Giờ đây, chúng ta đang xem việc hai nhà cầm quân có sức ảnh hưởng lớn nhất ở thế hệ này – Pep Guardiola và Jurgen Klopp – thường xuyên đối đầu với nhau là một chuyện hiển nhiên, đã trở nên quá quen thuộc.
Tuy nhiên, hãy “quay ngược” về 30 năm trước và các bạn sẽ thấy rằng những vị HLV có sức ảnh hưởng lớn nhất thế giới bóng đá cực kỳ hiếm khi đấu trí với nhau. Louis Van Gaal và Johan Cruyff chỉ chạm trán nhau duy nhất một lần trong một trận giao hữu, cuộc đụng độ duy nhất giữa Cruyff và Arrigo Sacchi là ở UEFA Super Cup vào năm 1989, và Sacchi chỉ đối đầu với Van Gaal trong khoảng thời gian đáng quên của nhà cầm quân người Ý ở Atletico Madrid.
Nhưng cuộc chạm trán diễn ra vào đêm nay giữa Manchester City và Liverpool sẽ là màn so tài thứ 21 giữa Guardiola và Klopp, có nghĩa là Guardiola sẽ trở thành nhà cầm quân đụng độ với Klopp nhiều nhất, bên cạnh Dieter Hecking, cựu HLV trưởng của Wolfsburg và Borussia Monchengladbach. Còn Klopp chỉ đứng sau Jose Mourinho trong số những nhà cầm quân chạm trán Guardiola nhiều nhất.
Một thập kỷ trước, khi Guardiola biến Barcelona thành đội bóng xuất sắc nhất châu Âu bằng lối chơi kiểm soát bóng đầy kiên nhẫn và Klopp đưa Borussia Dortmund lên những tầm cao mới bằng Gegenpressing, chắc hẳn gần như tất cả mọi người đều đã mơ về một cuộc đối đầu giữa hai nhà cầm quân lừng danh thuộc hai trường phái tương phản nhau này. Còn hiện tại, những màn chạm trán của hai hệ tư tưởng được đề cập đã diễn ra ít nhất hai lần mỗi năm.
Nhưng liệu sự thật có đúng như vậy không?
Trong xuyên suốt 20 cuộc đối đầu đã qua, bản chất của các trận chiến chiến thuật giữa họ đã có những thay đổi đáng kể. Ngay từ ban đầu, trong những màn đụng độ ở Bundesliga, và sau đó, ngay trong những cuộc chạm trán đầu tiên ở Premier League, các đội bóng của Guardiola và Klopp đã thể hiện những hình ảnh hoàn toàn khác so với những gì mà mọi người đã quá quen thuộc ở họ.
Guardiola và Klopp thực sự rất tôn trọng, nể phục nhau, và cả hai đều đã “vay mượn” nhiều ý tưởng từ người kia, thay đổi cách tiếp cận quen thuộc của họ để đối phó với đối phương. Cuộc chạm trán đầu tiên của họ ở một giải vô địch quốc gia – diễn ra vào tháng 11 năm 2013 – đã kết thúc với chiến thắng 3-0 dành cho Bayern của Guardiola trước Dortmund của Klopp, nhà cầm quân xứ Catalan đã sử dụng “tiền vệ kiêm hậu vệ” Javi Martinez đảm nhận vai trò tiền vệ chơi cao nhất của mình, hoạt động ngay phía sau Mario Mandzukic, bởi vì ông vô cùng lo ngại đấu pháp pressing của Klopp, đến mức cho rằng đội bóng của mình nên sử dụng những đường chuyền dài hướng đến 2 cầu thủ cao to phía trên thay vì cố gắng lên bóng bằng những đường chuyền ngắn.
