Manchester United vs Arsenal: Biên niên sử hận thù (P2)

Tác giả KDNX - Thứ Ba 01/10/2019 09:25(GMT+7)

Man United không chỉ kết thúc chuỗi trận bất bại của Wenger, mà còn mở ra thời kỳ đen tối cho Pháo Thủ. Từ đó đến nay, cả hai đội bóng đều đang dần lụi tàn vào quá khứ.

 

Đến năm 2005, những lời qua tiếng lại bắt đầu chấm dứt khi Wenger tuyên bố: "Tôi sẽ không bao giờ nói đến hắn ta nữa."

 
Sóng gió hậu trường vừa kết thúc, sóng gió trên sân liền nổi lên. United giành được 4 danh hiệu, còn Arsenal giành được 3 danh hiệu trong khoảng thời gian từ năm 1998 đến năm 2004. Trận bán kết FA Cup năm 1999 được coi là một trong những trận đấu hấp dẫn nhất trong lịch sử bóng đá Anh khi cả hai đối thủ của nó đang là những đội bóng hàng đầu nước Anh ở thời điểm đó.
 
Với các cầu thủ trẻ hay những bản hợp đồng mới, mọi thứ diễn ra ở hiện tại thực sự rất khác với thời điểm đó. Dù Man United và Arsenal bây giờ cũng có được những tài năng trẻ như Greenwood, Daniel James, Aaron Wan-Bissaka bên phía Man United hay Reisss Nelson, Matteo Guendouzi, Kieran Tierney và Ainsley Maitland-Niles ở Arsenal.
 

Ở thời đại trước, các cầu thủ trên sẽ được nuôi dưỡi tài năng bởi các HLV có tên tuổi, được các đàn anh có tiếng tăm và có máu mặt chỉ dạy bước đường trước khi trở thành những cầu thủ lớn, điều mà họ hiện tại không có được.
 
Ở Man United, Fletcher thường xuyên bị đàn anh như Roy Keane "tạt tai" vì sử dụng điện thoại trong phòng thay đồ, nhưng Roy Keane cũng thường xuyên ca ngợi cậu đàn em của mình khi nói với đội rằng "tao mừng là thằng nhỏ quay lại, chúng mình nhớ nó quá," một trường hợp khác là Wes Brown khi sau hai tháng chấn thương, anh được tập luyện cùng đàn anh Mark Hughes-"người có đôi chân lớn nhất từng thấy."
 
Lauren chia sẻ rằng ngày mới đến Arsenal từ Mallorca, anh có thể cảm nhận được thử thách đang chờ đợi mình.
 
Tuy vậy, anh cũng nói rằng, anh "cảm thấy an toàn khi ra sân cùng Vieira, Thierry Henry và Tony Adams. Họ đều quan tâm tới cầu thủ trẻ. Tôi không nói rằng các cầu thủ hiện đại không làm thế, nhưng rõ ràng hồi đó chúng tôi giống như gia đình hơn. Họ rõ ràng tạo được ảnh hưởng lên chúng tôi."
 
"Điều này không đến từ việc quan sát họ thi đấu trên TV, mà đến từ việc quan sát họ trên sân hàng ngày, cách họ hành xử trên sân tập, trong buổi ăn trưa, cách họ đi lại. Họ có tài năng, nhưng cũng cố gắng để hoàn thiện mình mỗi ngày."
 
"Tôi vì thế dành thời gian ngày nghỉ để tập luyện. Nhìn vào Dennis Bergkamp, bạn có thể nghĩ rằng anh ấy không cần phải cải thiện. Nhưng anh ấy vẫn ở lại sân tập sau mỗi buổi tập luyện để tập thêm. Nếu bạn là một cầu thủ trẻ, bạn sẽ nhìn vào đó rồi nói: "Ok, mình không được ngừng lại."
 
Tuy nhiên, lối huấn luyện khắc nghiệt như thế không phải lúc nào cũng có tác dụng. Matthew Upson đến Arsenal từ năm 1999, môi trường khi đó ở Highbury theo anh là rất khắc nghiệt.
 
