Không ai ở Stamford Bridge có thể quên khoảnh khắc ấy. Khi trái bóng từ chân Iniesta vẽ nên một đường cong lạnh lùng, bay qua khoảng trống gần như là duy nhất của đám đông áo xanh, và kết thúc trong mành lưới Cech.
Mùa này, rất nhiều thời điểm người ta đã tự hỏi, đối thủ nào có thể đủ sức hoá giải được sức mạnh khủng khiếp của Barca. Thì đây, Chelsea đã là câu trả lời. Dù không thể tới Rome, dù là người bại trận, nhưng The Blues vẫn đã chứng tỏ họ có thể đá bay Barca khỏi châu Âu. Trong cả 180 phút kéo dài từ Nou Camp tới Stamford Bridge, Hiddink cùng các học trò đã không chỉ thể hiện được cá tính, khát khao chiến thắng, mà còn cả sự lạnh lùng, khôn ngoan và những tính toán đúng đắn trong một trận chiến sinh tử.
Nỗi đau này bao giờ muốn nguôi ngoai
Kể từ khi Capello rời Real ra đi, người Tây Ban Nha chưa bao giờ có thể nói: “Chiến thắng là tất cả”! Nhưng ở London, họ sẽ buộc phải nghĩ như thế. Cho đến khi Pep tới khoác vai Hiddink như một sự chia sẻ chiến thắng, Chelsea vẫn không lơi lỏng chút nào. Cho đến khi Iniesta di chuyển như một tia chớp và dứt điểm ở phút 93, Barca vẫn hoàn toàn bế tắc. Cho đến khi gã đồ tể Ovrebo nổi còi kết thúc trận đấu, Chelsea vẫn như đang muốn… tấn công thêm. Nhưng cho đến khi quả 11m “thứ 4” không được thổi, người ta đã nhận thấy, thần may mắn không còn ở bên cạnh Hiddink nữa.
Làm lại từ đầu...
Nhiều người có thể chê trách, khi Ballack và Drogba đã xử sự như muốn “ăn thịt” ông trọng tài Na Uy. Nhưng không ai có thể cười, khi Chelsea thất bại theo cái cách như thế. The Blues thua vì lý do duy nhất: Không thể kết liễu đối thủ? Đúng. Nhưng chưa đủ. Nói một cách máy móc, Chelsea dứt điểm tồi, và đã phải trả giá. Nhưng nhìn nhận một cách khách quan, đây không phải là một trận đấu ở Premier League. Tính chất quan trọng của trận knock-out hạng nặng khiến cho bất cứ chiến binh nào cũng phải mắc sai lầm từ sự căng thẳng. Nhưng Chelsea đã không hề thua về tâm lý. Họ chỉ thua đúng một tình huống quyết định. Như một định mệnh. Như những bi kịch luôn sẵn có trong thế giới bóng đá.
Trước ngày tái ngộ, Hiddink đã nói về sự khác nhau của mọi trận đấu, khi được hỏi về khả năng khoá chặt Barca lần thứ 2. Nhưng thậm chí ở Rome, Man Utd cũng hoàn toàn có thể trở thành một Chelsea khác, dựa trên những gì chiến lược gia người Hà Lan đã làm được. Chỉ một từ thôi: Chủ động!
Tại London, sự chủ động của Chelsea lớn đến nỗi, họ tạo ra một cảm giác chơi trên chân đối thủ, dù tỷ lệ cầm bóng chênh lệch kinh khủng (71% cho Barca). Phần nào, sự chủ động đó cũng nhờ vào bàn thắng sớm của Essien. Nhưng trên hết, yếu tố kỷ luật và những nghiên cứu kỹ lưỡng về đối thủ mới là chìa khoá của The Blues. Cả Barca và Chelsea đều có số cú sút gần ngang nhau (14-13), nhưng uy lực của đội chủ nhà vẫn rõ ràng hơn rất nhiều. Lý do thật đơn giản, Chelsea luôn biết cách tiếp cận được vòng cấm đối phương, còn Barca thì không. Cú sút của Iniesta chính là pha dứt điểm trúng mục tiêu duy nhất của Barca ở Stamford Bridge.
Nhưng thất bại vẫn là thất bại. Kể từ khi Abramovich tới, đưa Chelsea lên tầm cỡ đại gia, họ cũng đã quen với không ít thất bại. Thất bại bóp nghẹt những trái tim Chelsea, nhưng gã khổng lồ thành London sẽ không thể chết. Chỉ có điều, nếu Hiddink không ở lại, đó sẽ là một tổn thất không dễ bù đắp. Dưới tay phù thuỷ Hà Lan, Chelsea đã được Sống. Đã được tận hưởng những giây phút tuyệt vời nhất, sự mơ mộng, và cả niềm tin chiến thắng, những điều tưởng chừng đã rời xa trong mùa giải này.
Cảm ơn Hiddink. Chúc mừng Barca, cỗ máy ghi bàn nhiều nhất châu Âu đã tới Rome.
Để lại Chelsea, đội chơi hay nhất đã bị loại.
6 năm, 5 bán kết, 1 CK và số 0 của giấc mơ Mùa 2003-2004: Chelsea của Claudio Ranieri bị loại ở bán kết bởi Monaco. Họ thua 1-3 tại xứ công quốc. Ở trận lượt về, Chelsea từng vươn lên dẫn trước 2-0 nhưng những sự thay đổi người khó hiểu của Ranieri đã tạo điều kiện để Monaco lội ngược dòng gỡ hòa 2-2. Mùa 2004-2005: Chelsea lại vào tới bán kết. Nhưng thầy trò Mourinho đã bị loại bởi một bàn thắng gây tranh cãi của Luis Garcia tại Anfield, Liverpool thắng chung cuộc 1-0. Mùa 2005-2006: Bị loại ngay từ vòng knock-out đầu tiên bởi Barcelona, đội sau đó đã vô địch. The Blues thua 1-2 ngay trên sân nhà, và hoà 1-1 ở Nou Camp. Mùa 2006-2007: Thua Liverpool ở bán kết, sau những loạt luân lưu 11m. Mùa 2007-2008: Chelsea của Grant tiến vào trận chung kết, nhưng thất bại trước Man Utd cũng bằng đá penalty. Cú trượt chân của Terry đã trở thành nỗi ám ảnh. Mùa 2008-2009: Bị loại bởi Barca sau bàn thắng của Iniesta ở phút 90+3. |
(Theo Thể Thao Văn Hóa)