiến binh dũng mãnh. Và đối với những cổ động viên “trẻ trâu” như chúng tôi, chàng chiến binh Bắc Âu ấy lại được nhiều tình cảm hơn cả Steven Gerrard vĩ đại. Anh không ai khác, chính là Daniel Agger.

Tôi đã có ý định này lâu lắm rồi. Thế đấy, tôi là một thành viên của đội bóng – một phần máu thịt của thành phố cảng. Tôi đã ở đây đủ lâu để dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi hoàn toàn mãn nguyện với dòng chữ trên tay
D.Agger nói sau khi săm lên mình chữ YNWA
 
“Chúa tể của những hình xăm” có lẽ là cụm từ tiêu biểu nhất để mô tả về anh. Fan bóng đá nói chung và NHA nói riêng có lẽ không ai không cảm thấy “sướng” khi nhìn thấy những hình xăm chi chít trên cơ thể chàng cầu thủ điển trai này. Những hình xăm trải dài trên khắp cơ thể, từ sợi dây chuyền to đùng trước ngực với tên hai người con trai, hàng cờ quốc kì Đan Mạch rực lửa bên bả vai trái, gì đó “loạn xạ” trên bả vai phải, cho tới vị thần ngồi giữa nghĩa trang ở sau lưng, và hình xăm còn trải dài xuống tận chân với hai trái tim máu. Để miêu tả hết hình xăm của Dane có lẽ phải cần một bài viết chuyên sâu khác. Ở đây người viết chỉ xin sử dụng một vài hình xăm để nói lên mối tình của chàng chiến binh này đối với tình yêu lớn nhất cuộc đời chàng – Liverpool FC.

Agger để lại hình ảnh đẹp trong lòng CĐV Liverpool

 
Holger Danske, đó là tên của nhân vật ngồi chễm chệ ở sau lưng của Dane, cái tên mà được người dân Đan Mạch nhắc đến nhiều nhất khi bị Đức Quốc Xã chiếm đóng vào thế chiến thứ hai. Người dân Đan Mạch luôn cho rằng Holger Danske sẽ luôn luôn xuất hiện cùng với thanh gươm Cortana bảo vệ họ trong những thời khắc quan trọng nhất. Agger đối với Liverpool cũng vậy, anh luôn xuất hiện tại những thời khắc Liverpool cần anh nhất. Anh luôn là một chốt chặn quan trọng trong đội hình Liverpool thời gian còn tung hoành khắp nơi với danh hiệu “Vua đấu cúp”. Suốt triều đại Benitez, trừ khi số 5 chấn thương, thì công thức trung vệ của Liverpool luôn là “5+4”, “5+23”, hoặc “5+37”, và hiếm khi nào số 5 đó bị cho ra rìa trên băng ghế dự bị mặc dù khi anh đến là lúc anh mới hai mươi hai tuổi, và phải cạnh tranh vị trí với Jamie Carragher - cậu con cưng của cư dân thành phố cảng, và Sami Hyypia - người anh cả của Lữ đoàn đỏ. Không những trong vai trò chính là phòng thủ, mà trong mặt trận tấn công Agger còn là một cầu thủ đáng gờm. Hẳn những fan của The Reds vẫn không quên được cú ra chân đầy quyết đoán của anh vào lưới Chelsea trong trận bán kết C1 mùa giải 2006-2007, sau đó Liverpool cũng tiễn Chelsea về London trong loạt đấu súng cân não để tiến vào trận chung kết gặp AC Milan.
 
Dưới hình xăm về vị thần ngồi giữa nghĩa trang là ba cái đầu vua Viking với câu khẩu hiệu nổi tiếng ‘to see no evil, hear no evil, speak no evil’, đó là hình ảnh ba khuôn mặt tự may đi đôi mắt, đôi tai và cái miệng của mình để tránh đi những cám dỗ của quỷ dữ, nó giống như cách mà anh đã chống lại những lời chèo kéo của những thế lực bên ngoài thành phố cảng. Đó là lời hứa bảo đảm có danh hiệu lớn với gã khổng lồ Barcelona. Đó là một mức lương cao của gã nhà giàu mới nổi Manchester City. Nhưng không, anh đã không ngoảnh lại với màu đỏ của mình, một màu đỏ đầy nhạt nhòa trong những năm tháng khó khăn sau sự ra đi của Alonso và Torres.