Vào thời điểm ấy, đó là cách tiếp cận “trái với thông thường” nhất mà chúng ta từng được chứng kiến từ Guardiola, và để đối phó với những điểm mạnh của Dortmund, ông đã chỉ đạo đội bóng của mình triển khai một lối chơi thiên về sức mạnh thể chất hơn, trực diện hơn, và mang những yếu tố của … “phong cách Klopp”. Cách tiếp cận của Dortmund cũng có phần trực diện, với Robert Lewandowski tỏ ra đặc biệt hiệu quả trong việc lùi xuống để nhận bóng từ những đường chuyền dài của thủ môn và đưa những người khác nhập cuộc. Tất nhiên, vào thời điểm đó, Lewandowski đang trải qua mùa giải cuối cùng khoác áo Dortmund trước khi đầu quân cho chính Bayern của Guardiola.
Cuối cùng, Bayern đã chiếm được thế áp đảo vào ngày hôm đó, phần lớn là nhờ sự nhập cuộc của hai cầu thủ vào sân thay người cực kỳ phù hợp với cuộc đấu trí này. Guardiola đã đưa vào sân Mario Gotze, tân binh vừa được chiêu mộ từ chính Dortmund, và bổ sung thêm Thiago Alcantara – người đã ký hợp đồng với Liverpool của Klopp vào mùa hè năm ngoái – vào tuyến giữa của mình. Một thập kỷ trước, sẽ rất khó để tưởng tượng về việc có nhiều cầu thủ chuyển từ Dortmund của Klopp sang Barcelona của Guardiola, và từ Barcelona của Guardiola sang Dortmund của Klopp – đó là hai đội bóng hoàn toàn khác nhau, đòi hỏi những phẩm chất hoàn toàn khác nhau từ các cầu thủ của mình. Tuy nhiên, càng ngày, một cầu thủ giỏi trong một hệ thống của Klopp cũng được nhận định sẽ trở thành một cầu thủ giỏi trong hệ thống của Guardiola, và ngược lại.
Bất chấp hai trận thua ở Supercup trước đội bóng của Klopp, Guardiola vẫn nằm “cửa trên” tại Đức – Dĩ nhiên, một phần là vì câu lạc bộ của ông có thể lôi kéo những cầu thủ giỏi nhất của Dortmund. Bayern của Guardiola đã thắng 3 và thua 1 trong các cuộc đụng độ Dortmund của Klopp ở Bundesliga – trận thua duy nhất đó diễn ra khi Bayern đã giành được chức vô địch – và họ cũng đã hạ gục Dortmund trong trận chung kết DFB-Pokal năm 2014.
Tại Anh, mọi thứ đã diễn ra theo chiều hướng khác, khi đoàn quân của Klopp nhìn chung đã thể hiện sự vượt trội trước Man City của Guardiola trong những cuộc chạm trán đầu tiên. Manchester City đã có được những trận thắng đậm với tỷ số 5-0 và 4-0 trước Liverpool ở Premier League, tuy nhiên, trong trận thắng 5-0, diễn ra vào tháng 9 năm 2017, nguyên nhân là vì chiếc thẻ đỏ mà Sadio Mane phải nhận từ rất sớm đã thay đổi hoàn toàn cục diện trận đấu, còn trận thắng 4-0 là ở mùa giải trước, diễn ra sau khi Liverpool đã giành chức vô địch và kết quả trong những trận còn lại chẳng còn mang ý nghĩa quá lớn đối với họ.
Nếu không tính đến các trận đấu ở Community Shield, những trận đấu khi chức vô địch đã có chủ, những trận đấu lượt về khi mà kết quả gần như đã được an bài, và những trận đấu chỉ đơn giản là không quá chất lượng, chúng ta sẽ có 4 trận đấu đáng chú ý nhất trong những màn đấu trí giữa Guardiola và Klopp ở Anh.
Đầu tiên là chiến thắng 4-3 mà Liverpool giành được ở Premier League tại Anfield vào đầu năm 2018, một trận đấu diễn ra cực kỳ hấp dẫn và có nhịp độ rất cao.
Sự thú vị của khía cạnh chiến thuật không nhất thiết là về cách mà các bàn thắng được ghi, mà là thời điểm chúng được ghi. Liverpool đã ngay lập tức tạo ra áp lực nghẹt thở lên đối phương từ đầu trận đấu bằng thứ pressing có cường độ khủng khiếp của mình và vươn lên dẫn trước từ rất sớm với cú “nã đại bác” của Alex Oxlade-Chamberlain, tuy nhiên, sau đó họ đã chơi một cách nhạt nhòa và Man City có được bàn gỡ hòa với pha lập công của Leroy Sane trước khi hiệp một kết thúc.
