Sir Alex Ferguson từng đặt câu hỏi: “Họ có thể mua mọi cầu thủ trên thế giới, nhưng liệu họ có thể mua được một tập thể thực sự, họ có thể mua được một thứ như ‘tinh thần Manchester United’hay không?” Câu trả lời là “Có”.
Mười một năm trước, huấn luyện viên trưởng của Manchester United lúc bấy giờ là Sir Alex Ferguson đã thể hiện một phản ứng không chút lo sợ và đầy khiêu khích trước quan điểm cho rằng đối thủ cùng thành phố của đội chủ sân Old Trafford có thể thống trị bóng đá Anh và châu Âu trong tương lai.
“Họ có thể mua mọi cầu thủ trên thế giới, nhưng liệu họ có thể mua được một tập thể thực sự, họ có thể mua được một thứ như ‘tinh thần Manchester United’ không?” ông nhận định về “mối đe dọa” đang nổi lên một cách mạnh mẽ, Manchester City.
“Vấn đề của việc sở hữu trong tay một núi tiền là bạn có thể sẽ đánh mất cái đầu lạnh và mua sắm một cách bừa bãi. Sunderland, vào những năm 1950, một câu lạc bộ được trao cho biệt danh ‘ngân hàng của nước Anh’ – rốt cuộc đã xuống hạng. Tôi sẽ không mong chuyện xuống hạng cũng xảy ra với Man City đâu.”
Còn giờ thì chúng ta sẽ đến với tình hình của bóng đá Anh kể từ sau những lời bình luận mà huyền thoại của Old Trafford đưa ra khi đó – trước khi cuộc ganh đua với “những gã hàng xóm ồn ào” chính thức bắt đầu …
Nếu họ giành được thêm Carabao Cup và FA Cup bên cạnh chức vô địch Premier League, Man City sẽ là chủ nhân của 9 trong số 12 danh hiệu quốc nội gần nhất. Đó là một lời đáp trả tuyệt vời, một niềm tự hào và phấn khích vô hạn đối với tất cả những người tham gia. Nó cũng sẽ khiến tất cả những kẻ không ưa họ phải lo lắng.
Vào mùa giải trước, Liverpool của Jurgen Klopp đã thành công trong việc chinh phục Premier League, trong 2 mùa giải trước đó, họ đã đua tranh cực kỳ gay cấn với Man City nhưng phải nhận lấy kết quả thất bại, ngoài ra, không một đội bóng nào khác có thể thực sự thách thức những bước chạy mạnh mẽ hướng đến vị trí tối cao của đội chủ sân Etihad. Không tính Liverpool, những đội bóng khác đã phải cực kỳ vất vả để có thể bám trụ trong cuộc đua top 4 vào bốn mùa giải qua.
Và hầu hết các đối thủ của Man City cũng đều trông có vẻ không đủ “trang bị” để có thể ngăn chặn họ vào năm tới. Bóng đá Anh có thể sẽ phải bắt đầu làm quen với một sự độc tôn trừ khi các ứng cử viên hàng đầu cùng hành động quyết liệt vào mùa hè này và bước vào mùa giải tiếp theo với khát khao thực tế là vô địch giải đấu, chứ không phải chỉ đơn thuần là thỏa mãn với một kết thúc trong top 4 và ngụy biện đó là một đại diện của sự “tiến bộ”.
Sự giàu có của Manchester City có thể đảm bảo cho việc họ luôn đủ khả năng tranh đoạt mọi danh hiệu lớn – hoặc ít nhất là “nên” vậy. Nhưng đừng sử dụng chuyện này như một lời bào chữa dành cho những đội bóng đang gặp khó khăn hoặc thất bại trong việc làm điều đó. Có không ít ví dụ về những câu lạc bộ khác đã vung ra cả núi tiền nhưng rốt cuộc thậm chí còn không thể góp mặt trong cuộc đua vô địch, chứ chưa nói đến những chiếc cúp bạc.
Cuộc phỏng vấn của Sir Alex vào năm 2010 là rất đáng lưu tâm, bởi vì nhận định mà ông ấy đưa ra là hoàn toàn chính xác, nhà cầm quân người Scotland đã nhấn mạnh tầm quan trọng của những khoản đầu tư đúng đắn, đồng thời đưa ra quan điểm rằng chuyện Man City đã làm gì và họ đã mua ai không quan trọng, miễn là câu lạc bộ của ông ấy vẫn duy trì sự tập trung vào việc trở thành đoàn quân mạnh mẽ nhất có thể.
