Mainz 05: Góc khán đài nhỏ của Jurgen Klopp

Tác giả Frank - Thứ Năm 14/09/2023 16:15(GMT+7)

Cuối tuần trước là quãng thời gian yên ả với các giải VĐQG châu Âu khi họ tạm dừng để nhường chỗ cho vòng loại Euro 2024. Nhưng với Mainz 05, họ lại đón chào một nhân vật đặc biệt trong một sự kiện cũng rất đặc biệt: Jurgen Klopp với chiếc áo phông và mũ lưỡi trai quen thuộc xuất hiện tại trận giao hữu giữa Mainz 05 và Duisburg. 

 

Đó là trận đấu cuối cùng mà khán đài phía Nam của sân Bruchwegstadion – sân nhà cũ của Mainz 05 mở cửa đón khách trước khi bị phá hủy. Sân vận động cũ kỹ với vỏn vẹn 18,700 chỗ ngồi ấy chính là một phần ký ức trong sự nghiệp của Klopp. Đây là nơi ông xỏ giày ra sân trong 11 năm trước khi chấm dứt sự nghiệp quần đùi áo số. Cũng chính tại nơi đây, Klopp bắt đầu sự nghiệp huấn luyện đầy ắp những kỷ niệm thăng trầm của mình.

Dưới bàn tay của vị chiến lược gia sinh năm 1967, Mainz 05 từ một đội bóng tỉnh lẻ đã tiến bộ vượt bậc để ghi tên mình trên bản đồ bóng đá nước Đức. Họ trình diễn một lối chơi phóng khoáng và luôn hừng hực khí thế của những cầu thủ trẻ. Đó là những bước đi đầu tiên để Klopp định hình nên lối đá gegenpressing nổi tiếng sau này.

Nhưng không chặng đường nào chỉ toàn trải bước trên hoa hồng. Hai năm đầu tiên dưới thời Jurgen Klopp, Mainz 05 đều đứng thứ 4 tại giải hạng Hai Bundesliga và xếp sau nhóm 3 đội thăng hạng. Đỉnh điểm của nỗi đau chính là mùa giải 2002/2003 khi họ bằng điểm đội thứ 3 là Eintract Frankfurt và vuột mất tấm vé thăng hạng khi kém đối thủ đúng… 1 bàn thắng. 

 

Những ký ức buồn đó đã được xóa nhòa chỉ 1 năm sau đó khi Mainz 05 cán đích ở vị trí thứ 3 và lần đầu tiên lên chơi tại Bundesliga. Trong mùa hè 2004, một hình ảnh biếm họa đã được đăng nhiều trên các mặt báo tại Đức khi Mainz 05 đứng tách biệt hoàn toàn với phần còn lại của Bundesliga. Đại diện cho một thành phố nhỏ với dân số chỉ vỏn vẹn 200 nghìn người, một ngân sách eo hẹp và chưa từng lên chơi tại giải đấu cao nhất nước Đức, Mainz 05 giống như một đội bóng bước ra từ một câu chuyện cổ tích. 

Những ký ức đó có lẽ đã ùa về trong tâm trí Klopp khi ông đứng ngắm nhìn khán đài phía Nam của Bruchwegstadion lần cuối. Bruchwegstadion đã không còn là sân nhà của Mainz 05 từ năm 2011, và Klopp cũng đã trải qua những đỉnh cao mới kể từ khi rời đội bóng phía Tây nước Đức, nhưng sau tất cả, đây vẫn là một nơi đặc biệt nhất với ông. 

 

Chính tại nơi đây, nền móng của gegenpressing, của thứ bóng đá heavy metal được khơi nguồn. Cũng chính tại nơi đây, Klopp học được cách xây dựng một thứ văn hóa gắn kết đội bóng với các CĐV, những người đã theo dõi và ủng hộ ông kể từ khi còn là cầu thủ. Đó chính là những thứ căn cơ nhất để Klopp xây dựng nên những thành công cùng Borrussia Dortmund hay Liverpool sau này.

 

Có lẽ cũng chính bởi thế mà kể cả sau khi trở thành tân vương của châu Âu năm 2019 cùng Liverpool, Jurgen Klopp vẫn khẳng định: “Vô địch Champions League thì đúng là rất tuyệt. Nhưng với tôi, thành tựu lớn nhất trên cương vị HLV vẫn là việc đưa Mainz 05 thăng hạng Bundesliga năm 2004.”

