Wayne Rooney không thể cùng ĐT Anh tham dự trận giao hữu với Thụy Điển vì "chấn thương nhẹ", kiểu chấn thương quen thuộc mà các CLB thường viện cớ khi sắp có lượt trận ĐTQG. Nhưng tên của anh đã được nhắc đến rất nhiều khi tuyển Anh bị hạ gục bởi những phép màu của Zlatan Ibrahimovic.
1. Đã xuất hiện liên tưởng, so sánh giữa hai cú vô lê theo kiểu "cắt kéo" tuyệt đẹp mà người Anh được chứng kiến. Một bàn của Rooney cho M.U, vào lưới Man City trong trận derby vào tháng 2/2011. Bàn kia là của Ibrahimovic, vào lưới tuyển Anh rạng sáng qua. Dù giải đấu có khác nhau, tính chất trận đấu không giống nhau, nhưng đều là bàn quyết định mang lại chiến thắng. Vừa đẹp, vừa quan trọng - còn đòi hỏi gì hơn ở một bàn thắng?
Ibrahimovic và Rooney cùng nổi lên từ EURO 2004. Trong khi Ibra thực hiện cú đánh gót tuyệt đẹp vào lưới Italia ở vòng bảng thì Rooney trở thành hiện tượng của giải đấu. Vào tháng 8/2004 ấy, trong màu áo Ajax, Ibra đã ghi "Bàn thắng đẹp nhất năm" (do độc giả của Eurosport bầu chọn) khi rê qua một loạt cầu thủ của NAC bằng những động tác giả đầy ngẫu hứng. Một tháng sau, Rooney tạo nên cơn sốt khi ra mắt trong màu áo M.U bằng cú hat-trick vào lưới Fenerbahce.
Pha tung người móc bóng vào lưới Joe Hart của Rooney tại mùa giải 2010-11
Họ được chờ đợi trở thành những ngôi sao xuất sắc của bóng đá thế giới. 8 năm sau, họ thực sự đáp ứng được kỳ vọng ấy. Ibra và Rooney thuộc nhóm cầu thủ đẳng cấp bậc nhất hiện tại, chỉ sau hai thiên tài là Lionel Messi và Cristiano Ronaldo mà thôi.
2. Ibrahimovic và Rooney khẳng định mình theo hai con đường khác nhau. Ibra luôn xem mình là "trung tâm của vũ trụ", cho rằng sự bùng nổ của cá nhân anh sẽ mang lại chiến thắng cho đội bóng. Rooney thì khác, sẵn sàng hy sinh quyền lợi của cá nhân vì đội bóng.
Gần như mọi đội bóng mà Ibra đặt chân qua, anh luôn là ngôi sao lớn nhất. Đội bóng được xây dựng xoay quanh anh. Ibra được chơi đúng với vị trí mà mình giỏi nhất. Trong lịch sử, hiếm cầu thủ nào như Ibra, đá cho đội nào là y như rằng đội bóng đó giành chức VĐQG.
Chỉ có một đội không xem Ibra là ngôi sao lớn nhất. Đó là Barca. Thiên tài Messi ở đấy, Ibra làm sao là số 1 được. Đó là chưa kể những tiền vệ xuất sắc như Iniesta và Xavi. Ibra không được đá ở vị trí yêu thích của mình. Anh nổi loạn, và quyết ra đi. Barca không giữ. Và họ đã chia tay. Người Barca vẫn xem Ibra là chữ ký thất bại. Ibra vẫn xem 1 năm khoác áo Barca là khoảng tối nhất trong sự nghiệp. Nhưng dù sao, họ đã cùng nhau vô địch Liga.
Rooney thì khác. Khi còn Ronaldo, anh chấp nhận là "số 2". Khi van Persie đặt chân đến Old Trafford, anh thừa nhận tiền đạo người Hà Lan mới là chân sút xuất sắc nhất của đội bóng hiện tại.
Từ M.U đến ĐT Anh, Rooney sẵn sàng chơi mọi vị trí mà HLV yêu cầu. Khi muốn anh đá tiền đạo, anh sẽ đá tiền đạo và ghi thật nhiều bàn. Khi cần anh chạy cánh trái, anh sẽ là tích cực đột phá và tạt bóng. Mùa này, khi M.U gặp vấn đề ở vị trí tiền vệ trung tâm, Sir Alex Ferguson lại "điều chuyển" anh. Dù có trận mờ nhạt, như trận gặp Aston Villa tuần trước, Rooney hiện vẫn là cầu thủ M.U đá tốt nhất ở vị trí tiền vệ trung tâm. Ít nhất, không ai "nhiệt", "máu lửa" như anh.
3. Dù tỏa sáng rực rỡ về mặt cá nhân, ghi những kiệt tác, Ibra ấy lại chẳng gặt hái thành công gì với ĐT Thụy Điển, không vượt qua được những chiến tích của thế hệ 1994, với những Larsson, Brolin, Ravelli. Rooney chẳng khá hơn. Từ sau EURO 2004, anh không còn bùng nổ ở ĐTQG tại các giải đấu lớn. Đó cũng là vấn đề của Ronaldo và Messi.
Một cá nhân xuất sắc là không đủ, dù anh ta tự mình tỏa sáng hay lặng lẽ hy sinh vì đội bóng.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)