Anh chia sẻ: "Có nhiều áp lực. Tôi được bao quanh bởi các cầu thủ hàng đầu. Tôi luôn cảm giác rằng tôi không thể để họ thất vọng. Nếu tôi để họ thất vọng, tôi có thể biết ngày được. Họ sẽ lập tức nặng lời với bạn. Lúc nào cũng canh cánh nỗi sợ không đạt được trình độ đó. "
 
"Những cầu thủ trẻ ở Arsenal hay Man United phải chịu một dạng áp lực khác. Họ có được sự tin tưởng, sự trông chờ. Họ biết được mình có chỗ đứng và điều đó tạo nên một dạng áp lực khác. Tuy vậy, vẫn thật lố bịch khi để một cầu thủ trẻ như Daniel James lĩnh xướng hàng công."
 
Carroll, một trong những thủ môn dự bị của Man United chia sẻ: "Thực sự căng thẳng, họ là những cầu thủ ghét thua trong những trận đấu tập 5 người. Khi chúng tôi đối đầu với Arsenal, cảm giác như đánh trận vậy."
Steve Bennett, cựu trọng tài Premier League mô tả cầm còi các trận đấu giữa Arsenal và Man United như đi chữa cháy vậy. Ông chính là người cầm còi trận đấu đầy hỗn loạn hồi tháng 9 năm 2003, trận đấu Vieira bị đuổi khỏi sân, chứng kiến Keown phạm lỗi dẫn đến pha đá phạt đền huyền thoại của Ruud Van Nistelrooy.
 
"Bạn biết chắc điều gì sẽ xảy ra khi khi nhận trận đấu đó," Bennett chia sẻ. "Sự căng thẳng đó hiển hiện rõ, không ai muốn thua cả. Cứ như lính cứu hỏa ấy. Phải thường xuyên dập lửa. Nhưng khi mọi thứ đi quá xa thì không thể kiểm soát nổi."
 
"Họ cố gắng giành bóng nhiều nhất có thể. Luôn có lời qua tiếng lại giữa hai bên. Và thế rồi...bùm ! Roy Keane thực ra không tệ như mọi người nghĩ. Anh ấy là người đầu tiên nhận sai. Nhưng trong nghề, chúng tôi vẫn thường bảo nhau cẩn trọng."
 
Van Nistelrooy sút bóng đập xà, Keown lập tức lao vào gây sự. 4 cầu thủ Arsenal bị phạt cùng với 2 cầu thủ Man United.
 
 
Lauren nhận án phạt 4 trận. "Tôi nhớ rõ !" Anh nó. "Ruud sút trượt quả penalty...nhưng có quá nhiều chuyện xảy ra ở mọi trận đấu có Van Nistelrooy. Không chỉ có khoảnh khắc đó, mà còn ở những trận trước đó. Tại Ruud cả. Không thể phủ nhận hắn là cầu thủ giỏi, nhưng hắn có cách riêng để chọc tức người khác. Đúng thế, hôm đó ai cũng tức giận."
 
"Thật sự mà nói, khi rời khỏi sân, tôi không nghĩ: "To chuyện rồi !" Chỉ khi HLV nói về án phạt 6 trận chúng tôi tôi mới biết. Tôi đến từ phía nam Tây Ban Nha, nơi các trận đấu máu lửa hơn rất nhiều. Tôi cảm thấy án phạt đó thật sự quá đáng. Người Anh coi trọng ba cái vụ này quá. Nó chẳng tệ như báo chí hay LĐBĐ Anh nghĩ tí nào. Họ lấy cầu thủ Arsenal ra làm ví dụ. Chẳng có gì to tát cả. Chúng tôi không thể hiện ra ngoài, nhưng bên trong chúng tôi mạnh mẽ hơn và quyết tâm hơn rất nhiều.
 
Với Bennett, đó là một ký ức khó quên. "Sau khi bóng đập xà, mặt tôi dõi theo các cầu thủ nên không biết được Keown đã làm gì. Khi tiếng còi kết thúc vang lên, căng thẳng diễn ra trên sân. Kiểm soát điều đó gần như là không thể."
 
Cảnh sát phải hộ tống Vieira ra khỏi sân sau khi anh bị đuổi vì đạp vào Van Nistelrooy. Sau trận đấu, người chịu trách nhiệm viên cảnh sát đó thông báo lại cho Bennett.
 
Trước trận đấu đó. Vieira từng góp mặt trong trận thua 2-1 trước Man United năm 1999 và trận thắng 3-1 ở năm 2001. "Tôi suýt nữa ghi bàn ở những phút cuối, cú sút bồi của Keown suýt chút nữa khiến tay thủ môn bay đầu. Cầu thủ hai bên lúc đó chỉ chực chờ ăn thua đủ. Căng thẳng liên tục diễn ra trên sân đến mức bạn có thể cảm nhận nó sẽ bùng phát bất cứ lúc nào. Trận đấu đó thật sự rất kịch tính."
 
