(Bongda24h) – Từ Emirates tới Stamford Bridge, từ Ronaldo tới Iniesta, Manchester United cùng Barcelona đã thể hiện được sự khác biệt để tạo nên cặp chung kết Champions League 2008/09 “trong mơ”. Dù bằng cách này hay cách khác, dễ dàng hay chật vật, thuyết phục hay có bàn tay của thần May mắn, cả hai đều xứng đáng góp mặt trong ngày hội lớn nhất mùa bóng năm nay.
Từ Ronaldo...
Sở hữu tốc độ của một chiếc xe đua công thức 1, sự tinh quái của một “Street Fighter” (chiến binh đường phố, Ronaldo) và những cú đảo chân đầy ma thuật, Ronaldo biến các cầu thủ trẻ Arsenal thành những anh hề trong show diễn mang tên “CR7 và những người bạn”, ngay trên sân khấu lớn Emirates (SVĐ lớn thứ 2 nước Anh cấp CLB, đứng sau mỗi Old Trafford). Sự nhanh nhạy và khả năng đọc tình huống của anh đã dẫn đến tình huống mang về bàn thắng mở màn cho “ngày kinh hoàng” của Pháo thủ. Cú trượt chân của Gibbs, cũng giống với cú trượt vỏ chuối của Terry năm ngoái, có thể sẽ là hai dấu ấn ghi nhận hai mùa giải lịch sử của MU.
Ronaldo chói sáng với cú đúp vào lưới Arsenal
Nếu pha kiến tạo cho Park Ji Sung cho thấy nhãn quan chiến thuật tuyệt vời của cầu thủ người Bồ Đào Nha, thì bàn nâng tỉ số lên 2-0 lại chứng minh sự tinh quái và phẩm chất “độc nhất vô nhị” của CR7 rocket
Quỹ đạo lạ thường của trái bóng mà Ronaldo sáng tạo ở pha làm bàn thứ hai hệt như sự khó lường trong lối chơi của Manchester United trong thời gian qua. “Ông thầy lắm chiêu” Fergie đang biến Quỷ đỏ thành chiếc cối xay nghiền nát mọi đối thủ cản đường họ tới vinh quang. Chiếc cối xay ấy hoạt động nhanh – chậm nhịp nhàng. Khi cần, nó có thể tăng tốc để cuốn toàn bộ đội hình đối phương vào vòng xoáy tấn công không ngừng nghỉ, nhưng cũng sẵn sàng giảm tốc để ru ngủ đối phương và rồi tung ra đòn “hồi mã thương” sắc nhọn.
Nhìn vào lối chơi của MU, dễ dàng nhận thấy các cầu thủ MU luôn có được sự linh động cần thiết. Rooney, từ một tiền đạo cắm, đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ khi dạt sang cánh trái. Ronaldo, vốn là một tiền vệ, đã trở thành trung phong nguy hiểm nhất trong thời gian qua. Và tất nhiên, không thể không nhắc tới sự năng nổ và hiệu quả của bộ tứ tiền vệ “cày ải” khu vực trung tuyến cho MU: Park – Anderson – Carrick – Fletcher. Chính họ đã khiến những đồng nghiệp mỏng cơm bên phía Arsenal không thể cầm bóng và triển khai thế trận theo ý mình.
Dường như HLV Wenger vẫn chưa hiểu hết (hoặc cố tình không hiểu?) năng lực thực sự của Ronaldo. Ông những tưởng một hậu vệ “non nớt” như Gibbs có thể bắt chết Ronaldo, nhưng giống như Santon của Inter trước đây, Ronaldo chỉ có thể bị “kiềm tỏa” trong 90 phút lượt đi. Sự lanh lẹ của Quả bóng vàng châu Âu 2008 khiến anh hiếm khi đầu hàng trước một bài toán khó. Anh biến những tình huống bóng chết thành nguồn sống cho MU, biến những cú nước rút thần thánh của mình thành lợi thế không nhỏ trong lối chơi phản công mà Quỷ đỏ thường áp dụng. Bàn thắng thứ 3 của Ronaldo diễn ra chóng vánh trong vòng 7 giây, tính từ cú đánh gót châm ngòi phản công với Park, đến khoảnh khắc Ronaldo đệm bóng vào lưới Arsenal. Ở thời điểm hiện tại, chỉ có MU và Barca mới đủ sức làm nên những pha bóng “chớp mắt” như thế.