Diễn biến của hiệp hai thậm chí còn căng thẳng hơn, Liverpool đã thi đấu với một cường độ cao hơn nữa và ghi được 3 bàn trước khi hiệp hai trôi qua được một nửa, và sau đó là những bàn thắng được ghi vào cuối trận bởi Bernardo Silva và Ilkay Gundogan, đồng nghĩa với việc đoàn quân của Klopp đã phải cực kỳ chật vật trong việc chống đỡ những đợt tấn công của đối phương vào khoảng thời gian cuối các hiệp đấu.
Thế trận này chẳng phải tự dưng mà có; nó cho thấy rằng Klopp đã có ý đồ triển khai một thứ bóng đá khiến Man City phải “rùng mình” ngay từ đầu các hiệp đấu, nhưng cách tiếp cận đó gần như chắc chắn không thể nào duy trì được trong toàn bộ 90 phút, hoặc thậm chí là trong trọn vẹn 45 phút. Man City của Guardiola đã thi đấu như mọi khi, và lối chơi kiểm soát bóng của họ đã chiếm được thế áp đảo vào cuối các hiệp đấu. Nhiệm vụ của họ là phải vượt qua những “cơn bão” mà Liverpool của Klopp tạo nên – trong cuộc đụng độ này, họ đã không thể làm được điều đó.
Cuộc chạm trán hấp dẫn tiếp theo là trận lượt đi thuộc vòng tứ kết Champions League diễn ra vài tháng sau đó, cũng ở Anfield, khi Liverpool giành chiến thắng với tỷ số 3-0. Trong trận đấu này, Guardiola đã hy sinh width (khả năng tận dụng chiều ngang sân) ở hành lang cánh phải để tăng cường sức mạnh ở trung lộ, mang đến tác động tạo ra một hàng tiền vệ kim cương, bởi vì sợ hãi trước phong cách thi đấu cực kỳ quyết liệt và mạnh mẽ của Liverpool.
Cách tiếp cận này đã không hoạt động hiệu quả. Klopp đã phản ứng với những sự điều chỉnh của Guardiola bằng cách triển khai Mane và Mohamed Salah ở những vị trí bó vào bên trong đến mức bất thường, thậm chí có những lúc theo kèm các tiền vệ trụ của Man City. Liverpool không chỉ giành chiến thắng, điều đáng chú ý còn nằm ở việc họ đã có 2 bàn thắng được ghi mà không hề thông qua một tình huống phối hợp: Chỉ đơn giản là một pha tắc bóng và một cú dứt điểm. Những bàn thắng mang đậm chất “Klopp cổ điển”.
Có lẽ cuộc chạm trán đáng chú ý nhất là chiến thắng 2-1 của Man City tại Etihad vào tháng 1 năm 2019, một trận đấu – nhìn vào cái cách mà họ đánh bại Liverpool để giành lấy ngôi vô địch 4 tháng sau đó – thực sự có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đua vô địch.
Guardiola cũng đã thay đổi cách tiếp cận của mình trong trận đấu này. Thay vì tỏ ra thận trọng với các mối đe dọa ở trung lộ của Liverpool, ông đã cảnh giác trước các đợt tổ chức tấn công ở hai cánh của họ. Aymeric Laporte được triển khai ở vị trí hậu vệ cánh trái để “chăm sóc” Salah, còn hậu vệ phải Danilo không bao giờ thực hiện những tình huống dâng cao chồng cánh và luôn để mắt đến Mane. Nhưng Liverpool đã tìm ra được khoảng trống ở vùng không gian giữa hai tuyến của Man City và một tình huống phối hợp quen thuộc giữa Salah, Roberto Firmino và Mane đã đưa tiền đạo người Senegal tiếp cận được khung thành đối phương với bóng trong chân, từ đó, anh ta đã tung ra một cú dứt điểm trúng cột.