Bennett được giám sát rất kỹ sau trận đấu đó. "Chúng tôi luôn cử người canh gác bên ngoài cửa để các HLV không xông vào. Chúng tôi có 30 phút hạ nhiệt khi hôm đó mọi thứ rất căng thẳng. Các sĩ quan sẽ đi vào, ghi lại những gì mình thẩy rồi tôi sẽ gửi cho FA bản báo cáo sau đó." Ông chia sẻ.
 
"Sau trận đấu, tôi không bật điện thoại trong vòng vài giờ, né cánh báo giới, thậm chí không tham gia Match Of the Day vài ngày sau trận đấu. Tôi nói chuyện với bố để nhận lời khuyên."
 
"Tôi cũng tự hỏi liệu VAR có ảnh hưởng gì lên ngày hôm đó hay không. Nhưng rõ ràng tôi có hai quyết định đúng, đó là thẻ đỏ và quả phạt đền. Tôi cần phải kiểm tra xem các cầu thủ bắt đầu kiếm chuyện với Van Nistelrooy khi nào. Nếu trọng tài phụ giơ cờ, tôi phải làm gì lúc đó ? Liệu tôi có nên cho họ hưởng quả phạt đền nữa nếu họ lại phạm lỗi ? Có thể tưởng tượng nổi điều gì sẽ xảy ra ngày hôm sau chứ ?"
 
"Đôi khi, trong những trận đấu lớn như thế, bạn cần phải quyết đoán và sử dụng trí tuệ của mình."
 
Keane vs Vieira
Trong cuộc phỏng vấn với tờ Daily Mail, Vieira thú nhận rằng anh từng xem lại trận đấu đó. Ferguson cũng thường xem lại trận bán kết FA Cup năm 1999.
 
Với Ferguson, chiến thắng Wenger quan trọng hơn tất cả, để thua trước Wenger vì vậy cũng đau đớn hơn cả. Khi Man United giành được danh hiệu từ tay Arsenal năm 2003, ông chờ đợi Wenger cả mùa. Thế nhưng, cánh báo giới tập trung ở sân Highbury hồi tháng 4. Ferguson không thể hiện thái độ thường thấy, thay vào đó, ông lại bình thản đến lạ.
 
"Ông ấy gây bất ngời cho mọi người," một giám đốc của Man United chia sẻ. "Chúng tôi tưởng ông ấy sẽ lao vào tranh cãi, nhưng thay vào đó, ông ấy lại bình thản. Man United hòa 2-2 ngày hôm sau. Arsenal khi đó tỏ ra rất khó chịu, nhất là khi Sol Campbell bị đuổi khỏi sân vì lỗi chơi xấu. Khi đó Ferguson làm một điều ông rất ít khi làm. Khi các cầu thủ rời sân, Ferguson tiến đến khán giả Man United và ăn mừng. Một thông điệp rõ ràng  gửi đến cầu thủ Man United, NHM cũng như phòng thay đồ Arsenal, thông điệp đó là: "Bọn ông bắt được chúng mày rồi nhé."
 
Tâm lý của các cầu thủ Arsenal chính là một phần dẫn đến việc họ thường xuyên thất bại trước Man United. Nhưng Kanu nhanh chóng phản bác điều này. Theo anh  "Bạn phải mạnh mẽ. Họ khiến chúng tôi biết rõ trận đấu này có ý nghĩa như thế nào. Họ biết rõ rằng không thể đê trận đấu đi theo chiều hướng của chúng tôi. Họ làm tất cả để đe dọa chúng tôi. Nhưng khi bạn tập luyện với Martin Keown hay Tony Adams, bạn sẽ có được một sự chuẩn bị tốt. Họ tập luyện và đối xử với chúng tôi đúng với cái cách mà các cầu thủ Man United sẽ đối xử với chúng tôi trên sân."
 
"Nhiều người nói về HLV, HLV, HLV, nhưng chẳng ai xem xét các cầu thủ đã cố gắng hết mình hay chưa. Các cầu thủ không nên đợi HLV bảo mình phải làm gì. Tôi biết rõ đây sẽ là một trận đấu khó khăn. HLV không cần phải nói với tôi điều đó hằng ngày. Chúng tôi cần phải chuẩn bị trước trận. HLV là người chỉ đạo, nhưng khi có được những thủ lĩnh trong phòng thay đồ, mọi người sẽ luôn sẵn sàng ra sân."
 