“Chẳng có gì phải lo sợ khi đương đầu với một thử thách cả. Chúng tôi phải tập trung làm những gì mà mình giỏi và hy vọng rằng mình đã làm đủ tốt,” Ông chia sẻ.
Vì những lý do riêng của mình, United, Arsenal, Tottenham và Chelsea đã không hề “đủ tốt”, rơi vào tình trạng vô vọng và trải qua cái vòng lặp cố gắng vùng dậy rồi kết thúc trong thất bại qua từng mùa giải. Các vấn đề của họ chẳng liên quan gì đến sự hùng mạnh của Man City cả. Chúng ta sẽ được thấy Liverpool thực sự đã tiến xa đến mức nào khi các trung vệ trụ cột của họ có thể tái xuất vào đầu mùa giải tới.
Hiện tại, chỉ Chelsea mới trông có đủ khả năng để ngăn cản đoàn quân của Guardiola giành được vinh quang tiếp theo tại Wembley. Cũng không loại trừ khả năng đội bóng của Thomas Tuchel thành công trong việc “ngáng đường” Man City tiến đến chức vô địch mà họ khao khát nhất trong năm 2021; Champions League. Trận bán kết FA Cup diễn ra vào đêm nay được coi là một cuộc “diễn tập” cho những gì mà chúng ta có thể sẽ được chứng kiến ở Thổ Nhĩ Kỳ vào tháng tới.
Tôi thực sự thích theo dõi Chelsea của hiện tại. Họ sở hữu những đặc điểm có thể làm tổn thương Man City, được ghi nhận là đội bóng có thành tích phòng ngự đứng thứ hai ở Anh – khía cạnh đã được cải thiện mạnh mẽ kể từ khi Tuchel tiếp quản. Cuộc đụng độ của hai đội vào đêm nay cũng sẽ cung cấp cho chúng ta manh mối về việc liệu Chelsea có thể tiến gần hơn đến đẳng cấp của Man City ở Premier League mùa giải tới hay không. Trên lý thuyết, họ có một đội ngũ đủ tài năng để làm điều đó và Tuchel đã có một sự khởi đầu xuất sắc.
Nhưng với tư cách là một tập thể và sở hữu một đội hình chính hoàn toàn ăn khớp với hệ thống của họ, Man City đang thực sự là một trong những đội bóng hùng mạnh nhất thế giới. Họ xuất sắc đến mức sẽ cảm thấy cực kỳ thất vọng nếu không thể đăng quang ở Champions League dù cho đã giành được chức vô địch quốc gia.
Tôi đã theo dõi các cầu thủ của Manchester City hướng đến những đỉnh cao của mùa giải này với sự ngưỡng mộ, pha lẫn ghen tỵ và có một chút cảm giác quen thuộc.
Bên cạnh những danh hiệu, họ có thể tái tạo một kỳ tích mà trước đây chỉ mới xuất hiện một lần ở bóng đá Anh – một kỳ tích đòi hỏi khả năng chịu đựng phi thường cả về thể chất và tinh thần, vượt xa “số dư ngân hàng” của một câu lạc bộ: Hoàn thành một mùa giải giành được cúp châu Âu sau khi đã chơi toàn bộ các trận đấu của đấu trường quốc nội và UEFA.
Vào tháng này của 20 năm trước, tôi đã được tận hưởng giai đoạn hạnh phúc nhất trong sự nghiệp bóng đá của mình khi Liverpool trở thành câu lạc bộ Anh đầu tiên làm được điều đó, với đỉnh cao là 9 chiến thắng trong 10 trận đấu cuối cùng đầy kịch tính trong 34 ngày.
Chúng tôi đã hoàn thành một cú ăn ba ở các đấu trường cúp – bao gồm FA Cup, League Cup và UEFA Cup – và quan trọng không kém trong bối cảnh lịch sử của câu lạc bộ vào năm 2001, lần đầu tiên đạt đủ điều kiện tham dự Champions League thể thức mới.
Giữa tất cả những chiếc cúp bạc, khả năng đạt được sự thành công từ một mùa giài 63 trận thực sự là một cuộc hành trình cực kỳ khó khăn, dễ nản lòng và gay cấn.
