Thứ Ba, 24/12/2024Mới nhất
Zalo

ĐKVĐ Italia: Đoạn tuyệt và không đoạn tuyệt

Chủ Nhật 23/05/2010 16:49(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News
Không thể không suy nghĩ khi Materazzi và rồi sau đó đến lượt Grosso bị loại khỏi danh sách đội Thiên thanh dự World Cup 2010. Những cái tên ấy đã trở thành bất tử trong lòng các tifosi từ một tháng thăng hoa cùng Azzurra cách đây 4 năm.

Chẳng ai sốc khi những cái tên ấy dần biến mất khỏi đội tuyển của những người ĐKVĐTG. Nhưng những cái tên ấy đã gắn bó trong bao giấc mơ đẹp của những người hâm mộ trong một tháng World Cup 2006 và chính họ đã trở thành những người đóng lại 24 năm chờ đợi một chức vô địch, một sự thừa nhận trong tuyệt vọng của các tifosi. Mà nước Ý hình như đã luôn quá quen với những “người hùng một đêm” từ trên trời rơi xuống đột nhiên tỏa sáng rực rỡ trong một giải đấu lớn, cứu vớt hàng triệu linh hồn yêu bóng đá bằng những giây phút xuất thần và đem đến vinh quang, hoặc có thể chỉ cách vinh quang một bước chân. Nước Ý từng có Paolo Rossi ở Espana 82, có Toto Schillacci ở Italia 90 và có Materazzi cùng Grosso ở World Cup 2006. Câu hỏi: nếu một ĐT như Italia luôn cần một ai đó làm cây nến vụt cháy lên như ngọn lửa trong những đêm bị vây bủa bởi thất bại và thất vọng, thì ở World Cup sẽ là ai? Pazzini, Montolivo hay Rossi, hay không một ai hết, và cái ĐT ấy sẽ chết già trên đất Nam Phi, với vành vương miện rỉ sét trên đầu?

Không triệu tập những người hùng của 4 năm trước như Materazzi, Lippi quyết tâm đoạn tuyệt với quá khứ

Materazzi đã đá chính ở World Cup 2006 nhờ Nesta chấn thương, đã trở thành hòn đá tảng cho ĐT Italia ở giải đấu ấy khi sánh vai cùng Cannavaro, một thiên thần chói sáng khác trong một tháng trên đất Đức, đã gây ra quả phạt đền trong trận chung kết với Pháp, đã đánh đầu san bằng tỉ số trong trận đấu ấy và chính là người khiến Zidane nổi khùng húc đầu vào ngực anh ở hiệp phụ, mở ra một bước ngoặt kinh khủng. Grosso từ vô danh chỉ trong vài năm đã có mặt trong đội tuyển bằng sự cần cù và chắc chắn, những đặc điểm không thể thiếu của một hậu vệ trường phái Italia. Anh đã kiếm cho Italia một quả phạt đền ở những giây cuối của trận gặp Australia, đã ghi một bàn thắng tuyệt đẹp và quan trọng để mở ra trận thắng trước Đức ở bán kết và chính là người sút quả phạt đền quyết định trong loạt luân lưu đánh bại Pháp, đưa Italia đến chiếc Cúp vàng thế giới sau 24 năm. Những con người ấy đã trở thành một phần của lịch sử calcio trong “những đêm huyền ảo”, như Gianna Nannini và Eduardo Bennato đã hát ở Italia 90. 4 năm sau ngày ấy, Materazzi đã đoạt những Scudetto với Inter, để rồi mất suất đá chính và mất nốt Azzurra sau thất bại của (lần cuối cùng anh ra sân trong màu áo ĐT Italia là 22/6/2008, khi Ý thua TBN ở bán kết EURO 2008). 4 năm sau ngày ấy, Grosso, một trong những sủng thần của Lippi (anh cùng với Cannavaro và Gilardino được Lippi triệu tập nhiều nhất trong 2 nhiệm kì của mình) đã trở thành một Grosso khác, Grosso thất bại (trận cuối cùng 14/11/2009, Italia hòa Hà Lan).