Wenger từng phàn nàn về lối chơi rắn của Man United, nhưng bên trong phòng thay đồ, mọi người vẫn phải chấp nhận. Lauren nói. "Họ biết rõ Robert Pires và Reyes tới từ một nền bóng đá rất khác, nơi trọng tài có phần nhẹ tay hơn. Họ biết rõ điều đó, chúng tôi thấy rõ điều đó qua cách Neville chơi xấu Reyes. Đó là cách duy nhất để chặn đứng những cầu thủ chất lượng. Nếu họ chơi quá rắn, có lẽ anh ta sẽ không trụ nổi 90 phút. Nhưng họ chỉ nhắm tới việc sử dụng tối đa tiềm năng của mình để đạt được thành quả, Man United làm được điều đó. Họ có được điều họ muốn và chúng tôi đành phải chấp nhận."
 
Man United không chỉ kết thúc chuỗi trận bất bại của Wenger, mà còn mở ra thời kỳ đen tối cho Pháo Thủ.
 
Từ đó đến nay, cả hai đội bóng đều đang dần lụi tàn vào quá khứ. 
 
Dịch từ bài viết: " Manchester United v Arsenal: the Premier League’s lost rivalry" của Adam Crafton đăng trên The Athletic 

KDNX (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Đêm huyền ảo ở Munich

Thật không tưởng và kỳ lạ, nhưng giờ tôi có thể nói với bản thân mình, ‘Chúa ơi, thì ra cảm giác vô địch là thế này! Tôi luôn luôn tự hỏi nó sẽ như thế nào, nhưng giờ tôi đã biết rồi!’.

Khiến De Bruyne bực tức nhưng Pep đã cứu được 1 điểm cho Man City như thế nào?

Tuy mọi người thường xuyên bàn tán về chuyện Pep Guardiola có “sở thích” thực hiện những thay đổi kỳ lạ lên đội hình xuất trận của ông và khiến các đối thủ chỉ có thể “đoán mò” về ý đồ của mình, nhưng có một điều thường hay bị bỏ qua là việc ông ít khi tinh chỉnh nhân sự giữa các trận đấu.

Ngày hàng thủ Liverpool vô hiệu hóa mãnh thú Erling Haaland

Virgil Van Dijk phồng má và vòng tay ôm lấy Joe Gomez.Mohamed Salah có thể là người đã chọc thủng lưới Manchester City để giúp Liverpool giành được 3 điểm, nhưng chiến thắng đáng khâm phục mà The Reds có được trước nhà đương kim vô địch đã được xây dựng trên nền tảng là sự vững chắc của hệ thống phòng ngự.

Sự thanh thoát của Chelsea nhìn từ 2 bàn thắng

Dù không có được chiến thắng trước Real Madrid, nhưng những gì Chelsea làm được ở trận đấu tứ kết lượt về vẫn xứng đáng nhận được những sự khen ngợi và ghi nhận từ giới làm bóng đá Châu Âu.

Roberto Baggio và siêu phẩm vào lưới Juventus 20 năm trước: Kiệt tác nghệ thuật ở Delle Alpi

Với một sự nghiệp không có quá nhiều những danh hiệu tập thể cao quý thì những bàn thắng của Roberto Baggio thực sự là tác phẩm nghệ thuật: những kiệt tác để chúng ta khám phá, tìm hiểu lại, mổ xẻ và tận hưởng qua nhiều thế hệ. “Bất cứ khi nào xem lại bàn thắng đó, kể cả đến hiện tại, tôi đều đứng dậy và vỗ tay”, HLV Roberto Mazzone viết trong cuốn tự truyện “Un Vita in Campo” của mình.

Chung kết Euro 2012: Italia-Tây Ban Nha: Ngày La Roja đi vào lịch sử

Người Anh có một câu ngạn ngữ như sau: "Cái gì tốt đều đến 3 lần". Tiếng Tây Ban Nha cũng có một câu nói tương tự, "không có hai thì làm sao có ba ?". Câu ngạn ngữ trên có lẽ chính là lời miêu tả đúng nhất cho trận đấu giữa La Roja và Italia ở Euro 2012, một trận đấu mà Tây Ban Nha đã hoàn toàn áp đảo Italia.