Tới Iniesta...Bàn thắng của Iniesta đã khiến cả thành London im tiếng
Những ngày sương mù che phủ bầu trời u ám ở thành London được kéo dài khi đội bóng thủ đô còn lại của nước Anh là Chelsea nhận trái đắng trước Barca. Họ là đội chơi trên cơ đội khách, tạo ra nhiều tình huống có thể ăn bàn nhiều hơn đối thủ (cùng tung ra 9 cú sút, nhưng Chelsea dứt điểm trúng đích 4 lần, trong khi Barca chỉ có 1). Tuy nhiên, “tiếng còi méo” của vị trọng tài người Nauy, Tom Henning Ovrebo, cùng với sự tỏa sáng đúng lúc của Iniesta đã đập tan mọi nỗ lực và tính toán của Chelsea.
5 quả penalty bị trọng tài bỏ qua, đó là những gì mà NHM, không cần phải mổ xẻ những đoạn băng quay chậm một cách kỹ lưỡng, cũng có thể dễ dàng nhận ra. Đó chỉ là một phàn trong tấn bi kịch của The Blues, mà đoạn kết của nó được khép lại bằng cú vung chân mẫu mực của Iniesta. Khi mọi người đều đã nghĩ đến một chiến thắng cho Chelsea, nhờ vào cú volley dội mép trong xà ngang của Essien, thì kịch tính xảy đến đúng vào phút 90+3, tức chí 2 phút trước khi trận đấu kết thúc.
Giống như thường lệ, đội phó thứ hai của Barca và tiền đạo Messi như có “thần giao cách cảm”, họ quá hiểu ý nhau. Nếu cả trận đấu Alves lệch tâm ngắm trầm trọng bằng những quả lật bóng quá đà và “bắn chỉ thiên”, Eto’o mờ nhạt với chỉ 1 cú sút quá thiếu chính xác, thì chính họ với một phút tỏa sáng, đã trực tiếp dàn xếp pha phối hợp để Messi căng ngang cho Iniesta ấn định số phận trận cầu nghẹt thở.
Đây không phải là lần đầu tiên ở mùa này, Iniesta tỏa sáng. Anh đã liên tục cất lên tiếng nói của mình khi đội nhà lâm nguy. Đó là các bàn thắng mang lại 3 điểm trước Mallorca hồi tháng 1 hay gần đây là Recreativo và Sevilla, giúp Barca băng băng tiến chiếm ngôi Vua của Real Madrid ở La Liga.
Sai lầm của Wenger và Hiddink?
Wenger (phải) lại một lần nữa thất bại đau đớn trước Sir Alex
Vẫn biết “Giáo sư” Wenger là người “mài giũa” ngọc thô số 1 khi ông đưa những Fabregas, Song, Diaby, Djourou và gần đây là Vela, Gibbs, Ramsey, Wilshere … trở thành những cái tên sáng giá trên TTCN, nhưng việc “đánh bạc” niềm tin vào các cầu thủ trẻ măng như Gibbs và J. Djourou ở hàng thủ, để họ đối chọi với những sát thủ hàng đầu thế giới là một sai lầm lớn của Wenger. Họ có thể thao túng những đấu trường vô thưởng vô phạt như Carling Cup và FA Cup nhưng ở sân chơi cấp châu lục, họ chưa đủ bản lĩnh và kinh nghiệm. Trong khi cả hai cầu thủ có “thâm niên” là Silvestre và Eboue lại được Wenger xếp trên băng ghế dự bị.