Đây cũng là trận đấu đầu tiên giữa Klopp và Guardiola mà các hậu vệ cánh của Liverpool đóng vai trò những nhân tố quan trọng nhất của họ – Trent Alexander-Arnold và Andrew Robertson đã liên tục thực hiện những tình huống “chuyển hướng tấn công” cho nhau, bàn gỡ hòa của The Reds cũng diễn ra theo cách như vậy.
Bàn thắng nâng tỷ số lên thành 2-1 cho Manchester City đến từ một tình huống phối hợp được thực hiện bởi hai winger của họ trong một pha phản công, với việc Raheem Sterling di chuyển vào bên trong trung lộ và kiến tạo cho Sane, người đã tung ra một cú sút chìm đến góc xa. Hai người họ đã thường xuyên có những tình huống phối hợp dẫn đến các bàn thắng ở giai đoạn đó, nhưng chủ yếu là khi tìm cách xuyên phá đối phương từ ngoài cánh. Còn trong bàn thắng này, họ đã “check” bên trong và phối hợp với nhau ở trung lộ – giống với kiểu ghi bàn mà các tiền đạo của Liverpool thường thực hiện hơn.
Cuộc chạm trán đáng chú ý thứ tư là chiến thắng 3-1 của Liverpool trên sân nhà vào tháng 11 năm 2019, thêm một trận đấu khác có rất nhiều những tình huống “chuyển hướng tấn công” giữa các hậu vệ cánh, và Fabinho đã đối phó rất tốt với Kevin De Bruyne. Đặc biệt, mùa giải trước thậm chí chẳng hề mang đến cảm giác về một cuộc đua vô địch đầy gay cấn hoặc mang nhiều ý nghĩa – Liverpool chỉ đơn giản là đội có phong độ tốt hơn hẳn Manchester City và giành chức vô địch với một kết quả hoàn toàn áp đảo.
Tuy nhiên, cái cách mà đoàn quân của Jurgen Klopp giành chiến thắng trong trận đấu được đề cập hoàn toàn khác với những trận thắng đầu tiên mà Liverpool của Klopp giành được trước Man City của Guardiola.
Nếu có những người chưa từng biết về cuộc hành trình nâng tầm, “quảng bá” khái niệm Gegenpressing của Klopp, gần như chắc chắn rằng họ sẽ không “phân loại” Liverpool là một đội bóng chủ yếu chú trọng vào pressing, và – ví dụ – cho rằng họ “cùng loại” với Southampton của Ralph Hasenhuttl. Bởi vì họ đã phát triển thành một đội bóng toàn diện hơn, “đầu tư” hơn và trở nên đa dạng hơn trong khâu triển khai bóng, trong khi giảm bớt sự quyết liệt.
Đã xuất hiện những yếu tố “đậm chất Pep Guardiola” ở Liverpool của Klopp. Rốt cuộc, đây chính là đội bóng sở hữu một “số 9 ảo” rõ ràng nhất trong số những câu lạc bộ hàng đầu châu Âu kể từ khi Guardiola triển khai Lionel Messi trong vai trò đó ở Barcelona. Đây chính là câu lạc bộ đã chiêu mộ Thiago – một bản hợp đồng đóng vai trò cực kỳ quan trọng của Guardiola tại Bayern – và qua đó thể hiện ý định nâng cấp khả năng sáng tạo ở trung tuyến, trong khi trước đó chủ yếu trọng dụng những cầu thủ có điểm mạnh là sự máu lửa, tràn đầy năng lượng ở khu vực giữa sân.
Trong khi đó, gần đây, Man City của Guardiola đã giảm bớt một chút sự ám ảnh vào việc kiểm soát bóng và hệ quả là sự phân chia về tỷ lệ kiểm soát bóng trong các trận đấu “Man City của Guardiola vs Liverpool của Klopp” đã thay đổi một cách đáng kể. Tất nhiên, chúng ta không nên diễn giải các con số về tỷ lệ kiểm soát bóng theo đúng nghĩa đen của nó – chúng phụ thuộc rất nhiều vào trạng thái của trận đấu. Tuy nhiên, xu hướng là rất rõ ràng. Trong khi diễn biến từng diễn ra theo kịch bản Man City cầm bóng nhiều hơn và Liverpool chủ yếu tìm kiếm cơ hội với những pha phản công, thì gần đây, tỷ lệ kiểm soát bóng trong các cuộc đối đầu của hai đội đã trở nên đồng đều hơn.
