Serie A: "Siêu đấu" Inter-Juve
Thứ Tư 24/09/2008 15:23(GMT+7)
Theo dõi Bongda24h trên Inter, Juve. Inter và Juve. InterJuve. Trên thực tế, những khái niệm ấy không khác nhau, cũng như việc Inter và Juve đang dẫn đầu BXH chỉ là một điều mới mẻ cho mùa bóng mới, nhưng lại là một điều hết sức cũ kĩ ở Serie A.
Tôi đã viết về một cuộc tái đối đầu Inter-Juve cho Serie A mùa bóng này trong số báo ra hôm 22/9, và sẽ lại viết về nó hôm nay, với những phân tích mới.
Inter và Juve, lại là họ. Lần cuối cùng họ cùng sánh vai bên nhau trên ngôi đầu BXH Serie A cùng nhau cách đây đã 5 năm, ngày 23/2/2003, khi cùng được 48 điểm. Sự cách biệt xảy ra sau đó 2 tuần, khi Juve đánh bại Inter 3-0 để rồi từ đó, họ không bao giờ gặp nhau nữa, vì đã đi trên những con đường khác nhau, thậm chí trái ngược nhau như số phận buộc họ phải vậy.
|
Ibrahimovic luôn là nguồn cảm hứng chiến thắng của Inter Milan |
Con đường ấy đã dẫn họ đến scandal Calciopoli khủng khiếp mùa hè 2006, khi họ thay chỗ của nhau ở địa ngục và thiên đường. Sau 3 vòng đấu của Serie A mùa này, những dấu hiệu đầu tiên hứa hẹn một cuộc đối đầu kéo dài giữa họ đã xuất hiện, và trên đất Ý, tất cả đều đón chào sự trở lại trên ngôi đầu bảng của 2 quyền lực mạnh mẽ ấy. Ngôi đầu của họ hứa hẹn những cuộc chiến ngoài sân cỏ kéo dài suốt mùa bóng, những nghi ngờ, tranh cãi, âm mưu và thủ đoạn như đã từng thấy trong những năm đã qua.
Những chiến thắng của 2 đội bóng mạnh nhất Serie A hiện tại sau 3 vòng đấu cần phải được đánh giá ra sao và chúng ta sẽ so sánh họ thế nào nếu Inter gặp Juve ngay bây giờ, trong một cuộc đối đầu mà người Italia gọi là “La Partitissima” (siêu trận đấu)?
Inter và Juve có cùng điểm số, nhưng cách giành chiến thắng của họ khác nhau. Inter ghi nhiều bàn và thủng lưới gấp đôi Juve (6-3 so với 3-1), nhưng sự thực dụng trong lối chơi và cách giành thắng lợi thì chỉ có một, theo kiểu Capello. Mourinho chưa làm được cái điều mà Capello đã làm, là bịt chặt hàng thủ và không để đối phương có cơ hội vùng lên dồn ép đội bóng về cuối sân mình trong thời gian lâu hơn 10 phút, nhưng đã tạo được một ấn tượng là mỗi khi Inter có bóng và di chuyển tấn công, luôn có những điều thú vị chờ đợi phía trước.
Một ấn tượng nữa: Mourinho đem theo đến Inter sự may mắn ông đã có trong nhiều trận khó khăn với Chelsea. Một nửa trong số 6 bàn thắng của Inter được ghi từ chân đối phương. Trong lịch sử Serie A, chưa có đội nào được đối thủ ghi đến 3 bàn vào lưới nhà trong 3 trận đầu giải! Ở phía bên kia, Ranieri đã sao chép thành công cách chiến thắng của Capello. Không có Trezeguet cho đến tháng 2/2009, nghĩa là mất một chân sút đảm bảo 20 bàn một mùa bóng, đồng thời rất ít khi ra sân với đội hình mạnh nhất, Juve đang biến thành một cỗ máy siêu thực dụng. Gặp Udinese, Zenit, Cagliari là một serie 1-0, 1-0, 1-0 với sự kết hợp của ngôi sao được mua về từ mùa hè (Amauri) và một chân sút kinh điển (Del Piero).
Sự tương đồng lớn nhất giữa họ chính là cơ bắp cũng như sự vượt trội về thể lực và tốc độ chơi bóng mà có lẽ ở Serie A chưa ai hơn họ. Inter tìm cách chế ngự trận đấu thông qua việc điều chỉnh nhịp độ và kìm hãm lối chơi của đối thủ, trước khi nghiền nát họ bằng sự mạnh mẽ hơn về thể lực. Juve bóp nghẹt lối chơi của đối phương từ trong trứng nước từ sự linh hoạt và sức mạnh trong các cuộc đấu tay đôi ở tuyến giữa, trước khi tạo điều kiện cho hàng công ghi bàn. Mourinho triệt để với nguyên tắc phối hợp tam giác: người cầm bóng luôn được sự hỗ trợ của 2 đồng đội chơi gần nhất để sẵn sàng nhận đường chuyền, trong khi khoảng cách giữa các cầu thủ trong di chuyển có bóng và không bóng được rút ngắn hơn dưới thời Mancini để có thể hỗ trợ phòng ngự và phản công một cách tốt nhất.
|
Còn Amauri đang là thứ vũ khí mới của Juventus |
Ranieri áp dụng ý tưởng của mình (chơi bóng thấp) trên chất lượng của những cầu thủ mà ông có: chìa khóa trong lối chơi của Juve nằm trong đôi chân của Camoranesi và Nedved, những tiền vệ cánh từ bỏ vai trò bám cánh để di chuyển vào trung lộ nhằm tạo đột biến và sáng tạo lối chơi, và nhường 2 biên cho các hậu vệ cánh từ phía dưới di chuyển lên. Các hậu vệ cánh của Inter tốt hơn, dâng lên nhiều và gây tác động nhiều hơn cho hoạt động tấn công của họ, nhưng đó thường là những nỗ lực xuyên phá dựa trên khả năng của cá nhân.
