Thứ Sáu, 29/03/2024Mới nhất

Chung kết Euro 1984: Pháp 2-0 Tây Ban Nha

Zalo

Michel Platini, người đứng đầu trong bộ tứ tiền vệ huyền thoại, dẫn dắt tuyển Pháp tới danh hiệu vô địch châu Âu năm 1984. Không chỉ chấm dứt cơn khát chiến thắng kéo dài hàng thập kỷ của người hâm mộ, Platini còn lập kỷ lục ghi tới 9 bàn thắng tại một vòng chung kết.

► Tổng hợp thông tin mới nhất về VCK Euro 2016 và kết quả VCK Euro 2016.

Phong cách của huyền thoại bóng đá thế giới, cả trên sân cỏ lẫn ngoài đời, đều không cho thấy điều đó. Nhưng những kỳ công mà Platini đã thực hiện thì quả thật đã gây ra nỗi kinh hoàng cho mọi đối thủ. Tại trận khai mạc VCK Euro 1984 diễn ra trên sân nhà, Platini ghi bàn duy nhất giúp Pháp vượt qua Đan Mạch. Như thường lệ, sự phối hợp giữa Giresse và Tigana cho phép Platini tung hoành bất chấp sự đeo bám của hậu vệ đối phương. Trận đấu thứ hai thực sự là của riêng Platini với một cú hat-trick vào lưới Bỉ. Cuộc đối đầu giữa Platini và Enzo Scifo đã không hấp dẫn như mong đợi vì cầu thủ gốc Italy chơi mờ nhạt và bị thay ra giữa chừng. Hai pha lập công khác của Giresse và Fernandez giúp Pháp hoàn tất chiến thắng 5-0. Một lần nữa, Giresse toả sáng với những pha phối hợp lắt léo và những đường chuyền thông minh.

Chung ket Euro 1984 Phap 2-0 Tay Ban Nha hinh anh
Chung kết Euro 1984

Trận đấu giữa Nam Tư, đội đã bị loại, và Pháp, đội đã giành vé lại diễn ra hấp dẫn. Nam Tư đã mở tỷ số trước và chỉ chịu thua Pháp bởi phong độ xuất sắc của Platini. Trận thứ hai liên tiếp Platini lập hat-trick, nâng số bàn thắng ghi được lên con số 7 sau 3 trận vòng bảng. Thua 2-3, Nam Tư bị loại mà không kiếm nổi 1 điểm, dù chơi hay trong cả 3 lần xuất quân. Cùng với Pháp, Đan Mạch là đội còn lại của bảng 1 lọt vào bán kết. Trong khi Pháp đè bẹp Bỉ 5-0 thì những chú lính chì cũng hạ nhục Nam Tư với kết quả tương tự. Đội bóng Đông Âu chơi cũng hay và kỹ thuật như đối thủ nhưng để thua do khả năng kết thúc quá kém và sự đen đủi một cách khó hiểu. Trận này, Michael Laudrup không ghi bàn nhưng tỏ ra xuất sắc và tạo nhiều cơ hội cho đồng đội. Ở trận đấu quyết định với Bỉ, Đan Mạch đã có cuộc lội ngược dòng ngoạn mục, thắng 3-2 dù bị dẫn trước hai bàn ngay trong 45 phút đầu tiên.

Trong 4 đội Đức, Romania, Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha ở bảng 2, không có cái tên nào nổi trội hẳn lên. Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đều đã hoà trong hai trận đầu tiên và cần phải thắng ở lượt trận cuối mới có cơ hội đi tiếp. Và cả hai đội cùng giành chiến thắng sít sao 1-0. Trong hai trận đấu này, thắng lợi 1-0 mà Tây Ban Nha có được khi đối đầu với Đức thực sự là một thử thách khó khăn mà các cầu thủ xứ sở đấu bò đã vượt qua được. Trong khoảng thời gian đầu tiên, thủ thành Luis Arconada đã phải hai lần vất vả cản phá những pha kết thúc của Klaus Allof. Trong vòng 30 phút cuối, Tây Ban Nha buộc phải tăng tốc vì đối thủ của họ chỉ cần hoà là đủ để có mặt ở vòng sau. Nhưng cũng phải đến khi trận đấu bước sang những phút đá bù giờ, một sự không hiểu ý giữa thủ môn Harald Schumacher và các trung vệ tạo điều kiện cho Antonio Maceda đánh đầu tung lưới Đức.