Câu nói đó cho thấy tình yêu của một con người chung thủy và sự khiêm tốn của một thiên tài. Ngay cả khi đứng trên đỉnh châu Âu, Jurgen Klopp vẫn luôn coi trọng nơi mình khởi đầu. Dortmund có thể nổi tiếng với “The Yellow Wall” tại Signal Iduna Park, Liverpool có thể tự hào với chảo lửa mang tên Anfield, nhưng với Jurgen Klopp, những góc khán đài nhỏ tại Bruchwegstadion vẫn luôn có một vị trí rất đặc biệt.

Và có lẽ cũng bởi thế, thay vì tận hưởng những ngày nghỉ ở một bãi biển hay quan tâm tới những tin đồn về chiếc ghế HLV trưởng ĐT Đức, Klopp trở lại với thành phố Mainz bé nhỏ để nói lời tạm biệt với góc khán đài của riêng mình.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Alphonso Davies: Từ cậu bé ở trại tị nạn đến ngôi sao bóng đá thế giới

Sinh ra trong một trại tị nạn rồi sau đó vươn tới những đỉnh cao với các danh hiệu Bundesliga, Champions League cùng Bayern Munich và cuối cùng là tham dự World Cup 2022 cùng ĐTQG Canada. Đó quả là một chặng hành trình dài và nếu nó có được Alphonso Davies ghi vào một cuốn nhật ký thì hẳn đó sẽ là một cuốn nhật ký rất đáng đọc. Nhưng chàng trai tới từ Canada năm nay mới chỉ 24 tuổi và chặng hành trình tiếp theo của anh vẫn còn rất dài.

Danny Welbeck và "mùa xuân" mới cùng Brighton

Danny Welbeck, 33 tuổi, đang tận hưởng một trong những mùa giải đẹp nhất trong sự nghiệp cầu thủ. Bạn có thể thích tiền đạo Brighton hoặc không, nhưng bạn không thể phủ nhận những bước tiến khó tin của chàng trai “tuổi băm” này.

Estevao Willian và ước mơ một ngày đứng trong hàng ngũ những người giỏi nhất

Như một lời giời thiệu tổng quát về bản thân mình đến người hâm mộ bóng đá Anh, trong một cuộc phỏng vấn với ký giả Thiago Rabelo của tờ The Guardian (Anh), Estevao Willian, tài năng bóng đá 17 tuổi được đánh giá là triển vọng nhất của Brazil kể từ sau Neymar – người sẽ chính thức gia nhập Chelsea vào mùa hè năm sau – đã có những chia sẻ về nhiều khía cạnh trong cuộc đời lẫn sự nghiệp vẫn còn chưa đơm hoa của mình.

Dẫn dắt Manchester United sẽ là một rủi ro lớn với Ruben Amorim?

Đã xuất hiện những tin đồn về việc HLV của Sporting CP, Ruben Amorim sẽ gia nhập City vào mùa hè tới nếu Pep Guardiola quyết định ra đi, nhất là sau khi GĐTT của CLB, Hugo Viana được chỉ định là người kế nhiệm Txiki Begiristain tại sân Etihad. Tuy nhiên, Amorim đang nổi lên như ứng cử viên hàng đầu thay thế Erik ten Hag, sau khi nhà cầm quân người Hà Lan bị sa thải.

Nicolas Jackson: Tiến bước trong chỉ trích

Bất chấp việc bị chỉ trích rất nhiều kể từ khi đến Anh, Nicolas Jackson đã đạt được 20 bàn thắng tại Premier League cho Chelsea nhanh hơn các danh thủ của CLB như Gianluca Vialli, Eidur Gudjohnsen hay Didier Drogba.

Manchester United: Bao giờ cho đến ngày xưa

Từ một thế lực lớn của bóng đá thế giới, Manchester United đang sa sút trầm trọng thời kỳ hậu Sir Alex Ferguson. Và cuộc chia tay của đội chủ sân Old Trafford với Erik ten Hag càng đào sâu vào cuộc khủng hoảng của đội bóng lừng danh một thời.

Milan Baros: Vụt sáng trong cơn mơ

Tiền đạo người Czech đã trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào nhất trong màu áo ĐTQG nhưng không bao giờ có thể tái hiện được phong độ đỉnh cao của mình ở cấp câu lạc bộ. Thay vì trở thành một sát thủ chinh phục cả châu Âu, Milan Baros chỉ giống như một ánh sao băng, bất ngờ vụt sáng trong giấc mơ của những người hâm mộ một cách tình cờ rồi từ từ trôi vào quên lãng.