Đối với Man City, nếu họ thực sự góp mặt trong toàn bộ 63 trận tối đa của mình ở mùa giải này và có thể giành chức vô địch ở mọi đấu trường, đây sẽ là một thành tích thực sự phi thường, nhất là khi chúng ta nhìn nhận lại bối cảnh của mùa giải 2020/2021 – ngoài các đợt international breaks (khoảng thời gian bóng đá cấp CLB tạm dừng để nhường chỗ cho các đội tuyển quốc gia), Man City đã phải chơi ít nhất 2 trận một tuần trong 4 tháng.
Man City đã làm được điều mà chưa một đội bóng Anh nào làm được khi giành cú ăn ba quốc nội vào năm 2019. Đội bóng khi đó được nhận định là thậm chí còn hùng mạnh hơn cả tập thể hiện tại của họ.
Nhưng Man City của năm 2021 sẽ vượt xa đội bóng đó và những gì mà bất kỳ câu lạc bộ Anh nào từng làm được nếu họ giành được một cú ăn bốn, khiến cho thành tích ăn ba của Man United vào năm 1999 – bao gồm Premier League, Champions League và FA Cup – hoàn toàn lu mờ.
Đoạn kết của mùa giải càng đến gần, khả năng họ giành được “ngai vương” ở mỗi đấu trường lại càng tăng.
Chiến thắng hôm thứ Tư trước Borussia Dortmund đồng nghĩa với việc một rào cản lớn đã bị Man City vượt qua, đặc biệt là khi họ đã ở trong thế bị dẫn trước với tỷ số 1-0 trong hiệp một. Qua hai lượt trận, họ cũng đã được hưởng lợi từ yếu tố từng trợ giúp Man United vào năm 1999, và cả chúng tôi vào năm 2001. Sự may mắn đến vào đúng thời điểm.
Không thể nào giành chiến thắng mọi trận đấu trong xuyên suốt giai đoạn cao trào của một mùa giải nếu không có những tình huống mà quả bóng vô tình nảy đến đường chạy của cầu thủ đội bạn vào các thời điểm quan trọng. Điều đó càng làm tăng thêm sự kịch tính, khiến những chiến thắng trở nên đáng nhớ hơn. Man City không cần vận may kiểu đó để giành chức vô địch quốc gia, nhưng không đội bóng nào có thể đăng quang ở một đấu trường cúp nếu không có những khoảnh khắc may mắn. Man City sẽ cần nhiều tình huống như vậy hơn, ví dụ như quyết định không công nhận bàn thắng của Jude Bellingham đã gây ra nhiều tranh cãi trong lượt trận đầu tiên – điều đã tạo nên một sự khác biệt lớn cho sự cân bằng của cuộc đối đầu này. Có một chuyện kỳ lạ trong thế giới bóng đá, các đội bóng càng mạnh thì càng gặp được nhiều may mắn hơn.
Đây là một hệ quả của thứ đặc điểm mà Alex Ferguson đã đề cập vào năm 2010 và cũng là thứ mà Liverpool của năm 2001 đã có rất nhiều – tinh thần tập thể. Bạn không thể nào có được nó bằng tiền.
Alex Ferguson đã đúng khi nhấn mạnh tầm quan trọng của nó, nhưng đã hoàn toàn sai khi đặt câu hỏi liệu Man City có bao giờ sở hữu được điều đó – một yếu tố chủ chốt đã tạo nên Manchester United hùng mạnh của ông ấy – hay không. Ông chắc chắn đã phải thay đổi rất nhiều quan điểm của mình về câu lạc bộ này kể từ đó.
Những gì đang diễn ra đủ để chúng ta khẳng định rằng, chuyện trụ hạng sẽ không bao giờ là một vấn đề đối với một câu lạc bộ có thể được mô tả một cách dí dỏm là “Abu Dhabi Bank club” đầu tiên.
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Sir Alex Ferguson was wrong — Manchester City are now undoubtedly English football's dominant force” của Jamie Carragher, đăng tải trên Telegraph.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.
Những lời tâm sự được chính cựu danh thủ Adriano viết trên website The Players’ Tribune, về nhịp sống tại khu ổ chuột nơi anh sinh thành, về quyết định rời bỏ thế giới bóng đá đỉnh cao hào nhoáng để tìm lại về nơi đây.