Trên lí thuyết, Inter chỉ có một cầu thủ siêu đẳng, Ibrahimovic, nhưng Juve có nhiều hơn họ, từ Buffon, Del Piero, Nedved, Trezeguet cho đến Camoranesi. Trên thực tế, sự so sánh ấy trở nên khập khiễng trong hoàn cảnh hiện tại khi Juve mất đi những ngôi sao lớn nhất do chấn thương (Buffon, Del Piero, Trezeguet, Camoranesi), trong khi một loạt những trụ cột của Inter đã trở lại. Cordoba đã chơi xuất sắc trước Panathinaikos, Vieira đã chứng tỏ Inter vẫn cần anh đến mức nào sau khi quay lại sân cỏ, Chivu đã ra sân cả trận gặp Torino, chỉ còn Samuel và Stankovic chưa hoàn toàn bình phục.
Nhưng sự “tăng viện” đáng kể nhất của Inter chính là Adriano, người trở lại Inter để chiến đấu và chiến thắng, không phải quậy phá như dưới thời Mancio. Juve bây giờ chỉ còn mỗi Amauri tỏa sáng, mà chân sút người Brazil ấy cũng không khác Ibrahimovic là bao về vai trò và tầm ảnh hưởng. Một sự so sánh giữa 2 ngôi sao ấy: họ cùng là những tài năng lớn trên những cơ thể mạnh mẽ và sung mãn, cùng với trí sáng tạo và khả năng gây đột biến trong lối chơi. Inter mạnh hơn, nhưng Juve là một đội bóng theo đúng nghĩa của nó hơn. Juve thuần chất Italia, Inter là một đội bóng quốc tế. Và đội bóng ấy được sinh ra, vượt trội Juve và những đội còn lại của Serie A chính từ một rẻo xương sườn của Juve: Ibrahimovic và Vieira, những người xuất khẩu tư duy và tinh thần chiến thắng từ Juventus sang Inter.
Thật khó có thể dự đoán được điều gì sẽ xảy ra nếu “La Partitissima” diễn ra vào lúc này. Trận derby d’Italia ấy sẽ là cuộc đua điểm số giữa họ từ nay cho đến khi diễn ra trận đấu thật sự ngày 23/11 tới. Nó sẽ rất hấp dẫn và đầy kịch tính. Nhưng trước mắt, trận derby Milano đã hiện ra ở cuối chân trời...
Juventus Điểm mạnh 1) Hết sức chắc chắn trong hàng thủ: Kể từ đầu giải đến giờ, Juve mới chỉ thủng lưới 1 bàn duy nhất (ở phút cuối trận gặp Fiorentina). 2) Ranieri xây dựng được một đội bóng chơi chắc chắn thực dụng trong thời điểm thiếu vắng những cá nhân nổi trội như Del Piero, Trezeguet hay Camoranesi. 3) Sự chắc chắn và liên tục trong lối chơi lẫn con người. Điểm yếu 1) Juve thiếu hẳn khả năng tận dụng các cơ hội để đóng lại trận đấu sau khi đã dẫn điểm trước 1 bàn. 2) Triển khai tấn công chưa thực sự linh hoạt và uyển chuyển. Mỗi khi Camoranesi không ra sân, hoặc anh chơi không tốt, Juve rất khó tấn công và điều đó thể hiện bằng cách, họ phải thường xuyên thực hiện những đường chuyền dài lên phía trên. 3) Thiếu Trezeguet, Juve thiếu lửa trên hàng công, đồng thời hạn chế khả năng xoay vòng các tiền đạo. Inter Điểm mạnh 1) Sự vượt trội về thể lực của hầu hết cầu thủ Inter cũng như sự đa dạng trong tấn công đã giúp Inter luôn tạo được cơ hội trước khung thành đối phương. 2) Tinh thần chiến đấu và sự đoàn kết trong đội bóng mà Mourinho đem tới đã giúp Inter trở nên mạnh hơn mùa trước rất nhiều. 3) Sự dồi dào trong lực lượng, đặc biệt là ở hàng tấn công, đã giúp Mourinho có thể linh hoạt xoay chuyển trận đấu và có thể lựa chọn ít nhất 4 đội hình khác nhau. Điểm yếu 1) Không phải cứ khống chế bóng nhiều hơn đối phương là có thể chiến thắng một cách dễ dàng, cũng như tạo điều kiện cho các chân sút thể hiện hết khả năng của mình. 2) Việc lựa chọn 4-3-3 làm chiến thuật ưa thích của Mourinho đã khiến một số chân sút bị bắn lên khán đài (Crespo có thể đã hết thời, nhưng với Cruz, con gà son của Mancini trong 4 năm qua, đấy là một sự bất công). 3) Quaresma chưa chứng tỏ được bất cứ điều gì để xứng đáng với Mourinho, người muốn có anh bằng mọi giá. |
(Theo Thể Thao Văn Hóa)