Không triệu tập Materazzi và gạt bỏ Grosso, Lippi đã đoạn tuyệt được với một phần của quá khứ vinh quang 4 năm về trước, với những biểu tượng của chiến thắng từ những con người không có “lí lịch” đẹp, mà những kỉ niệm về họ vẫn còn sống động tưởng như mới xảy ra hôm qua. Việc ông không gọi Legrottaglie, sau đó loại bỏ cùng lúc Grosso và Candreva trong danh sách 30 cầu thủ sơ tuyển và có lẽ sẽ gạt nốt Camoranesi khi công bố danh sách cuối cùng là khẳng định cho sự thất bại nặng nề của chính sách “Italia hóa Juve” mà chính Lippi là người cổ súy cho nó. ĐT Italia mà nòng cốt là Juventus đã từng chơi xuất sắc trong thời điểm đầu mùa bóng vừa kết thúc (đỉnh điểm là trận thắng Bulgaria 2-0 ngày 9/9/2009, 7/11 cầu thủ đá chính là của Juve) giờ có khả năng chỉ còn lại 5 cầu thủ Juve và dù vẫn chiếm những vị trí then chốt, họ không còn là xương sống của ĐT nữa. Thất bại của chính sách “Italia hóa Juve” và sự bảo thủ của Lippi cũng như sự chống đối của các công thần đối với vấn đề Cassano, khiến Italia lần đầu tiên sau nhiều năm dự World Cup mà không có một số 10 sáng tạo theo đúng nghĩa, đã đẩy đội bóng Thiên thanh vào một cuộc khủng hoảng về phong cách và bản sắc. Nó phải dựa vào một hàng thủ vẫn đậm chất Juve, với một Cannavaro đã bước sang tuổi 37 và cũng không còn là Cannavaro của 4 năm trước, dựa vào một hàng tiền vệ mà nòng cốt là một Pirlo đã mệt mỏi và sa sút, dựa vào hàng công không có tên tuổi lớn, vào một sơ đồ chiến thuật 4-3-3 đã đem đến thất bại và thất vọng nhiều hơn chiến thắng và hy vọng trong 2 năm qua, kể từ bước lùi thê thảm của Italia ở EURO 2008.


Lippi đã đoạn tuyệt một cách miễn cưỡng với đường lối của mình và buộc những người Juve phải trả giá thay cho mình, nhưng không thể dễ dàng đoạn tuyệt được với nguy cơ thất bại nặng nề đang đeo đuổi ông và Azzurra. 4 năm trước, Italia cũng bước vào World Cup với một đội hình ít ngôi sao lớn, “lí lịch” không đẹp và bị dư luận chỉ trích nhiều. 4 năm sau, Italia bảo vệ danh hiệu VĐTG đã đoạt được ở đó với một đội hình nghèo nàn hơn, già cỗi hơn, thiếu cả những cầu thủ sáng tạo đẳng cấp và những người có thể trở thành “người hùng một đêm”, như Materazzi hay Grosso. Có thể chờ đợi gì ở đội bóng ấy?


(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Real Madrid 0-1 Betis (KT): Ronaldo tái xuất, Los Blancos chết đứng vào phút chót

Real Madrid 0-1 Betis (KT): Ronaldo tái xuất, Los Blancos chết đứng vào phút chót

Real Madrid 0-1 Betis (KT): Ronaldo tái xuất, Los Blancos chết đứng vào phút chót

Trong trận đầu tiên Ronaldo thi đấu ở La Liga 2017/18 sau khi hết án treo giò, Los Blancos đã bất lực trong việc ghi bàn, điều họ luôn hoàn thành trong 73 trận đấu liên tiếp trước đó. Bên cạnh sự xuất sắc của Adan, thủ môn do chính Real đào tạo ra thì bản thân dàn Galacticos cũng thi nhau bỏ lỡ cơ hội, tất nhiên bao gồm cả Ronaldo. Không thể ghi bàn, Los Blancos còn rơi vào bi kịch vào phút bù giờ cuối cùng khi bị đối thủ chọc thủng lưới.

Messi cười tươi rói, Ronaldo mặt lạnh lùng tại lễ trao giải

Messi cười tươi rói, Ronaldo mặt lạnh lùng tại lễ trao giải

Messi cười tươi rói, Ronaldo mặt lạnh lùng tại lễ trao giải

Ngôi sao Barca Lionel Messi đã thắng áp đảo đại kình địch Cristiano Ronaldo và người đồng đội Luis Suarez để giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất châu Âu 2014/2015. Tại lễ trao giải, gương mặt Messi lúc nào cũng thường trực nụ cười tươi rói, còn CR7 lại giữ vẻ mặt lạnh lùng nhưng cũng vỗ tay chúc mừng đối thủ lớn của mình.

Xem thêm
top-arrow
X