Trận bán kết đầu tiên giữa Pháp và Bồ Đào Nha là một trong những trận đấu hay nhất tại các vòng chung kết. Một trận đấu mà tính hấp dẫn, sự căng thẳng tương tự như cuộc đối đầu Italy thắng Đức 4-3 tại bán kết World Cup 1970. Platini chuyền bóng cho Domergue ghi bàn phút 24. Trong những phút tiếp theo, dưới sự dẫn dắt của Platini, thế trận diễn ra một chiều và Manuel Bento đã phải vất vả ngăn chặn các cơ hội của đối phương. Thủ môn chỉ cách ngày sinh nhất lần thứ 36 đúng hai ngày đã có một buổi chiều xuất sắc. Đến phút 74, Chalana bên cánh trái chuyền cho Rui Jordao bất ngờ đánh đầu, ghi bàn đầu tiên tại giải, gỡ hoà 1-1. Hiệp phụ thứ nhất diễn ra được 8 phút, lại là Jordao, vẫn đón bóng của Chalana, vôlê chính xác vào góc cao. Dồn tất cả lên tấn công, đội chủ nhà cân bằng 2-2 nhờ công Domergue, sau khi bóng đi ra từ chân Platini.

Platinin cũng chính là sự khác biệt giữa hai đội. Trong khi Bồ Đào Nha đã sẵn sàng bước vào loạt đá luân lưu thì tỷ số 3-2 được ấn định. Phút cuối cùng hiệp phụ thứ hai, Tigana chuyền ngang khung thành. Platini bình tĩnh khống chế trước khi sút tung lưới Bento, làm cả nước Pháp bùng nổ. Platini chạy dọc đường biên, phía sau anh là đám động với hàng trăm lá quốc kỳ là hình ảnh đẹp nhất của vòng chung kết. 16 năm sau, trận đấu trên lặp lại. Cũng tại bán kết EURO, năm 2000, Pháp một lần nữa vượt qua Bồ Đào Nha trong hiệp phụ thứ hai bằng bàn thắng của một huyền thoại khác - Zinedine Zidane.

Ở trận bán kết còn lại, Tây Ban Nha vượt qua Đan Mạch sau cuộc đấu cân não trên chấm 11 m. Hai đội hoà nhau 1-1 trong 120 phút thi đấu. Đội bóng đến từ phía bên kia dãy Pyrenees có tham vọng lặp lại chiến tích của 20 năm trước nhưng đội chủ nhà lại quyết không bỏ qua cơ hội lần đầu tiên giành ngôi quán quân. Một trận đấu hứa hẹn đầy hấp dẫn và quyết liệt.

Tây Ban Nha khởi đầu tốt hơn nhưng nhanh chóng sau đó, Pháp đã xác lập vị thế của một nhà vô địch tương lai với lối chơi áp đặt. Tuy vậy, hầu như không có cơ hội thực sự nguy hiểm nào được tạo ra trong hiệp một. Thời điểm bước ngoặt xảy ra ở phút 57. Thật nực cười khi trong một giải đấu hấp dẫn, một cầu thủ chơi rất tốt từ đầu lại mắc phải một sai lầm làm hoen ố cả sự nghiệp. Cú đá trực tiếp từ ngoài vòng 16m50 mà Platini thực hiện không có chút nào đặc trưng cho những pha đá phạt nổi tiếng của anh. Nó đi thấp, vòng qua bên ngoài hàng rào, đi vào vị trí thủ môn Arconada đã đón sẵn. Arconada đổ người đón bóng, nhưng lại để trôi qua người và lăn vào phía bên kia vạch cầu môn. Bàn thua làm tan biến sự hưng phấn mà Tây Ban Nha mang theo từ đầu giải.

Thời gian còn lại, các cầu thủ Pháp mặc sức tung hoành và tạo ra rất nhiều pha hãm thành. Bàn thắng phút 90 của Bruno Bellone ấn định kết quả 2-0. Trong số 14 lần tuyển Pháp làm tung lưới đối phương, đây là bàn duy nhất được ghi do công một tiền đạo. Trong khi đó, Platini ghi tới 9 bàn thắng sau 5 trận đấu. Tương tự như 13 bàn thắng của Just Fontaine năm 1958, một người Pháp nữa lại lập nên một kỷ lục ghi bàn khó có thể bị bắt kịp. Đáng chú ý hơn, Platini đã ghi bàn bằng cả chân trái, chân phải, bằng đầu và đá phạt, đồng thời còn tạo nhiều cơ hội cho đồng đội. Một mình Platini còn ghi được nhiều bàn thắng hơn so với cả hai đội Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Một cầu thủ toàn năng.

Nhiều ý kiến cho rằng Pháp đã may mắn với lợi thế sân nhà. Nhưng không ai có thể phủ nhận Pháp là nhà vô địch tuyệt đối khi đó. Trong suốt cả năm, họ thi đấu 12 trận và giành chiến thắng cả 12.

 

Cùng chuyên mục

Video mới nhất

top-arrow
X