Chelsea-Barcelona: Cuộc đối đầu kinh điển của hai trường phái

Tác giả Góc Khán Đài - Thứ Năm 14/03/2019 16:40(GMT+7)

Zalo

Trận chiến giữa Chelsea và Barcelona ở mùa 2004-2005 là một trận đấu kinh điển. Là chương đầu tiên của một mối kình địch kéo dài trong nhiều năm tiếp sau đó.

Jose Mourinho chạy khắp mặt sân, vung tay ăn mừng khi nhìn về phía một nhóm fan Inter Milan vượt cả một quãng đường dài từ Milan đến Barcelona để xem đội nhà thi đấu. Vị HLV của Inter vừa gieo vào Barca nỗi sầu thảm của kẻ thua cuộc, và ông không ngại ngần gì thể hiện niềm vui của kẻ thắng trận.
Chelsea-Barcelona cuộc đối đầu kinh điển của hai trường phái hình ảnh
Jose Mourinho: Hồi ức về một tượng đài ở Giuseppe Meazza
Một hình ảnh tái hiện lại những gì xảy ra năm 2005, trên sân Stamford Bridge. Mourinho khi đó khoác lên mình chiếc áo khoác dài màu xám, chạy dọc sân Stamford Bridge với một nắm tay giơ cao như để tri ân các CĐV nhà. Vị HLV Chelsea vừa chứng kiến đội bóng mình dẫn dắt vượt qua Barcelona trong một trận đấu mà tâm lý chiến, những va chạm trong đường hầm, những trò ranh mãnh, những chiếc thẻ đỏ gây tranh cãi, những bàn thắng ấn tượng cùng những lời đe dọa lên tính mạng.
 
Nếu không vì những chuyện xảy ra ở mùa hè năm 2003, một mùa hè đã đưa 2 CLB chạm mặt nhau khi họ đang thực hiện một cuộc cách mạng nhằm đưa đội bóng của mình thành thế lực ở Châu Âu, có lẽ trận đấu giữa họ ở vòng 1/16 Champions League có lẽ đã không hào hứng đến thế.
 
Barcelona chật vật trong những năm đầu thế kỷ 21. Họ không có được một danh hiệu nào trên mọi đầu trường từ năm 1999. Thành tích tệ hại này của Blaugrana là hậu quả của chính sách chuyển nhượng sai lầm cùng những sai lầm trên băng ghế chỉ đạo. Có thể nói, Barca ở thời điểm này đã chìm nghỉm dưới cái bóng của Real Madrid, Valencia hay thậm chí là...Deportivo La Coruna.
 
Phải đến khi Joan Laporta, một luật sư người Catalan, trúng cử chức chủ tịch mùa hè năm đó, thời vận của họ mới bắt đầu thay đổi. Phương án đầu tiên của Laporta đó là đưa Frank Rijkaard về làm HLV, cùng với đó là ký kết hợp đồng với Ronaldinho từ Paris Saint Germain. Sau một khởi đầu chậm chạp, Rijkaard đã trui rèn một đội hình chắp vá trở về hình dáng của một ông lớn ở La Liga trong nhiệm kỳ đầu tiên của mình.
Munich, Milan hay Camp Nou, lich su luon goi ten Rijkaard2
 
Được thuyết phục bởi tài năng của vị thuyền trưởng người Hà Lan, BLĐ Barcelona cho Rijkaard toàn quyền mua bán đội hình theo cách của mình. Lần lượt Samuel Eto'o, Ludovic Giuly và Deco được đem về để gia cố sức sáng tạo và thêm vào sự tươi mới cho một đội hình đã quá cũ kỹ. Những bản hợp đồng mới này cũng chính thức kết thúc một thời đại của những "người Hà Lan Bay" như Patrick Kluivert, Marc Overmars hay Edgar Davids.
 
