Với một chàng trai tuổi đôi mươi, trong mùa giải đầu tiên chơi bóng đỉnh cao như Mason Mount thì chuyện phong độ lúc hay lúc dở là điều hoàn toàn bình thường. Nhất là khi Mount vẫn được Lampard sử dụng như 1 cầu thủ có thể “trám” vào bất kì vị trí nào trên mặt trận tấn công Chelsea: từ tiền vệ công, tiền đạo cánh, tiền đạo lùi hay một “số 10”.
Trong kỉ nguyên Roman Abramovich, việc bầu chọn “Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa” của Chelsea thường là vấn đề khá đơn giản bởi… danh sách ứng viên không nhiều. Nhưng mùa này – mùa giải đang bị ngưng trệ bởi coronavirus – chắc chắn là một ngoại lệ.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa những chủ nhân của danh hiệu “Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa” The Blues các năm trước là thiếu xứng đáng. Không phải cầu thủ trẻ nào cũng có cơ hội đá cho đội một CLB nhưng Chelsea từ lâu đã sở hữu một trong những Học viện bóng đá tốt nhất châu Âu với nhiều “sao mai” đầy hứa hẹn.
Dù vậy, phải thừa nhận một sự thật rõ ràng: 2019/20 là mùa giải Chelsea trình làng hàng loạt tài năng trẻ, khiến cuộc đua “Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa” của CLB chứng kiến sự cạnh tranh hấp dẫn. Có thể nói, mùa giải này xứng đáng được coi là một cột mốc lịch sử đặc biệt trong hành trình phát triển của CLB. Là mùa giải mà những “măng non” CLB thực sự được trao cơ hội bước ra ánh sáng!
Tương tự tiêu chí mà PFA (Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp Anh) dùng để xét giải “Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa” – tức ứng viên phải ít hơn 23 tuổi vào thời điểm mùa giải chính thức khởi tranh và đã ra sân ít tối thiểu 20 lần vào thời điểm bầu chọn – Chelsea sở hữu tới 7 cầu thủ thuộc nhóm này. Đó là Tammy Abraham, Christian Pulisic, Fikayo Tomori, Reece James, Andreas Christensen, Callum Hodson-Odoi và cuối cùng Mason Mount – cũng là người nổi bật hơn tất cả.
Khi đọc đến đây, có lẽ một bộ phận độc giả sẽ không đồng ý với quan điểm này. Vậy, chúng ta sẽ từng bước tiếp cận, bóc tách và phân tích màn trình diễn mùa này của Mont, trên tất cả các khía cạnh, để lý giải tại sao chàng trai sinh năm 1999 xứng đáng là Cầu thủ trẻ hay nhất The Blues 2019/20.
************
Trong mùa bóng Premier League đầu tiên, Monut là cầu thủ Chelsea duy nhất ra sân toàn bộ 29 vòng tính đến trước khi giải đấu tạm dừng bởi đại dịch covid-19. Xét về thời gian thi đấu thực tế, cũng chỉ có thủ quân Cesar Azpilicuetta (2420 phút, 92.7%) là chơi nhiều hơn Mount (2302 phút, 88.2%).
Tiền vệ 21 tuổi, thậm chí chỉ vắng mặt duy nhất 1 trong tổng số 42 trận trên mọi đấu trường của Chelsea kể từ khi mùa giải 2019/20 khởi tranh. Trận Chelsea thắng Grimsby Town 7-1 ở League Cup, Mount có tên trong danh sách dự bị nhưng không đá một phút nào.
“Những gì Mason đã thể hiện mùa này là thành quả tuyệt vời từ chính sách cho mượn của CLB” – cựu thủ môn Chelsea Rob Green phân tích. “Cậu ấy đã trải qua một mùa giải Championship với Frank (Lampard) ở Derby County. Mason cũng góp mặt ở các vòng play-off giành vé thăng hạng, tức đã có trải nghiệm quan trọng ở các trận chiến ngập tràn áp lực. Đủ để cậu ấy tin rằng mình đủ tốt để là lựa chọn thường xuyên của Lampard”.
Từ Championship đến Premier League và cả Champions League nữa, Mount đã ra sân đều đặn hầu như mỗi tuần trong gần 2 năm qua. Đó là minh chứng cho thấy nền tảng thể chất và ý chí tinh thần mạnh mẽ của cầu thủ 21 tuổi này. Tất nhiên, chẳng có thành quả nào đến dễ dàng cả…
Vòng khai mạc Premier League cuối tháng Tám năm ngoái, Chelsea với Mount trong đội hình xuất phát thua đậm 0-4 tại Old Trafford. Trên sóng Sky Sports, Jose Mourinho, cựu HLV của cả Chelsea và Man United bình luận: “Bạn hãy nhìn vào màn trình diễn của Mason Mount, của Tammy Abraham và kể cả Christensen nữa, để thấy rằng họ - những cầu thủ trẻ này - vẫn còn thiếu một chút để chơi ở cấp độ bóng đá cao nhất”.
