Một trong những điểm khác người của Pep Guardiola khi xây dựng Barca của riêng ông là sự táo bạo tuyệt vời trong việc trọng dụng các cầu thủ thuộc thế hệ kế cận của Barca. Thậm chí là niềm tin của ông đã từng trao cơ hội ‘vượt cấp’ cho không ít cầu thủ.
Khi Pep mới đến Barca, Pedro khi ấy chuẩn bị khăn gói hành lý về quê nhà Tenerife. Anh ra đi sau khi Barca C phải tinh giản vì đội B vừa phải xuống hạng. Nhưng Pep cần một tiền vệ cánh, và Pedro sau đó được giữ lại. Họ đã cùng nhau thăng hạng ở Barca B. Sau 3 năm, từ một cầu thủ thi đấu ở đội C của Barca, Pedro trở thành nhà vô địch Champions League, thậm chí là những hai lần. Một ngôi sao đến từ hư vô của Barca, nhờ sự mạnh dạn trong dùng người của Guardiola.
Sergio Busquets cũng là một trường hợp tương tự. Năm 2006 anh vẫn còn chơi ở đội B, đến tháng 11/2008 mới đá trận đầu cho đội một, và nếu Pedro có thể khẳng định mình bằng những pha đi bóng và ghi bàn, thì Busi là một viên ngọc rất khó nhìn ra. Nhưng Pep đã mạnh dạn đặt niềm tin vào anh, một niềm tin cực đoan đến nỗi khiến ông đẩy Yaya Toure, tiền vệ trụ hàng đầu thế giới thời điểm ấy, sang Man City để nhường chỗ cho Busi. Năm 2011, khi xem Busquets chơi bóng, ‘triết gia bóng đá’ Cesar Menotti gọi anh là một ‘giống loài đã tuyệt chủng, một ngôi sao’. Busquets giờ đây đã trở thành cầu thủ không thể thiếu ở cả Barca và TBN.
Pep trao cơ hội cho họ một cách tương đối mạo hiểm, chỉ bởi một lý do đơn giản: Đó những sản phẩm của La Masia, được đào tạo một cách thống nhất trong nhiều năm và thấm nhuần triết lý bóng đá đặc trưng ở Barca. TBN sau này đã được hưởng lợi từ sự mạnh dạn ấy, nhưng ngoài những giá trị đã được khẳng định, thì cả HLV Del Bosque và người kế nhiệm Pep ở Barca, ông Tito Vilanova, đều không dám đặt niềm tin xa hơn vào những thế hệ tiếp theo.
Niềm tin ấy có thể giúp họ tái tạo lại năng lượng đã cạn kiệt của một thế hệ không những đang mệt mỏi, mà còn thiếu động lực vì quá dư thừa danh hiệu. Giờ thì đã đến lúc TBN và Barca đều phải dũng cảm hơn, như Pep trước đây?
(Theo Thể Thao Văn Hoá)