Barca có một khởi đầu chậm chạp, nếu không muốn nói là không được tốt lắm ở đấu trường Châu Âu. Họ đứng thứ hai ở bảng của mình, sau AC Milan của Carlo Ancelotti, đội bóng sau đó vào tới trận chung kết của Champions League mùa giải 2004-2005
 
Còn ở nước Anh, việc được tỷ phú người Nga Roman Abramovich mua lại khiến Chelsea trở thành đội bóng giàu nhất thế giới bóng đá. Chỉ trong một mùa hè, ông chủ người Nga đã chi 130 triệu Bảng cho những bản hợp đồng nhằm đưa Chelsea trở thành một thế lực toàn cầu. Dù nền tảng tài chính mạnh mẽ của Abramovich không thu hút được nhiều siêu sao từ những hạng đấu cao nhất của bóng đá thế giới, Chelsea vẫn đem về được những cầu thủ chất lượng như Joe Cole, Damien Duff và quan trọng nhất, đó là Claude Makelele từ Real Madrid.
Chelsea-Barcelona Cuộc đối đầu kinh điển của hai trường phái hình ảnh 3
Claude Makelele và vị trí chiến thuật làm thay đổi bóng đá thế giới
Những cải thiện trong thành tích thi đấu hiện ra rõ ràng dưới thời Claudio Ranieri. Ông đưa Chelsea đến trận bán kết Champions League mùa giải 2003-2004 và chỉ để thua đội á quân năm đó là Monaco. Dù có được thành tích trên cả tuyệt vời đó, Abramovich vẫn cho rằng Ranieri không đủ khả năng đảm đương một nhiệm vụ lâu dài, và vì vậy, chẳng ai ngạc nhiên khi ông chủ người Nga lập tức đẩy ông thầy người Italia ra đường một cách tàn nhẫn.
 
Ở mùa hè năm 2004 đó, chẳng ai qua được Mourinho về phong cách huấn luyện cũng như cách xử lý truyền thông. Vị HLV 41 tuổi người Setubal vừa mới vô địch Champions League với Porto. Và không phải nghĩ nhiều, Abramovich đã quyết tâm đưa ông về. Ngày đến Stamford Bridge, Mourinho đến với tâm thế của một nhà vô địch, của một chiến lược gia có tầm nhìn, đầy sức cuốn hút, cùng với đó là một bản thành tích dày dạn trận mạc.
 
Ông lập tức tận dụng số tiền kếch xù của ông chủ người Nga để đem về những cầu thủ có cùng khát vọng với ông cũng như những cầu thủ đã đạt được độ chín của sự nghiệp. Mourinho nhanh chóng thay thế Juan Sebastian Veron và Hernan Crespo để đem vào những cầu thủ quen thuộc với mình ở Bồ Đào Nha như Ricardo Carvalho, Paulo Ferreira và Tiago, cùng với đó là những cái tên như Petr Cech, Arjen Robben và Didier Drogba.
Drogba da tro thanh huyen thoai cua Chelsea
 
Mourinho nhanh chóng tạo được ảnh hưởng lên đội bóng áo xanh. Họ ngay lập tức đứng đầu BXH Premier League nhờ phong cách phòng ngự chắc chắn. Chiến thuật này của Mourinho cũng phát huy hiệu quả ở đấu trường Châu Âu khi Chelsea đứng đầu bảng đấu của mình, một bảng đấu gồm PSG, CSKA Moscow và đội bóng cũ của Mourinho, Porto.
 
Khi Barcelona và Chelsea gặp nhau ở vòng 1/16, người ta trông chờ một cuộc đấu giữa hai trường phái khác nhau. Một bên là hàng tấn công rực lửa của Barcelona, một bên là hàng phòng ngự chắc như bàn thạch của Chelsea. Tuy vậy, sẽ thật không đầy đủ nếu đói rằng cuộc đối đầu này chỉ đơn giản là giữa hai trường phái tấn công và phòng thủ.
 