Tháng Chín, Mount dính chấn thương ngay trong trận ra mắt ở Champions League sau 1 pha va chạm với Francis Coquelin của Valencia, buộc phải rời sân ở phút thứ 16. Với một chàng trai trẻ, lần đầu chơi bóng ở cấp độ cao nhất trong sự nghiệp, “đề-pa” theo cách như vậy thật đáng lo ngại. Nhưng chỉ 1 ngày sau, người ta đã thấy Mount tập luyện hăng say ở Cobham như thể chưa từng có chấn thương ấy. Cuối tuần đó, Mount có tên trong đội hình xuất phát trận Chelsea tiếp Liverpool.
Ba bàn thắng qua 5 vòng đầu Premier League rồi màn ra mắt đội một “Tam Sư” trong trận đấu với Bulgaria khiến Mount trở thành tâm điểm của sự chú ý của giới truyền thông. Nhưng Mount không để ánh hào quang mới ảnh hưởng đến thái độ của mình tại Cobham. Vẫn là một Mount cực kì chuyên nghiệp, chăm chỉ và tập trung. Hầu như mọi ngày, sau mỗi buổi tập chung cùng toàn đội, Mount còn tiếp tục luyện thêm từ 1-2 tiếng cùng HLV Lampard.
Vì Mount mê tập và coi trái bóng là bạn nên mới có chuyện cầu thủ 21 tuổi này phá “lệnh giới nghiêm” của CLB trốn ra ngoài đá bóng cùng bạn bè trong mùa dịch covid-19 hồi tháng trước. Mount rõ ràng đã sai nhưng dù sao cậu – với tình yêu bóng đá thuần khiết – cũng đáng được thông cảm.
Với một chàng trai tuổi đôi mươi, trong mùa giải đầu tiên chơi bóng đỉnh cao như Mount thì chuyện phong độ lúc hay lúc dở là điều hoàn toàn bình thường. Nhất là khi Mount vẫn được Lampard sử dụng như 1 cầu thủ có thể “trám” vào bất kì vị trí nào trên mặt trận tấn công Chelsea: từ tiền vệ công, tiền đạo cánh, tiền đạo lùi hay một “số 10”.
Nhưng số liệu thống kê thì không biết nói dối. Và số liệu nói rằng Mount đã và đang có một mùa giải ấn tượng. Tại Premier League, Mount đặt dấu giày vào 11 bàn thắng (6 bàn & 5 kiến tạo), tức góp công vào hơn 1/5 tổng số pha ghi bàn của cả đội Chelsea, tốt hơn bất kì đồng đội nào khác ở hàng tiền vệ.
Đặt Mount trong mối quan hệ so sánh với bộ tứ Jorginho – Matteo Kovacic – Ross Barkley – Pulisic thì anh là cầu thủ có thành tích ghi bàn tốt nhất, kiến tạo tốt nhất, dứt điểm nhiều nhất (68), sở hữu nhiều đường chuyền mở ra cơ hội nhất (43) cũng là người tích cực tham gia tranh cướp bóng nhất (267 lần).
Sự tích cực ở Mount giải phóng được không ít áp lực cho hàng thủ. Tư duy luôn-hướng-lên-phía-trước khiến anh trở thành đối tác tuyệt vời cho Abraham – hiện đang là chân sút số 1 của Chelsea mùa này. Khả năng mở khoảng trống và chọn vị trí của “số 19”, bên cạnh đó cũng giúp Jorginho dễ đá hơn rất nhiều.
“Giờ thì Mason đã là 1 trong những “vũ khí nguy hiểm” bậc nhất của Chelsea khiến các đối thủ phải dè chừng” – Rob Green bình luận. “Dĩ nhiên, có được vị thế ấy ngay trong mùa đỉnh cao đầu tiên là bằng chứng cho thấy Mason không chỉ sở hữu tiềm năng lớn mà còn có nỗ lực lớn, khát vọng lớn”. Theo Green, Mount hệt như một “chất truyền dẫn” trong lối chơi của Chelsea – Lampard vậy.
Bóng đá đang tạm ngưng. Nhưng hành trình thăng tiến của Mount, sau đại dịch, chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục…
Lược dịch: Chelsea’s Young Player of the Year: Mason Mount (The Athletic)
Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.
Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.
Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.