Sau trận thua Mexico 1-2, quan trọng hơn, là sau chấn thương của nhạc trưởng Pirlo, HLV Lippi đã thực hiện một thử nghiệm khác khi Italia bước vào trận đấu trên sân của Thụy Sĩ. Tại Genève, sơ đồ 4-2-3-1 đã không có chỗ, mà thay vào đó là chiến thuật 4-3-3 từng được “Gã đầu bạc” sử dụng trong thời gian trước đây. Bên cạnh đó, phần lớn các vị trí của Azzurri đều là những người vốn chỉ được xem như phương án dự bị. Nhưng chính thử nghiệm này đã mang đến nhiều điều tích cực hơn so với những gì đã diễn ra trên đất Bỉ 2 ngày trước đó.
Montolivo đã thi đấu tốt ở vị trí do Pirlo để lại |
Trong số này, Montolivo thực sự nổi bật trong vai trò ở trung tâm hàng tiền vệ. Đội trường của Fiorentina đã chơi rất hay và cho thấy anh xứng đáng thay thế Pirlo, người chỉ có thể trở lại sớm nhất khi vòng bảng khép lại. Những phút đầu trận, Montolivo có phần nhập cuộc chậm, bởi dù sao anh vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu quốc tế. Vì vậy, tuyến giữa của Italia đã để khoảng trống khá lớn, dẫn đến việc Inler - một cầu thủ khá “hot” ở Serie A, tung cú sút xa đánh bại Marchetti.
Cũng chính bàn thắng tuyệt đẹp của Inler đã làm thức tỉnh Azzurri và Montolivo. Italia thể hiện một bộ mặt hoàn toàn mới, với những pha phối hợp chính xác và giữ nhịp độ khá tốt. Và Montolivo, với một pha lật bóng cực kỳ ấn tượng, khiến hàng thủ Thụy Sĩ hoàn toàn bất ngờ, để Quagliarella ghi bàn gỡ hòa sau 2 lần đánh đầu liên tiếp. Đường chuyền của Montolivo, đến từ cú gập cổ chân đẹp mắt, thể hiện sự tinh tế và óc quan sát nhạy bén. Montolivo đã chứng minh, anh ăn đứt Marchisio về sự sáng tạo. Chứng kiến pha bóng này, liệu Pirlo có thể yên tâm để các bác sĩ ở Milanello chăm sóc?
Không đóng góp vào bàn thắng như Montolivo, nhưng Gattuso cũng không kém cạnh tiền vệ của Fio. Gattuso hoàn toàn lột xác so với chính anh trong màu áo Milan mùa giải trước, vốn mờ nhạt và liên tục chấn thương. Tranh chấp quyết liệt và liên tục di chuyển, Gattuso giợ nhớ hình ảnh chiếc “máy ủi” ngày nào. Rino kết hợp với Palombo tạo thành bức tường ở giữa sân. Bộ đôi này không chỉ che chắn cho hàng thủ từ xa, đồng thời giúp Montolivo thoải mái dâng cao khi cần thiết. Bộ 3 Gattuso - Montolivo - Palombo đã chơi nổi bật hơn những người đã đá chính ở trận thua Mexico. Ngoài ra, Quagliarella cũng cho thấy anh là một giải pháp đáng để Lippi chú ý trên hàng công, vốn cũng là vấn đề khiến “Gã đầu bạc” chưa thực sự hài lòng.
Một trận đấu chưa đủ để kết luận toàn bộ, nhưng nhìn chung những gì thu được ở Genève là rất bổ ích với Lippi, khi Italia đang từng bước tạo được sự ăn ý giữa các vị trí, sau thời gian luyện tập với cường độ nặng. Tuy vậy, nó cũng đặt ra câu hỏi cho Lippi về việc dùng người, khi chính những nhân tố mà ông luôn xem là “hạng hai” ở tuyển lại chơi ấn tượng hơn so với những lựa chọn đầu. Trên chuyến bay đến Nam Phi, hẳn vị HLV 62 tuổi này sẽ phải suy tính rất nhiều, để quyết định đội hình cho trận ra quân gặp Paraguay.
Zambrotta sánh ngang Facchetti Khác với trận thua Mexico, Zambrotta đã chơi rất tốt bên cánh trái, trong trận đấu ở Genève, với băng đội trưởng trên tay. Như để chào mừng việc được đeo băng đội trưởng nhà ĐKVĐ thế giới, Zambrotta thể hiện nỗ lực rất đáng khen ngợi. Hậu vệ của Milan đã đảm bảo tốt hành lang trái, hạn chế sức tấn công của Thụy Sĩ. Đồng thời, chính Zambrotta là ngòi nổ trong bàn gỡ của Quaglia. Giữa vòng vây của các hậu vệ đối phương, Zambrotta vẫn ung dung xử lý và đẩy bóng cho Montolivo, để cầu thủ này “đặt” vào đầu Quaglia. Với những phút đáng nhớ này, Zambrotta đã chính thức sánh ngang với huyền thoại Giacinto Facchetti về số lần ra sân cùng Azzurri. Zam đã chơi trận thứ 94 cho ĐTQG, kể từ lần xuất hiện đầu tiên ở trận hòa 0-0 với Na Uy cách đây 11 năm (10-2-1999). Khi ấy, Zam chuẩn bị đón sinh nhật lần thứ 22 và trong đội hình Italia của Dino Zoff là rất nhiều tên tuổi lớn ở hàng thủ. Đây là một thành tích rất đáng khích lệ với Zam, bởi vì chỉ có 5 người khác ra sân nhiều hơn hoặc bằng anh. Cùng với Cannavaro và Buffon, Zambrotta là một trong 3 người có kinh nghiệm nhất Azzurri khi đến Nam Phi, nên sự kỳ vọng lên vai anh là rất lớn. Không còn nhiều cơ hội để tiếp tục sự nghiệp quốc tế khi đã hơn 33 tuổi, và có thể xem World Cup 2010 là giải đấu lớn cuối cùng của Zam, vì vậy các tifosi Azzurri hy vọng anh sẽ tìm lại là chính mình, như đã từng gây ấn tượng mạnh ở Berlin 4 năm trước. |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)