Hàng thủ của Barcelona được xây dựng dựa trên bộ khung Rafael Marquez và Carles Puyol, trong khi Chelsea có được những pha tấn công tuyệt mỹ nhờ vào những bước chạy thần tốc của Frank Lampard, cùng với đó là một Robben ranh mãnh ở phía cánh trái nhằm hỗ trợ cho "Voi Rừng" Drogba.
 
Trận lượt đi diễn ra ở Barcelona. Mourinho lập tức dở "bài" tâm lý chiến của mình. Cựu HLV Porto chưa bao giờ kiệm lời, nhất là trong việc "chọc tức" các đối thủ của mình. Ông bắt đầu bằng việc ca ngợi sự nghiệp lừng lẫy của Rijkaard, nhưng rồi lập tức hạ thấp sự nghiệp huấn luyện của vị HLV người Hà Lan bằng cách nhắc nhở rằng Rijkaard chưa có được một danh hiệu nào, còn ông thì "đã giành rất nhiều danh hiệu".
 
Trong cuộc họp báo cuối cùng trước khi trận đấu bắt đầu, Mourinho tỏ ra rất tự tin khi tuyên bố ngay đội hình 11 người mà ông sẽ đưa ra sân, đồng thời cũng dự đoán đội hình của đối thủ đến từ TBN trước khi đứng dậy và rời khỏi phòng.
 
Image result for mourinho chelsea barcelona

Ngày trở về Catalan của Mourinho như thêm vào gia vị cho trận đấu. Vị HLV người BĐN của Chelsea vốn rất nổi tiếng trong thời gian làm thông dịch viên của Bobby Robson rồi sau đó là Van Gaal. Giờ đây, sau 5 năm rời khỏi Barcelona, "gã thông ngôn" một thuở của Blaugrana trở lại Camp Nou như một nhà vô địch Champions League, một "lãnh chúa mới" của bóng đá Châu Âu.
 
Rijkaard, một cá tính trầm lắng cũng phải tỏ ra khó chịu với Mourinho. Dù vị HLV người Hà Lan rất tôn trọng thành tích của Mourinho, ông vẫn không tỏ ra hứng thú với lối chơi đã đem lại thành công cho Mourinho. Trong một cuộc phỏng vấn trước trận với tờ The Guardian, vị HLV của Barcelona đã giành những lời "mát mẻ" giành cho đối thủ của mình:"Họ là một đội bóng tuyệt vời, một đội bóng rất tuyệt vời. Rất cơ động."
 
Việc bổ nhiệm Rijkaard là một thành công của Laporta, ông là một người Hà Lan thực thụ, một cầu thủ đã thấm nhuần những triết lý của những thế hệ đàn anh như Rinus Michels hay Johan Cruyff. Nhưng điều đó vẫn không tránh khỏi những nghi ngờ nhằm vào ông ngày mới về sân Nou Camp, một phần vì thành tích gần đây nhất của ông trước khi đến với Blaugrana đó là đưa Sparta Rotterdam...xuống hạng lần đầu trong lịch sử.
 
Khởi đầu chậm chạp trong mùa đầu tiên, nhưng rồi phong cách huấn luyện điềm tĩnh của Rijkaard lập tức có hiệu quả khi nó giúp tiếp thêm sinh khí cho cầu thủ trên sân đấu, và chính lối huấn luyện này đã đưa đội bóng vùng Catalan tới thành công. Gần như khác hoàn toàn so với "gã đáng ghét" bên kia chiến tuyến, Rijkaard có được một vẻ bề ngoài điềm đạm trên sân. Puyol nói về Rijkaard như sau:"Điều tuyệt nhất về ông ấy đó là ông ấy rất điềm đạm. Ông ấy trao cho chúng tôi sự tự do và ít khi thúc ép chúng tôi."
 
