FC Barcelona - cái tên mà chỉ nghe đến thôi là người ta đã tưởng tượng ra một thứ bóng đá tấn công đẹp mắt làm mê say lòng người. Một đội bóng mà tấn công đã trở thành tôn chỉ, tư tưởng xuyên suốt lịch sử. Một đội bóng mà việc tấn công và ghi bàn đôi khi còn quan trọng hơn cả chiến thắng. Và ở một đội bóng như thế đương nhiên sẽ là là nơi tôn vinh những ngôi sao tấn công, những bậc thầy kỹ thuật hay những ảo thuật gia sân cỏ. Thế nhưng ở Camp Nou vẫn có một vị trí đặc biệt dành cho một trung vệ, một người con của Catalunya , người cống hiến toàn bộ sự nghiệp của mình cho Barcelona, người vẫn được coi là đội trưởng vĩ đại nhất trong lịch sử đội bóng: Carles Puyol. |
Puyol là hình mẫu cho một người đội trưởng của Barca |
Trong bóng đá, chúng ta rất dễ nhận ra hai mẫu trung vệ điển hình. Một mẫu trung vệ thi đấu dùng đầu óc, khả năng phán đoán cũng như nền tảng kỹ thuật vượt trội so với các trung vệ khác. Với lối chơi này không ai là không biết đến Alessandro Nesta hay Paolo Maldini giai đoạn sau của sự nghiệp. Ngược lại với họ là những tay trung vệ chủ yếu dùng sức mạnh của mình để cản phá, họ thường được gọi là những trung vệ theo kiểu “chém đinh chặt sắt” mà tiêu biểu là những bậc tiền bối như Alberto Gentile, Paolo Montero hay Pepe ở thời điểm hiện tại. Carles Puyol dường như lại không thuộc cả hai loại trên.
Thực ra Puyol cũng mất không ít thời gian loay hoay để tìm vị trí thích hợp cho mình. Từ một tiền vệ phòng ngự ở đội trẻ cho đến hậu vệ biên ở những năm tháng tại đội B và những năm đầu khi lên đội một trước khi thực sự trở thành nhân tố không thể thiếu ở trung tâm hàng phòng ngự của Barcelona. Cũng rất dễ hiểu bởi Puyol vốn dĩ không sở hữu một thể hình lý tưởng cho vị trí trung vệ, cũng không sở hữu nền tảng kỹ thuật vượt trội để bù đắp được điều ấy. Vậy anh đã làm thế nào để trở thành một trong những trung vệ xuất sắc nhất thế giới?
Hãy nghe chính Puyol nói về điều đó. “Tôi không có kỹ thuật của Romario cũng chẳng sở hữu tốc độ của Overmars hay sức mạnh của Kluivert vì thế tôi luôn phải cố gắng hơn những người còn lại. Tôi giống như một người học sinh không thông minh và phải chăm chỉ đọc bài trước mỗi kì thi và sau cùng thì cũng hoàn thành mọi thứ một cách ổn thỏa”. Thi đấu bằng tất cả khả năng của mình, luôn tiến về phía trước và không bao giờ chịu đầu hàng đó là những gì tạo nên Puyol. Bạn có thể thấy anh thất bại trong việc truy cản đối phương nhưng bạn sẽ không thể thấy anh chấp nhận từ bỏ việc bám theo họ. Bạn cũng có thể thấy Puyol đau đớn vì những chấn thương nhưng bạn sẽ không thể thấy anh trở nên yếu đuối hay ngại ngần trong những tình huống tranh chấp sau mỗi lần như thế. Mỗi trận đấu với anh không phải là một cuộc chơi mà là cả một cuộc chiến và ở đó bản thân phải ném hết tất cả nỗ lực, đam mê và khát khao vào trong đó.
Nhưng thứ làm cho Puyol trở thành biểu tượng và được coi như người đội trưởng xuất sắc nhất trong lịch sử Barcelona đó chính là tư chất thủ lĩnh của mình, người sinh ra để dẫn đường cho những người đồng đội khác. Cựu đội trưởng của Barcelona luôn nghiêm khắc với bản thân và đồng đội như lời Xavi Hernadez từng kể lại: “ Anh ấy luôn theo sát chúng tôi. Nếu đội bóng giành được chút lợi thế và bạn có vẻ tỏ ra thoải mái thì anh ấy sẽ xuất hiện bên cạnh và nhắc nhở đòi hỏi nhiều hơn từ bạn”. Sự nghiêm khắc ấy dường như chỉ có lợi cho những người sát cánh bên anh. Mà nếu như bạn cần, thì có lẽ Pique là minh chứng rõ nhất.
Quãng thời gian trở về từ Manchester United, Pique tiến bộ một cách nhanh chóng để trở thành một trung vệ hàng đầu một phần là nhờ sự nghiêm khắc và những lời nhắc nhở của người đội trưởng luôn kề vai sát cánh bên anh. Về sau này khi Puyol không còn thi đấu nữa, đôi lúc Pique mắc những sai lầm hay không duy trì được sự tập trung cũng là lúc những Cules thì thầm tự nhủ“ Nếu Puyol ở cạnh đây mọi chuyện có lẽ đã khác”. Puyol không chỉ có sự nghiêm khắc, một người đội trưởng thì luôn cần nhìn lên phía trước và anh cũng luôn biết làm như thế như cái cách anh nói rằng đội bóng có thể chiến thắng dù đang bị dẫn trước tới ba hay bốn bàn vậy.