Có thể cuộc chạm trán đêm nay sẽ cho thấy thêm nhiều sự thay đổi hơn và/hoặc thể hiện những sự thay đổi một cách rõ ràng hơn nữa.
Việc Klopp buộc phải sử dụng hai tiền vệ trung tâm, Jordan Henderson và Fabinho, đảm nhận vai trò của các trung vệ cũng chính là một kiểu bố trí mà Guardiola thường làm.
Trong khi đó, thủ lĩnh của hàng thủ Man City, Ruben Dias, mặc dù đã thể hiện những khả năng được đánh giá rất cao trong giai đoạn kiểm soát bóng, nhưng chủ yếu được ca ngợi nhờ những phẩm chất phòng ngự truyền thống mà anh sở hữu, và chính vì vậy, giờ đây, yếu tố “sức mạnh thể chất” của Man City đã tăng lên một cách đáng kể. Ngoài ra, với việc De Bruyne đang không thể thi đấu vì chấn thương, tiền vệ đóng vai trò chủ chốt của Guardiola vào thời điểm hiện tại là Gundogan, một số 8, và anh từng là một thành viên quan trọng của Dortmund dưới thời Klopp.
Cuộc chiến ở khu trung tuyến sẽ tóm tắt toàn bộ nội dung của bài viết này.
Thiago vs Gundogan đã từng là một trong những màn đối đầu đại diện cho cuộc chiến giữa “trường phái Guardiola” và “trường phái Klopp” – còn giờ thì ngược lại. Hiện tại, sau nhiều năm chạm trán nhau, cuộc đấu trí này đã càng trở nên khó lường hơn bao giờ hết.
Nguồn: Lược dịch từ bài phân tích “Klopp and Guardiola: Two giants moulded in each other’s image” của ký giả Michael Cox, đăng tải trên The Athletic.
Từ chỗ dẫn trước Atletico Madrid với khoảng cách rất xa trên bảng xếp hạng, Barcelona của Hansi Flick giờ đây chỉ còn hơn đối thủ về mặt hiệu số khi cả hai cùng có 38 điểm ( Atletico Madrid thi đấu ít hơn 1 trận). Đội chủ nhà có cơ hội ngăn được cơn khủng hoàng đang có dấu hiệu lan nhanh của mình nếu hạ được đội bóng của Diego Simeone trong trận so găng trực tiếp ở Montjuic
Chiến thắng trong trận derby Manchester trước những người hàng xóm Man City đã mở ra rất nhiều hy vọng về một tương lai tươi sáng cho những người yêu mến Manchester United. Một kỷ nguyên mới là thứ được nhiều người nhắc đến sau khi chứng kiến những dấu hiệu tích cực mà Ruben Amorim đã và đang mang lại cho đội bóng chủ sân Old Trafford. Đêm nay tiếp đà hưng phấn, liệu Bruno Fernandes và các đồng đội có tiếp tục tiến lên trong chuyến làm khách trước Tottenham?
Duyên nợ chất chồng. Cùng là xứ sở yêu bóng đá cuồng nhiệt. Cùng sở hữu những tập thể cá tính và cả những cá nhân đặc biệt với những “vũ khí” phá vỡ bế tắc. Việt Nam - Indonesia xứng danh cuộc thư hùng được cả Đông Nam Á trông chờ.
Có cùng 12 điểm sau 5 lượt đấu, cả Borussia Dortmund và Barcelona đều nằm trong top 8 đội dẫn đầu trước khi cuộc so tài giữa họ xảy ra ở Westfalenstation. Liệu ai sẽ là người bứt hẳn lên để nắm lấy lợi thế sau trận giáp lá cà trực tiếp?