Dưới ánh đèn của "thánh đường" lớn thứ 2 của Barcelona chỉ sau Sagrada Familia, Nou Camp, Chelsea và Barcelona ra sân trong trang phục truyền thống của mình. Trận đấu diễn ra đúng như dự đoán của nhiều người. Barcelona với bộ đôi Xavi và Deco làm nhiệm vụ điều tiết hàng tiền vệ, tấn công ngày từ đầu nhằm bẻ gẫy hàng phòng ngự của Chelsea. Ronaldinho là người tiên phong mở lối vào khung thành của Chelsea khi thực hiện một đường chuyền cho Eto'o. Tiếc thay, tiền đạo người Cameroon lại đưa bóng qua xà.
 
Trong khi đó, The Blues căng mình chống đỡ sức ép của Barcelona, chờ đợi thời cơ phản công, và rồi khoảnh khắc đó cũng đến. Ở phút thứ 33, Lampard đưa bóng cho Damien Duff về phía cánh phải. Tiền vệ cánh người Ai Len lập tức bứt tốc nhanh chóng trước khi chuyền bóng vào vị trí của Juliano Belleti. 1-0 cho Chelsea sau pha phản lưới của hậu vệ người Brazil.
 
Hiệp 1 dần đi đến hồi kết, chiến thuật của Mourinho đang dần chứng minh được tác dụng của mình. Barca giờ đây phải dồn lên tấn công, điều đó đồng nghĩa với việc Chelsea sẽ có thêm nhiều khoảng không để tận dụng. Thế nhưng, khi hiệp hai bắt đầu, phương án của Mourinho lập tức "đổ sông đổ bể."
 
Image result for drogba red card barcelona 2005

Một pha tắc bóng bởi Drogba khiến cho tiền đạo Bờ Biển Ngà phải nhận thẻ vàng thứ hai rời sân. Mất Drogba, Chelsea như rắn mất đầu. Tuy nhiên, không phải Mourinho, mà chính trọng tài chính Anders Frisk mới là người bị ảnh hưởng nặng nề nhất từ quyết định này.
 
Ở phút thứ 66, sau những nỗ lực không mệt mỏi, tiền đạo Maxi Lopez rút cục cũng được đưa được bóng vào lưới của The Blues. Lopez mới chuyển về từ River Plate. Và trong trận đấu đầu tiên của mình ở Champions League, anh lập tức đánh bại William Gallas để đưa bóng vào góc cao khung thành của Chelsea.
 
Andres Iniesta được tung vào ở đầu hiệp hai, nhạc trưởng trẻ tuổi thi đấu cực kỳ xuất sắc khi tạo ra được nhiều cơ hội cho bản thân. Chelsea chật vật trong việc chống đỡ Barcelona, đội bóng lúc này đã lấy lại được sinh khí của mình. Một lần nữa, Lopez đóng vai trò trong bàn thắng này của Barcelona khi cú sút trượt của anh trúng vào Eto'o, người sau đó đã tận dụng thành công cơ hội này. 89,000 khán giả trên sân Nou Camp như phát điên.
 
Eto'o là một tiền đạo cần mẫn. Anh trao cho đồng đội của mình thứ còn quý giá  hơn những bàn  thắng, đó là những bước chạy thần tốc. Tiền đạo người Cameroon đến TBN sau khi ký hợp đồng với Real Madrid, sau đó anh chuyển đến Leganes trong một thời gian ngắn rồi đến Espanyol. Sau một khởi đầu khó khăn ở TBN, Eto'o rút cục cũng tìm đến bến bờ của mình, Real Mallorca. 5 năm thành công ở đội bóng xứ đảo Balearic khiến anh có được sự để ý của Barcelona. Từ đó, anh trở thành một trong những nhân tố quan trọng trong thành công của đội bóng khi tạo được sợi dây kết nối với Ronaldinho, rồi sau đó là Lionel Messi và Thierry Henry.
Image result for eto'o chelsea barcelona 2005

Trở lại với trận đấu, Rijkaard lúc này đã nhận ra rằng một chiến thắng tối thiểu là không đủ để bỏ xa Chelsea. Tiếp tục dâng cao đội hình, Barca như đang tìm kiếm bàn thắng thứ 3, dù cơ hội cứ thế trôi qua trước khi trọng tài Anders Frisk thổi hồi còi kết thúc trận đấu. Barcelona đã giành chiến thắng, nhưng Chelsea vẫn còn cơ hội. Và Mourinho rõ ràng là người vui hơn với kết quả này khi mà các học trò của ông đã thành công trong việc chống đỡ trận địa "bomb rải thảm" của Blaugrana trong gần một nửa trận đấu.
 
