Chỉ đến khi các CĐV của đội tuyển Anh có dấu hiệu không thiết tha lắm với Tam Sư nữa và các cầu thủ phải cầu viện đến sự giúp đỡ của các chuyên gia tâm lý thể thao, Daniel Sturridge mới lại cho họ chút hy vọng để bấu víu vào bằng bàn thắng duy nhất trong trận gặp Đan Mạch.
Những điểm sáng hiếm hoi
Bàn thắng thứ 23 trong 28 trận cho Liverpool và đội tuyển Anh của anh mùa này đã chấm dứt số phút không ghi bàn của Tam Sư ở con số 264, và theo như lời Wayne Rooney, thì nếu người đứng trong khung gỗ không phải là Kasper Schmeichel, tuyển Anh đã có thể ghi được 3 bàn. Nhưng dù đây là một chiến thắng xứng đáng, thì không có nghĩa là nó không còn những sai sót.
Đây là một trận giao hữu tương đối bế tắc của đội tuyển Anh, ngoại trừ một vài dấu hiệu đáng khích lệ, trong đó có màn trình diễn tuyệt vời của Raheem Sterling, người đã chứng minh được rằng anh nên được trao một suất đi World Cup.
Xuất phát ở biên phải, sau đó di chuyển sang trái, Sterling phối hợp cực tốt với các hậu vệ cánh, liên tục xuyên phá với tốc độ cao và chuyền bóng rất chính xác. Cầu thủ trẻ của Liverpool tỏ ra rắn rỏi lạ thường, tốn ít bóng và theo nhận định của Telegraph, thì anh chắc chắn sẽ được HLV Roy Hodgson điền tên vào danh sách 23 người đến Brazil mùa Hè sang năm.
Nhưng ngoài những điểm sáng ít ỏi ấy, thì có rất nhiều câu hỏi mà Roy Hodgson phải trả lời: Tại sao Ben Foster không được vào sân trong hiệp hai? Tại sao Ross Barkley không được thử nghiệm? Tại sao Wayne Rooney lại lạc lõng và thiếu ảnh hưởng đến thế? Đội tuyển Anh sẽ ra sân với những thành viên cốt cán nào và sơ đồ nào?
Quỹ thời gian còn rất ít
Lần cuối cùng người ta nhìn thấy đội tuyển Anh lần đầu tiên ra sân với nhiều cầu thủ Liverpool đến thế là từ chiến thắng 2-0 trước Luxembourg vào năm 1977, với Ray Clemence, Emlyn Hughes, Ray Kennedy, Ian Callaghan và Terry McDermott ra sân ngay từ đầu. Đó cũng là lần xuất hiện của nhiều cầu thủ cùng CLB nhất trong hàng ngũ tuyển Anh kể từ trận gặp Albani vào năm 2001, với 5 cầu thủ của Man United là Gary Neville, David Beckham, Nicky Butt, Paul Scholes và Andy Cole. Tuyển Anh kết thúc trận đấu với 7 “Quỷ đỏ” trên sân, sau khi Teddy Sheringham và Wes Brown vào sân từ ghế dự bị.
Là đồng đội với nhau ở CLB giúp họ hiểu nhau, nhưng khi đội tuyển Anh là một tiểu Liverpool thì cũng có nghĩa là những bánh răng khác đã chạy lệch quỹ đạo. Chỉ trong 6 phút còn lại của hiệp hai, Đan Mạch gần như đã có thể vượt lên, với cơ hội rõ rệt nhất của Michael Krohn-Dehli. Sơ đồ 4-3-3 và Rooney chơi cao có lẽ không phù hợp với tiền đạo đang chơi cho Man United. Jack Wilshere cũng chơi một trận tệ hại cho đến khi bị thay thế bằng Lallana. Daily Mail lẫn Telegraph đều nhất trí rằng 4-2-3-1 hoặc 4-4-1-1 với Rooney chơi ở vị trí hộ công đáng ra mới là công thức đúng cho đội tuyển Anh.
Tam Sư sẽ còn 3 trận giao hữu nữa từ nay cho đến khi World Cup bắt đầu, và cho dù đã thuê một chuyên gia tâm lý, ít ai tin rằng họ có thể đến Brazil với sự tự tin của một ứng viên thực sự. Có quá nhiều điều Hodgson cần giải quyết và trận thắng Đan Mạch tưởng chừng phải là lúc cởi nút thắt, thì hóa ra chỉ khiến họ dễ thở hơn một chút nhờ một chiến thắng, còn thực tế thì những vấn đề của đội bóng vẫn rất rối rắm.
Theo Thể Thao Văn Hoá