Kinh nghiệm còn thiếu dường như là yếu tố đã trở thành hệ thống ở Arsenal. Hai ngày trước, không chỉ Gibbs mà chính Fabregas cũng phạm sai lầm (gián tiếp mang lại pha đá phạt nâng tỉ số lên 2-0 của Ronaldo). Nói như Patrice Evra, “11 cầu thủ MU là 11 người đàn ông, trong khi 11 cầu thủ Arsenal chỉ là những cậu bé”.
Hiddink – vị HLV lão làng vẫn được những người kính nể gán cho biệt danh “Midas” vì thành tích gắn liền với các đội bóng như PSV, Hàn Quốc, Australia, Nga… một lần nữa phải dừng bước ở bán kết. Lần này, tuy Chelsea để lại nhiều tiếc nuối hơn so với Hàn Quốc ở World Cup 2002 và Nga tại Euro 2008, nhưng Hiddink lại làm lu mờ chính hình ảnh của mình chỉ vì một quyết định thay người. Khi trận đấu chỉ còn khoảng 15 phút, ông tung Belletti vào sân và đá ở vị trí tiền vệ phải, thay Drogba chấn thương. Đó là một nước cờ mạo hiểm và khó hiểu của Hiddink, vì lúc ấy The Blues cần một “cỗ máy” cày ải tích cực như Mikel ở khu vực giữa sân, bọc lót cho hàng thủ, hơn là một tiền vệ cánh.
Ở bàn thua của Chelsea, chính Belletti là người đứng gần Messi nhất, nhưng thay vì lao vào hỗ trợ các đồng đội, anh lại chọn cách sẵn sàng tăng tốc cho một pha phản công. Và diễn biến sau đó thì chúng ta đều rõ, Messi thoải mái khống chế bóng và căng ngang cho Iniesta phá hỏng bữa tiệc lịch sử của Chelsea (nếu thắng, sẽ là đội bóng đầu tiên của London lọt vào 2 trận chung kết CL). MU, Barca và vòng quay lịch sử Sau 19 năm có tên chính thức Champions League, giải đấu số 1 châu Âu chưa từng chứng kiến đội bóng nào bảo về thành công chức vô địch. Trước đó, Milan (1994, 1995), Ajax (1995, 1996) và Juventus (1996, 1997) đều không thể bảo vệ thành công vị trí quán quân. Barcelona và Manchester United sẽ gặp nhau lần thứ hai trong một trận chung kết cúp châu Âu. Trước đây, họ đã từng chạm trán ở chung kết UEFA Cup Winners' Cup 1991 – với thắng lợi 2-1 giành cho đội quân Sir Alex ở Rotterdam. Đó cũng là lần thứ 2 ông thầy Scot đánh bại một đội bóng Tây Ban Nha để bước lên ngôi vô địch ở giải đấu này, với trường hợp trước đó của Aberdeen năm 1983 (lên ngôi khi vượt qua Real Madrid 2-1) Trong khi Sir Alex đang kiếm tìm cú hat-trick thắng lợi trong chung kết trước các đội bóng Tây Ban Nha, thì Barca cũng trên đường tái hiện chức vô địch Champions League năm 20006. Đó là khi họ lội ngược dòng thành công trước Arsenal ở Paris. Tổng cộng, trong 9 lần gặp nhau trước đây ở chung kết, các đội bóng Anh quốc tỏ ra vượt trội hơn đôi chút với 5 trận thắng, 4 trận thua. Cụ thể: Tại Champions League: UEFA Cup: UEFA Cup Winners' Cup:
Barcelona 2-1 Arsenal, 2006
Liverpool 1-0 Real Madrid, 1981
Sevilla 4-0 Middlesbrough, 2006
Liverpool 5-4 Deportivo, 2001
Real Zaragoza 2-1 Arsenal, 1995
Manchester United 2-1 Barcelona, 1991
Valencia 0-0 Arsenal (5-4 pen), 1980
Chelsea 2-1 Real Madrid, 1971
Tottenham Hotspur 5-1 Atlético Madrid, 1963
- Ngô Thắng