Mourinho dù vậy, vẫn tỏ ra không vui, nếu không nói là tức giận với quyết định đuổi Drogba của Anders Frisk. Ông thậm chí còn đi xa hơn khi tố cáo Rijkaard đã trao đổi với Anders Frisk trong phòng thay đồ của vị trọng tài này. 
 
Lời cáo buộc này của Mourinho thật sự rất vô lý, Rijkaard đã xác nhận rằng mình chỉ trao đổi với Frisk trong đường hầm về việc vì sao bàn thắng của Chelsea được công nhận khi mà theo ông, Duff đã việt vị ở tình huống đó. Dù sau đó Frisk không phải nhận án phạt, nhưng chừng đó cáo buộc từ Mourinho cũng đã khiến hình ảnh của vị trọng tài người Thụy Điển trở nên đáng ghét trong con mắt của những fan ruột Chelsea.
 
Sau lời cáo buộc đó của Mourinho là hàng loạt những lời đe dọa nhằm vào tính mạng vị trọng tài trong những ngày sau đó. Nó kinh khủng tới mức khiến ông phải treo còi. Mourinho sau đó bị gọi là "kẻ thù của bóng đá" bởi chủ tịch ủy ban trọng tài, Volker Roth. Sẽ là thiếu công bằng nếu đổ hết tội cho Mourinho, chúng ta vẫn không thể phủ nhận rằng, những gì xảy ra với vị trọng tài người Thụy Điển có một phần từ những cáo buộc vô căn cứ của chiến lược gia người Bồ Đào Nha.
 
Sau trận đấu đó, mối hiềm khích giữa hai đội bóng bắt đầu gia tăng. Mourinho giờ đây trở thành kẻ ác trong mắt NHM Barcelona. Tuy vậy, điều này không mấy quan trọng với ông thầy người BĐN. Vụ việc với Frisk tuy vậy, chính là khoảnh khắc mà mặt tối của Mourinho dần lộ diện. Những yếu tố này như thêm vào sự kịch tính cho trận đấu lượt về.
 
Chelsea giờ đây phải tìm người thay thế Drogba. Họ lập tức đưa Mateja Kezman đá cặp với Eidur Gudjohnsen. Ở phía bên kia, Iniesta được đưa ra sân từ đầu. Trận đấu này càng trở nên căng thẳng khi cả hai đội đều cùng có cơ hội đi tiếp: Barca chỉ cần một trận hòa, còn Chelsea chỉ cần một bàn thắng.
 
Trong một buổi tối mùa đông ở Tây London. Một diễn biến bất ngờ diễn ra trên sân. Khi mà NHM Chelsea trông chờ một thế trận chặt chẽ của đội nhà.
 
Ở phút thứ 8, Lampard đưa bóng cho Kezman bên phía cánh phải. Tiền đạo người Serbia phóng tầm mắt vào vòng cấm địa Barca, anh lập tức nhìn thấy Gudjohnsen đang băng vào. Một pha lừa bóng hạ gục Belletti. Bóng nằm gọn trong lưới Barcelona. Một khởi đầu như mơ cho The Blues. Họ giờ đây đang nắm thế thượng phong sau khi đã có một bàn sân khách ở Camp Nou.
 
Chelsea tiếp tục dâng cao trong sự ngỡ ngàng của các cầu thủ Barcelona. 9 phút sau, Valdes cản phá một cú sút của Joe Cole, bóng trúng chân Lampard, anh không bỏ phí cơ hội ngàn vàng này của mình để đưa tỷ số lên 2-0. Khiến cho sân Stamford Bridge như nổ tung.
 
