Người Đức đang xem thường kình địch một thời của mình. Họ chỉ mang đội hình hai đến dự lễ kỷ niệm 150 năm ngày thành lập Liên đoàn bóng đá Anh, nhưng vẫn thừa sức ra về với một chiến thắng.
Đó không phải một lập luận vô căn cứ. Chỉ vỏn vẹn 1000 CĐV Đức theo chân đội nhà tới Wembley. HLV Joachim Loew cho một loạt trụ cột nghỉ ngơi ở nhà. Còn Schuerrle thì tuyên bố rằng Rooney khó lòng chen chân vào đội hình một của tuyển Đức. Và thực tế, tuyển Anh gục ngã ngay trên sân nhà, trong trận đấu mà họ không có nổi một cú sút trúng đích.
Lực bất tòng tâm
Daniel Sturridge đã trở lại, Steven Gerrard bình phục chấn thương, Andros Townsend đá chính, và Ashley Cole đòi lại vị trí từ Leighton Baines. Để đón khách, HLV Roy Hodgson đã sử dụng đội hình mạnh nhất có thể. Đáp lại là những gì? Thủ thành số một Manuel Neuer, đội trưởng Phillipp Lahm, đội phó Bastian Schweinsteiger, nhạc trưởng Mesut Oezil, cùng cặp tiền đạo giàu kinh nghiệm Miroslav Klose - Mario Gomez đều không được triệu tập, trong khi Sami Khedira và Lukas Podolski đều đang dính chấn thương dài hạn.
Có thể Joachim Loew không xem thường người Anh đến mức ấy mà chỉ nghĩ rằng việc mang đội hình hai tới London vừa là cơ hội thử nghiệm, vừa giúp đội chủ nhà có một tỷ số đẹp nhân lễ kỷ niệm. Nhưng rốt cuộc, đội hình hai của tuyển Đức phòng ngự tốt hơn, giữ bóng tốt hơn, đoạt lại bóng nhanh hơn, và tấn công cũng đa dạng hơn với những đường triển khai trên khắp mặt sân.
Sau trận đấu, tờ Guardian đã so sánh giữa trận thua 0-1 vừa rồi với thảm bại 1-4 ở World Cup 2010 để xem liệu đội nhà có tiến bộ hay không. Thật ra, họ chẳng cần phải làm thế cũng đủ để người ta nhận ra rằng tuyển Anh đang giậm chân tại chỗ, thậm chí còn kém hơn. Tại Wembley, ngoại trừ cú sút đập cột dọc của Andros Townsend, các học trò của Hodgson gần như không đe dọa được đội khách. Và nếu Joe Hart không xuất sắc trong các tình huống cản phá, tuyển Anh đã có thể thua với cách biệt 3 đến 4 bàn.
Bao giờ định hình, Roy Hodgson?
Trước tuyển Đức, Hodgson đã nguyên bộ ngũ phòng thủ so với đội hình xuất phát ở trận thua Chile. Tương tự là cặp tiền vệ trung tâm với Gerrard - Cleverley. Song những vấn đề thì vẫn chưa được giải quyết, đặc biệt là ở hàng phòng ngự.
Trước Chile, tuyển Anh thủng lưới bởi cú đánh đầu của một cầu thủ cao 1m69 (Alexis Sanchez), còn trước Đức, cả hệ thống phòng ngự vẫn không ngăn nổi tòa tháp 1m98 Mertesacker. Điều đáng nói là những sai lầm đáng trách trong cách bố trí phòng ngự. Khi Toni Kroos tạt bóng, trong vòng cấm địa có tới 8 cầu thủ chủ nhà nhưng hầu như bị hút vào trung vệ đang khoác áo Arsenal mà bỏ lại những khoảng trống mênh mông.
Roy Hodgson đang cố gắng thử nghiệm đội hình, song cũng như nhiều HLV Tam sư khác, ông đã làm điều đó quá muộn. Sức ép từ việc phải vượt qua vòng loại World Cup 2014 đã khiến chiến lược gia này không có nhiều thời gian cho việc phát hiện thêm những con bài chiến thuật mới, mà Andros Townsend là một trường hợp ngoại lệ. Việc trung vệ cứng Gary Cahill gây thất vọng, Lescott sa sút, khiến một số người đã đặt giả thuyết gọi lại John Terry, dù đó là điều tối kỵ với kỷ luật của một đội bóng.
Từ giờ cho đến VCK World Cup 2014, tuyển Anh chỉ có đúng một trận giao hữu nữa để định hình về nhân sự và lối chơi. Quá ít cho Roy Hodgson.
Theo Thể Thao Văn Hoá