|
Puyol luôn chơi lăn xả hết mình vì đội bóng |
Camp Nou ngày 22 tháng 10 năm 2002. Phút thứ 65 trận đấu giữa đội chủ nhà và đại diện của bóng đá Nga Lokomotiv Moscow. Tiền đạo Obiorah của đội khách nhận bóng và vượt qua cả Bonnano - thủ thành của Barca lúc ấy. Các cổ động viên Đông Âu có lẽ đã chuẩn bị sẵn sàng để ăn mừng bàn thắng, còn người Catalunya có lẽ đã tưởng tượng đến bàn thua và nguy cơ nhận thất bại đầu tiên của mùa giải Champions League. Nhưng đó là lúc Carles Puyol xuất hiện, đứng trước khung thành rộng lớn, phán đoán và phản xạ như một thủ môn đưa khuôn ngực của mình ra để cứu cho đội nhà một bàn thua. Đó chính là hình ảnh tiêu biểu của người đội trưởng, luôn chiến đấu hết mình và không bao giờ bỏ cuộc khi vẫn còn cơ hội. Trong suốt những năm tháng Barcelona ở đỉnh cao của châu Âu. Ronaldinho, Deco, Henry rồi Villa, Messi, Iniesta là những người tạo nên vẻ đẹp cho đội chủ sân Camp Nou thì Carles Puyol chính là người cận vệ trung thành bảo vệ cho vẻ đẹp ấy.
Ngày Puyol quyết định từ giã sân cỏ có rất nhiều lời chúc, lời cảm ơn, thậm chí là cả những giọt nước mắt xúc động đến từ những người đồng đội cũ, những đàn em ở Barca và những đồng nghiệp trên toàn thế giới. Điều đó rất dễ hiểu nhưng trong muôn vàn những sự tiếc nuối ấy có cả sự tiếc nuối và lòng ngưỡng mộ đến từ Sergio Ramos. “Tất cả sự ngưỡng mộ dành cho anh. Một tấm gương, một con người vĩ đại. Chúc anh may mắn ở những chặng đường sau này”. Đó là Ramos, đội trưởng của kỳ phùng địch thủ
Real Madrid, người có không ít lần xô xát với chính Puyol trên sân bóng. Ngay cả những đối thủ của Puyol cũng phải nể phục và ngưỡng mộ anh. Lý do không chỉ nằm ở sự xuất sắc trên sân cỏ mà còn ở sự fair play và sự cao thượng của anh.
Puyol nổi tiếng với những pha tắc bóng mạnh mẽ cùng một lối chơi vô cùng quyết liệt nhưng bạn sẽ phải mỏi mắt để tìm thấy được một chiếc thẻ đỏ trong sự nghiệp của cựu đội trưởng Barcelona. Chính xác Puyol chưa nhận bất kỳ một thẻ đỏ trực tiếp nào tại La Liga trong suốt 14 mùa giải cùng gần 400 trận đấu, một con số thực sự ấn tượng! Trong thời kì mà sân cỏ khắp nơi bắt đầu xuất hiện và tràn ngập những thủ đoạn những chiêu trò trên sân cỏ thì Carles Puyol như một của hiếm của bóng đá vậy.
|
Pique hẳn sẽ rất nhớ những lời dạy bảo của Puyol |
Liệu rằng bạn có còn tìm được ai đó đủ bình tĩnh và cao thượng để ngăn đồng đội gây sự với anh chàng vừa đấm mình nữa không?
Liệu rằng bạn có còn tìm được ai đó đủ chín chắn ngăn những người đồng đội của mình đang mải mê ăn mừng bàn thắng vừa ghi được vì cho rằng như thế là không tôn trọng đối thủ nữa không?
Liệu rằng bạn có tìm được ai đó đủ tinh tế và thấu hiểu để nhường lại băng thủ quân và vinh dự nâng cao chiếc cup Champions League danh giá cho người đồng đội vừa vượt qua bệnh tật để trở lại sân bóng nữa không?
Puyol đã không còn xuất hiện trên sân cỏ thế giới và những hình ảnh ấy có lẽ cũng theo anh mà biến mất rồi. Hãy tạm để những dòng người đàn em Gerrad Pique viết cho Puyol vào ngày anh rời xa sân cỏ như một lời kết của chúng tôi.
“Tôi biết rằng tôi sẽ rất nhớ những câu chuyện của chúng ta ở phòng thay đồ, những lời khuyên của anh dành cho chúng tôi và trên hết là những gì anh cống hiến cho câu lạc bộ trên sân bóng. Anh là một là riêng là duy nhất. Một ngày nào đó hẳn tôi sẽ cảm thấy thật nực cười khi họ lại gọi ai đó là “ Puyol mới”. Họ có thể sẽ đi tìm kiếm một con người như thế thật ấy chứ, thậm chí là tìm kiếm ở mọi nơi có thể nhưng tôi biết họ sẽ không bao giờ tìm được cả."
Sự nghiệp, những vinh quang hay danh hiệu không phải là những gì giá trị mà Puyol để lại. Chính quyết tâm thi đấu, lòng chung thủy và sự cao thượng trong thi đấu của anh mới là những giá trị địch thực của bóng đá. Và người Catalunya chắc vẫn đang khao khát một ngày nào đó lại được thấy một mái tóc xoăn bồng bềnh cùng một khuôn mặt đầy quả cảm ở đó, đứng trước khung thành đưa khuôn ngực hay là cả trái tim của mình ra để cứu cho đội chủ nhà một bàn thua trông thấy…
Phương Nam - Trên Đường Pitch