Chuyển tới Chelsea từ West Ham vào năm 2001, Lampard là nhân tố quan trọng trong thành công của Chelsea dưới thời Ranieri, giúp họ vào tới bán kết Champions League ở mùa giải trước. Nhưng phải đến thời Mourinho, tiền vệ người Anh mới thể hiện được hết tài năng của mình. Có thể nói, đây là mùa giải tuyệt nhất của Lampard khi anh ghi 19 bàn trên mọi đấu trường, trong đó có một bàn thắng vào lưới Bolton giúp Chelsea lần đầu đăng quang sau hơn 55 năm.
 
"Cậu là cầu thủ tuyệt nhất thế giới", ông ấy nói, mắt không hề chớp. Tôi hơi bối rối. "CẬU" lần này ông nhấn mạnh hơn, "là cầu thủ tuyệt vời nhất thế giới". Sau đó, ông nói rằng muốn chứng minh mình là cầu thủ tốt nhất thế giới, tôi phải giành được các danh hiệu. Tôi biết rõ mình không phải người tốt nhất thế giới, nhưng những gì ông ấy nói ngày hôm đấy tôi có thể hiểu được. Ông ấy nâng tầm tôi. Tôi cảm thấy một sự tự tin rất lớn tràn trong cơ thể mình. Nó khiến tôi lâng lâng suốt cả ngày." Lampard hồi tưởng lại trong cuốn tự truyện của mình.
 
Cá tính của Mourinho không chỉ đem lại thành công cho các cầu thủ, nó còn giúp ông chiếm trọn tình cảm của NHM đội nhà. Stamford Bridge hôm đó như rung chuyển bởi những tiếng cổ vũ của NHM The Blues.
Hàng thủ Barcelona giờ đây trông thật mong manh. Nhất là ở cánh phải. Sự hỗ trợ từ hàng tiền vệ gần như không có. Puyol, Marquez phải chật vật với tốc độ chóng mặt của Chelsea. Sau bàn thắng của Lampard được 2 phút, Cole tiếp tục thể hiện mình bằng một đường chuyền cho Damien Duff. Tiền đạo người Ai Len nhanh chóng kết liễu Valdes bằng một cú sút lạnh lùng.
 
Bị dẫn 3 bàn, với tổng tỷ số là 4-2. Barcelona cần 2 bàn thắng nếu muốn đi tiếp. Ferreira trao cho đội bóng Catalan một chút hy vọng khi để bóng chạm tay trong vòng cấm. Một quả phạt đền cho đội bóng của Rijkaard. Ronaldinho bước lên chấm phạt đền. NHM Chelsea lúc này tỏ ra lo lắng thật sự. Và chẳng chần chừ gì, tiền đạo người Brazil nhanh chóng đưa cán cân nghiêng về Blaugrana.
 
Chelsea dồn về tử thủ. Ronaldinho lúc này đã nhận được bóng, lập tức 6 bóng áo xanh ập tới bao vây anh. Tưởng như tiền đạo người Brazil đã hoàn toàn bất lực. Nhưng không, chính từ khoảnh khắc này, Ronaldinho đã tạo ra một trong những bàn thắng đẹp nhất lịch sử Champions League. Bằng một pha đảo người, anh đã đưa bóng vào thẳng khung thành trong sự ngỡ ngàng của Petr Cech. Tổng tỷ số lúc này là 4-3 cho Barcelona.
Chelsea-Barcelona: cuoc doi dau kinh dien cua hai truong phai
 
Ronaldinho, cùng với Rijkaard và Laporta, là một trong những nhân tố giúp nâng tầm Barcelona cũng như tạo nên nền tẩng cho thời kỳ của Pep Guardiola. Chỉ được đem về sau khi Blaugrana thất bại trong việc ký hợp đồng với David Beckham. Ronaldinho tiếp nối hai người đàn anh Rivaldo và Romario. Từ 2004 đến 2006, Ronaldinho là một trong những cầu thủ đặc biệt nhất trên hành tinh. Kết hợp giữa tài năng siêu việt và khả năng lĩnh xướng. Anh đã giúp đưa Barca trở thành một trong những đội bóng đáng xem nhất ở Châu Âu.
 
