Brazil đã hạ Hà Lan ở bán kết World Cup 1998 sau loạt sút luân lưu. Một trận đấu kéo dài, đầy căng thẳng đã bào mòn cả trí và lực của Người ngoài hành tinh. Vết thương ở đầu gối trái của Ronaldo tiếp tục đau âm ỉ nhưng các bác sĩ ĐT Brazil không muốn giới bóng đá biết điều đó.
Kỳ 1: Đau đớn thể xác, kiệt quệ tinh thần
Họ sợ thông tin động trời này sẽ gây xáo trộn hàng ngũ Selecao và hàng trăm triệu dân Brazil mong chờ vào cú penta (danh hiệu VĐTG lần thứ 5) của đội ĐKVĐTG lúc bấy giờ (Brazil).
Ronaldo đang gặp vấn đề, cả trong bóng đá lẫn cuộc sống đời thường. Tại France 98, chúng ta còn nhớ cô gái tóc vàng - diễn viên - người mẫu - cầu thủ xinh đẹp Suzanna Werner - bạn gái của anh - được các kênh truyền hình chú ý đến cỡ nào. Suzanna là phóng viên của đài truyền hình Globo nên được ưu tiên những vị trí thuận lợi nhất trên khán đài. Cô được xem là “bộ mặt của France 98” dù có không ít bạn gái cầu thủ còn đẹp hơn và nổi tiếng hơn Suzanna, chẳng hạn siêu mẫu Adriana Sklenarikova (vợ Christian Karembeu). Đơn giản, vì người chồng sắp cưới (nhưng không bao giờ cưới) của Suzanna là Ronaldo!
Trận chung kết World Cup 1998 chính là khởi nguồn của tất cả
Mỗi trận đấu của Brazil, Suzanna được lên hình ít nhất 3 lần! Ronaldo hãnh diện nhưng không mấy vui, vì bên cạnh Suzanna bao giờ cũng có tay bình luận viên đẹp trai và nổi tiếng Pedro Bial (cũng làm việc cho Globo). Người ta đã đồn thổi nhiều về mối quan hệ giữa Suzanna và Bial khiến Ronaldo khó chịu. Ronaldo không bao giờ chịu nghĩ rằng có cho cả thế giới này Suzanna cũng không đến với Bial vì Ronaldo mới là ông vua của bóng đá, môn thể thao số 1 hành tinh. Một ngày trước trận gặp Pháp, báo chí Brazil hoan hỉ: Ronaldo đã hoàn toàn bình phục để chơi trận CK, dù ở buổi tập trước đó tiền đạo này chỉ tập được 30 phút thì phải nghỉ vì mắt cá chân bị đau. Ronaldo chỉ có thể chạy bộ 12 lần quanh sân tập trước khi trở về phòng tập thể dục để rèn thể lực và cơ bắp. Hàng ngày, Ronaldo đều làm như thế cho đến khi anh bị đau đầu gối phải năm 1995 thì cường độ tập luyện phải giảm xuống.
Bác sĩ tuyển Brazil Lidio Toledo cho rằng tình trạng chấn thương của Ronaldo không có gì nghiêm trọng, nhưng sự thật không phải vậy. Tiền đạo này như bị sốt, ít nói chuyện, thỉnh thoảng cáu gắt với mọi người. Cảm giác bóng của Ronaldo trong các buổi tập cuối cùng của Brazil trước trận CK gặp Pháp cũng không còn ở trạng thái “đỉnh”. Ronaldo như một quả bom nổ chậm có thể nổ tung bất kỳ lúc nào nhưng các thành viên tuyển Brazil xem như không có chuyện đó. Selecao quá cần Ronaldo vì ai cũng thấy Brazil tại France 98 không phải là đội mạnh nhất. Họ chỉ ngang ngửa Hà Lan và không bằng Pháp nếu xét về mọi mặt. Tuy nhiên, mọi đội bóng trên thế giới - trừ Brazil, đều không có Ronaldo, người có thể tự mình đem về chiếc cúp thế giới cho 160 triệu dân Brazil đang khao khát cú penta.
Ronaldo chuẩn bị cho trận đấu lớn nhất sự nghiệp trong tình trạng tồi tệ. Anh phải trả lời phỏng vấn rất nhiều, cuộc sống riêng tại một ngôi nhà thuê gần Paris (để Ronaldo gần gũi với bà mẹ Sonia và Suzanna) cũng chẳng còn yên tĩnh vì bao nhiêu sự soi mói từ cánh paparazzi. Đến những trận đấu chót, HLV Zagallo không cho phép Ronaldo ở riêng nữa. Anh phải vào trại tập trung của Brazil, ở chung phòng với Roberto Carlos. Hậu vệ này rất mê tín nên mỗi khi thấy triệu chứng bất thường từ Ronaldo lại đâm ra lo lắng.
Ronaldo rất khó ngủ, mỗi lần không ngủ được anh lại quấy rầy Roberto Carlos. Chính điều này khiến cả hai suýt xung đột. Roberto Carlos thấy Ronaldo như kẻ mất hồn, thậm chí như người bị tâm thần. Trong những giấc ngủ hiếm hoi, Ronaldo thường nói trong cơn mê sảng. Roberto Carlos phải đánh thức Ronaldo dậy trong mỗi lần anh chìm vào cơn mê như thế. Do bị mất ngủ nên Ronaldo rất uể oải, thân hình căng cứng và lúc nào cũng tỏ vẻ khó chịu khi đọc một mẩu tin hoặc bài bình luận trên báo rằng “Ronaldo sẽ đem cúp TG về cho Brazil”.
Sau nỗi buồn thua trận, chính là quá trình sụp đổ dần dần của một thiên tài
Leonardo, đồng đội của Ronaldo tại France 98, hiểu rõ người ngoài hành tinh không thể đối phó với những áp lực lớn cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Bởi Ronaldo chỉ là đứa trẻ chứ không phải người đàn ông trưởng thành hoặc một cầu thủ khôn ngoan, bản lĩnh. Ronaldo mới ngoài 20 tuổi, hơn nữa vẫn còn tính trẻ con ngay cả khi đã lớn. Chắc chắn ngôi sao này không được như Leonardo hoặc Roberto Carlos, những người dùng áp lực bên ngoài làm động lực phấn đấu để chơi tốt.
Rồi cái ngày định mệnh 12/7 cũng đến gần. Đầu gối trái Ronaldo ngày càng tồi tệ. HLV thể lực Claudio Delgado hiểu rằng điều tốt nhất đối với Ronaldo lúc này là nghỉ ngơi, nhưng theo cách ví von của Bebeto thì “trừ khi chết, còn hơi thở Ronaldo vẫn phải ra sân vì đây là trận CK World Cup”.
Chấn thương ngày hôm nay của Ronaldo bắt nguồn từ cái ngày 12/7 mười năm về trước….
(Theo Thể Thao TP HCM)