Ngày mà Bologna bị một cú đánh gót tuyệt đẹp của Ibrahimovic đánh bại trên sân San Siro, Mihajlovic đang uống cà phê và xem bóng đá trong một quán bar ở Milano. Khi một người nhận ra anh hỏi anh sẽ thế nào nếu một ngày đối mặt đội bóng cũ Inter, anh trả lời không chút nghĩ ngợi: “Tôi sẽ đánh bại nó”.
Tấn công Inter và Mourinho
Mihajlovic và Stankovic là đôi bạn thân nhưng tối mai họ sẽ chống lại nhau |
Mihajlovic, 40 tuổi, nhận chức HLV Bologna 1 tháng sau bữa ngồi cà phê đó. Một serie 5 trận hòa liên tiếp với Bologna trong 5 trận đầu, giống hệt Mancini những ngày tháng đầu tiên ở Inter. Thế rồi chiến thắng, và cả những thất bại. Bologna thoát khỏi vị trí cuối bảng nhưng vẫn bấp bênh. Cuộc chiến trụ hạng vô cùng gay go và không hề đơn giản với một người chưa hề có kinh nghiệm làm HLV Serie A. Nhưng kết quả không đến nỗi quá bi kịch: Bologna hiện đang hơn khu vực cầm đèn đỏ 3 điểm, thắng 3, thua 3 và hòa 8 trong 14 trận dưới tay Mihajlovic. Lạc quan, nhưng vẫn đáng lo ngại. Đội bóng xứ Emilia đã trải qua 3 trận không thắng và sau Inter, đã mất Cesar, Osvaldo (chấn thương) và đang có một đội hình đứng đầu Serie A về tuổi tác, trên cả Milan, sẽ có 2 trận cực kì khó chơi với Lazio và Juventus. Di Vaio, vua phá lưới hiện tại với 16 bàn thắng, vẫn là một thiên thần hộ mệnh. Nhưng Bologna chỉ có mình anh ghi bàn, khi đã sang tuổi 33. Chỉ cần Materazzi đánh bại Di Vaio bằng một cú đá, là Bologna đi tong. Thế nên, để giúp Bologna chiến thắng trong cuộc đua trụ hạng, người mới lần đầu làm HLV đã chọn đúng phong cách của Mourinho để làm 2 việc: 1) Giải quyết những ấm ức với Inter trong lòng, 2) Chứng tỏ mình là một người hùng can đảm để kích thích các cầu thủ trong một cuộc chiến tranh tâm lí dai dẳng. Vậy thì tại sao không chứng tỏ điều ấy khi đối đầu với chính Mourinho?
Để Special Two thành Special One
Cuộc chiến mở màn đầu tháng 12/2008, sau khi Adriano bị Mourinho gạt khỏi đội hình vì say xỉn. Mihajlovic nổi súng trước: “Mancini không điên khi không để Adriano ra sân. Mấy tháng trước, tôi đọc được rằng Adriano đã ổn. Người ta đã thành công việc giáo dục anh ta. Hóa ra, chẳng có gì thay đổi”. Mourinho phản pháo: “Adriano xứng đáng có cơ hội làm lại. Nhưng Mihajlovic nói quá nhiều. Inter chính là đội bóng đã cho một cầu thủ dám nhổ bọt vào mặt người khác làm HLV phó...” (nhắc đến việc Mihaj đã nhổ bọt vào mặt Mutu ở trận Lazio-Chelsea 0-4 năm 2003). Mihajlovic vặc lại: “Tôi không thèm nói chuyện với người chưa từng đá bóng”. Tháng 1/2009: Mourinho: “Đi ăn với Ranieri và Mihajlovic ư? Tôi chẳng có vấn đề gì với họ. Tôi sẵn sàng mời họ. Nhưng thậm chí Mihajlovic đâu có thèm nói chuyện với tôi...”. Mihajlovic: “Còn tôi, chẳng việc gì phải đi ăn với ông ta”. Chấm dứt cãi nhau với Mou, 2 ngày trước trận gặp Inter, Mihaj tấn công đội bóng cũ: “Tôi sẽ bắt tay tất cả bọn họ, nhưng tôi không rõ họ có sẵn sàng làm điều đó với tôi không”. Xen kẽ giữa những cuộc đấu khẩu, là những đòn ăn miếng trả miếng giữa 2 CLB. Moratti đề nghị bán Di Vaio, Mihajlovic nói “không”. Bologna muốn mượn Rivas và Balotelli, Mourinho nói “không”. Mihaj lại lên tiếng: “Moratti đã hứa sẽ cho tôi mượn Rivas và Balotelli. Ông ta không giữ lời. Ông ta đã lừa dối tôi”.
Những bài học bóng đá mà Mihajlovic đã học thú vị không kém những cuộc đấu khẩu giữa anh và Mourinho, và xem ra, những cuộc đấu võ mồm hấp dẫn hơn nhiều thứ bóng đá . Vị HLV người BĐN giờ đã có đối thủ cứng rắn không khoan nhượng trong cả hành trình calcio: trong khi các đồng nghiệp người Italia tránh chỉ trích Mourinho, thì Mihajlovic, hoàn toàn chưa có gì trong sự nghiệp HLV, sẵn sàng nói thẳng vào mặt Mou những điều ông không muốn nghe. Một Mourinho mới, Special Two, đang hình thành để rồi một ngày nào đó, vượt mặt Special One? Có thể. Trong cuộc chiến già mồm, Mihajlovic dường như đang thắng thế (có lẽ vì Mourinho cũng không chấp), nhưng còn phải làm nhiều nữa cho cuộc chiến của Bologna và cho danh dự của anh. Mihajlovic đã 3 lần đoạt Scudetto trong màu áo Inter. Giờ thì Special Two đang hướng đến một Scudetto đặc biệt khác mà Special One chưa từng “thưởng thức” trong đời HLV: trụ hạng. Nhưng Scudetto ấy chính là những bậc thang đầu tiên để Special Two một ngày nào đó thành Special One.
Sức mạnh của Inter? Đá sân khách Khó khăn trên sân nhà, dễ dàng trên đất khách. Inter ở San Siro và xa San Siro là 2 đội bóng hoàn toàn khác nhau ở Serie A. Tại San Siro, Inter không thể hiện nổi sức mạnh vượt trội của họ trước các đối thủ. Đội bóng của Mourinho đã thắng 9 trận trên sân nhà, nhưng có tới 8 trận chỉ thắng chênh lệch 1 bàn và 1 trận duy nhất chênh lệch 2 bàn (thắng đội lúc đó đang đứng cuối bảng là Chievo 4-2), ghi được 18 bàn trong 12 trận (tỷ lệ 1,5 bàn/trận). Trong khi đó, xa San Siro, dường như Ibrahimovic và các đồng đội mới trút được những gánh nặng tâm lí và chơi xuất sắc. Trong khi Ibra ghi 10/14 bàn mùa này của mình trên sân khách, thì Inter đã ghi 24 bàn xa nhà (9 bàn thủng lưới). Thành tích ấy hơn mùa trước 4 bàn và chỉ kém màu 2006-07 với một lô những kỉ lục do Mancini lập nên đúng 1 bàn. Trên sân khách, Inter đã thắng 8/12 trận, thì 5 trong đó với 3 bàn cách biệt trở lên và 6/12 trận Inter không thủng lưới. |
(Theo Thể Thao Văn Hóa)