Khi hiệp 1 sắp kết thúc, chính Barcelona mới là người làm chủ cuộc chơi. Eto'o gần như đã điền tên vào bảng tỷ số nếu như cú sút của anh không sượt qua xà. Các cầu thủ Chelsea dường như đã thở phào nhẹ nhõm khi nghe hồi còi kết thúc hiệp đấu của trọng tài. Người hâm mộ đội chủ nhà đã phải chứng kiến 45 phút nghẹt thở. Mối âu lo càng ngày càng gia tăng, khi mà Barca chỉ cần một bàn thắng nữa là sẽ chính thức đi tiếp.
 
Rijkaard lúc này rất muốn có được bàn thắng quyết định. Belletti thực hiện một cú sút xa khiến Cech phải trổ hết tài nghệ. Puyol đáng lẽ ra có thể ghi bàn nếu không thực hiện pha đánh đầu quá gần thủ môn. Ở phía bên kia, Chelsea cũng tạo ra nhiều cơ hội. Lampard thực hiện một cú sút xa vào trúng tay aldes, sau đó là một nỗ lực sút xa. Hai đội ăn miếng trả miếng, Eto'o thậm chí bỏ lỡ một cơ hội bằng vàng khi đưa bóng vọt xà từ khoảng cách 6 dặm.
Ronaldinho va cu lac hong o Stamford Bridge5
 
Chelsea giờ đây trông thật mong manh, dù thông thường họ rất vững chắc ở phòng thủ. Trong khi đó, Barcelona lại phung phí quá nhiều cơ hội. Và điều gì đến đã đến, Blaugrana đã phải trả giá.
 
Chelsea có được một pha phạt góc ở phía cánh trái, Duff đưa bóng vào đầu John Terry, anh khéo léo đưa bóng vào góc dưới khung thành. Sân Stamford Bridge lại một lần nữa bùng nổ khi người đội trưởng của The Blues đã đưa đội bóng của mình một lần nữa dẫn trước. Các cầu thủ Barcelona tỏ ra giận dữ khi cho rằng Valdes đã bị Carvalho truy cản, nhưng những khiếu nại của họ chỉ nhận được cái lắc đầu của một Collina đầy kinh nghiệm. Chelsea lúc này dẫn trước với tổng tỷ số 5-4.
 
10 phút cuối trận, các cầu thủ Chelsea dồn về tử thủ để chống đỡ những đợt tấn công của Barcelona. Một pha đá phạt ngoài vòng cấm của Chelsea giành cho Barca, cơ hội cuối cùng của họ để đi tiếp. Nhưng Deco lại một lần nữa từ chối cơ hội này của Barca trong những tiếng hò reo vui mừng từ khán đài Shed End. Collina thổi hồi còi kết thúc. Chelsea là đội đi tiếp.
 
Mourinho chạy vào chung vui với các học trò, chiến thắng trước Barca với ông thầy người Bồ Đào Nha còn tuyệt vời hơn cả giành được danh hiệu Champions League. 
 
Trong khi Mourinho đang ăn mừng, đối thủ của ông, Barcelona rõ ràng cảm thấy chán chường sau thất bại này. Mâu thuẫn được đẩy lên cao trào khi trận đấu kết thúc. Rijkaard, một người vốn điềm tĩnh đã không thể kiểm soát bản thân sau pha ăn mừng của Andre Villas Boas, các nhân viên trên sân đã được điều động để ngăn cản hai bên. Tiền đạo Eto'o sau đó bị tố cáo là đã nhổ vào một nhân viên sau khi cho rằng người này có ý phân biệt chủng tộc với anh.
 