Liverpool như quê hương thứ 2 của Agger
 
Và để rồi sau khi quay lưng với những cám dỗ của quỹ dữ, chàng chiến binh ấy đã khắc lên ngón tay mình bốn chữ cái, bốn chữ cái để thể hiện sự trung thành, bốn chữ cái thể hiện tấm lòng sắt son của một chàng trai Bắc Âu dành cho đội bóng của mình – “YNWA”. YNWA - có lẽ hiếm có cổ động viên đội bóng nào có thể comment trên facebook dễ nhận ra bằng cổ động viên Liverpool, nó đã trở thành một biểu tượng để nhận ra được con người gắn trọn tình yêu với đội bóng thành phố cảng, của người con tuy không được sinh ra nhưng sẵn sàng gửi gắm thân xác như người đội trưởng huyền thoại của mình khi từ bỏ cỏi đời.
 
“Tôi đã có ý định này lâu lắm rồi. Thế đấy, tôi là một thành viên của đội bóng – một phần máu thịt của thành phố cảng. Tôi đã ở đây đủ lâu để dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi hoàn toàn mãn nguyện với dòng chữ trên tay”
 
Chàng trai đó đã trả lời như thế khi được hỏi về những hình xăm trên tay mình. Anh không bao giờ trở mặt với đội bóng của mình. Sau mùa 2013-2014, anh ra đi có phần ấm ức nhưng vẫn quyết định về quê để khoác áo đội bóng cũ Brondy- nơi là bệ phóng để anh đến với Lữ đoàn đỏ, cũng là nơi anh không phải khác chiến tuyến với những người đồng đội màu áo đỏ. Để rồi những tháng ngày sau đó là những tháng ngày địa ngục của HLV Rodgers khi ông chịu sự khinh ghét của bộ phận cổ động viên, sự chán ghét mà có lẽ đến sự ra đi của Gerrard sau này cũng không đáng sợ như vậy.
 
8 năm không phải là quá ngắn. Nhưng tại sao đối với chàng trai này lại là một thời gian không đủ dài để người hâm mộ cảm thấy thỏa mãn nhìn anh trong màu áo đỏ. 'Memento mori' – “Cái chết rồi sẽ đến”, đó là câu nói của một vị vua Viking nằm trên cánh tay phải của anh. Phải rồi, phải biết rằng có một ngày anh sẽ từ bỏ câu lạc bộ thân yêu của mình, nhưng những tình cảm và những kỉ niệm tốt đẹp của cổ động viên Liverpool sẽ mãi đồng hành cùng anh – YNWA.

Phương GP (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Đêm huyền ảo ở Munich

Thật không tưởng và kỳ lạ, nhưng giờ tôi có thể nói với bản thân mình, ‘Chúa ơi, thì ra cảm giác vô địch là thế này! Tôi luôn luôn tự hỏi nó sẽ như thế nào, nhưng giờ tôi đã biết rồi!’.

Pep Guardiola gia hạn với Man City: Ai buồn, ai vui?

Lại một lần nữa trong những ngày tháng 11, Pep Guardiola lại quyết định gia hạn hợp đồng với Manchester City sau 2 lần gia hạn trước đó vào năm 2020 và 2022. Bản hợp đồng mới cho phép Pep gắn bó thêm 2 năm với đội chủ sân Etihad và đánh dấu cột mốc tròn 1 thập kỷ chiến lược gia vĩ đại này dẫn dắt nửa xanh thành Manchester.

Rodri: "Có nhiều thứ bạn sẽ không thể học được qua trường lớp mà phải tự chiêm nghiệm theo thời gian"

Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.

Nghịch lý Vinícius Júnior

Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.

Luis Nani: Cuộc đời xoay trong những điệu santo

Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.