ĐT Hà Lan đang đi theo hình mẫu của ĐT Pháp vô địch World Cup 1998 |
Màn trình diễn ấy khiến nhiều người liên tưởng đến ĐT Pháp ở France 98. Dạo ấy, Les Bleus đã khởi đầu rất ấn tượng khi bắt nạt hai đối thủ dưới cơ là Nam Phi (3-0) và Saudi Arabia (4-0), trong đó các tiền đạo đã ghi tới 5 bàn. Nhưng kể từ đó đến hết giải, họ im hơi lặng tiếng hoàn toàn, đặc biệt là tại vòng knock-out. Trước hàng phòng thủ vững chắc của Paraguay ở vòng 1/8, Pháp gần như bất lực cho đến khi trung vệ Blanc trở thành người hùng. Tại bán kết, khi bị Davor Suker dội một gáo nước lạnh, đội chủ nhà đã lội ngược dòng bởi cú đúp của... hậu vệ Lilian Thuram.
Điều đáng chú ý là trong đời cầu thủ quốc tế của Thuram chỉ có vẻn vẹn hai bàn đó mà thôi. Còn trong trận chung kết với Brazil thì chiến công thuộc hoàn toàn về hàng tiền vệ với cú đúp của Zidane và bàn ấn định tỷ số của Emmanuel Petit. Ngày ấy, Henry và Trezequet còn quá trẻ, Dugarry chơi như một gã công tử yếu đuối, còn Guivarch là một trong những tiền đạo vụng về nhất giải.
Sneijder, Robben và phần còn lại
Không hiểu van Persie có thấy ngượng mồm khi càu nhàu với HLV Bert van Marwijk rằng người đáng rời sân là Sneijder chứ không phải anh. Mang tiếng là chân sút chủ lực, chơi cao nhất, nhưng van Persie lạc lõng và chìm nghỉm ở tuyến trên. Trái lại, Sneijder đã có 5 bàn, trong đó có 4 tại vòng knock-out, dù rằng anh chơi trên hàng tiền vệ. Có cảm giác ở ĐT Hà Lan hiện tại, chỉ Sneijder và phần nào là Robben là ở một đẳng cấp khác hẳn so với phần còn lại.
Điều đó đặt ra một câu hỏi: nếu hai ngôi sao này bị bắt chặt, hoặc sa sút trong trận chung kết, thì Hà Lan sẽ đá kiểu gì? Vai trò của Sneijder ở VCK này gần giống như Zidane trước kia. Song những con người của Hà Lan hiện này thì khó có thể so sánh với ĐT Pháp dạo đó. Ở France 98, Pháp chỉ kém ở hàng tiền đạo, song những tuyến còn lại thì đầy chất lượng: từ thủ thành Barthez, bộ tứ Lizarazu, Blanc, Desailly, Thuram cho đến hàng tiền vệ với những cái tên như Deschamp, Petit, Zidane. Tại Nam Phi 2010, Hà Lan không chỉ yếu về hàng tiền đạo, mà hàng phòng thủ của họ, với bộ đôi Mathijsen-Heintinga, không thực sự vững chắc. Việc để thủng lưới 4 bàn/3 trận ở vòng knock-out là một ví dụ.
Nhưng có một dấu hiệu cho thấy rất có thể Hà Lan sẽ noi gương Pháp 12 năm về trước. Siêu phẩm của hậu vệ đội trưởng van Bronkhorst vào lưới Uruguay vừa qua là một bằng chứng cho thấy, khi hàng tiền đạo im tiếng, Hà Lan vẫn có thể tin tưởng vào những người hùng giấu mặt khác, chứ họ không chỉ biết có Sneijder và Robben.
Pháp 1998 |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)