Eto'o nhớ lại sự việc, cùng với đó là những suy nghĩ của mình về Mourinho, "Nhìn HLV mà xem, ông ấy chẳng đáng kính gì cả. Đây là cái tinh thần của CLB này." Rijkaard tuy vậy, chỉ đơn giản nói rằng phong cách của Chelsea không hợp với ông: "Không có gì to tát cả," ông nói. "Có ai đó nhục mạ chúng tôi, Tôi không biết ai. Tôi không muốn chia sẻ cảm nghĩ. Thông thường, bạn cảm thấy cay đắng sau thất bại, nhưng tôi có lẽ lúc đó cảm thấy tức giận vì những lời nói dối trắng trợn trước trận đấu."
 
Mourinho nói rằng ông chẳng thấy gì sau trận đấu, đồng thời ca ngợi các học trò: "Tôi cảm thấy vui hơn bất cứ trận đấu nào," ông nói. Và Mourinho cũng nói thêm rằng chẳng có gì cá nhân giữa ông và Barcelona, và rằng ông muốn họ "vô địch La Liga."
 
Sự ngưỡng mộ giành cho Barca chẳng kéo dài lâu. Khi hai đội lại đối đầu nhau 12 tháng sau ở cùng vòng đấu. Lúc này, mối quan hệ giữa Barcelona và Mourinho đã xấu đi rất nhiều. Và đến khi Laporta bổ nhiệm Guardiola thay vì Mourinho vào năm 2008, mối quan hệ này hoàn toàn biến mất.
 
Rijkaard tiếp tục dẫn dắt Barcelona tới năm 2008, một thời kỳ mà họ thống lĩnh Châu Âu hai lần trước khi vô địch La Liga. Mỉa mai thay, huyền thoại người Hà Lan là lựa chọn đầu tiên của Chelsea khi Abramovich sa thải Mourinho vào năm 2007. 5 năm ông dẫn dắt Barca chính là 5 năm huy hoàng nhất của vị HLV Hà Lan. Sau đó, ông chuyển đến Galatasaray rồi sau đó là ĐTQG Arab Saudi.
 
Laporta, Abramovich, Mourinho và Rijkaard, cùng với đó là màn trình diễn của Ronaldinho và Lampard đã đặt nền tảng cho một mối kình địch cấp Châu Lục. Trận chiến giữa Chelsea và Barcelona ở mùa 2004-2005 là một trận đấu kinh điển. Là chương đầu tiên của một mối kình địch kéo dài trong nhiều năm tiếp sau đó.

Tựa gốc:The mind-games, death threats and individual genius of Chelsea vs Barcelona in 2005
Nguồn:https://thesefootballtimes.co/2019/03/06/the-mind-games-death-threats-and-individual-genius-of-chelsea-vs-barcelona-in-2005/
Tác giả:Aaron Attwood
KDNX (TTVN)
 
 
 
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!

Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7. Số lượng có hạn. 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Khiến De Bruyne bực tức nhưng Pep đã cứu được 1 điểm cho Man City như thế nào?

Tuy mọi người thường xuyên bàn tán về chuyện Pep Guardiola có “sở thích” thực hiện những thay đổi kỳ lạ lên đội hình xuất trận của ông và khiến các đối thủ chỉ có thể “đoán mò” về ý đồ của mình, nhưng có một điều thường hay bị bỏ qua là việc ông ít khi tinh chỉnh nhân sự giữa các trận đấu.

Ngày hàng thủ Liverpool vô hiệu hóa mãnh thú Erling Haaland

Virgil Van Dijk phồng má và vòng tay ôm lấy Joe Gomez.Mohamed Salah có thể là người đã chọc thủng lưới Manchester City để giúp Liverpool giành được 3 điểm, nhưng chiến thắng đáng khâm phục mà The Reds có được trước nhà đương kim vô địch đã được xây dựng trên nền tảng là sự vững chắc của hệ thống phòng ngự.

X
top-arrow