Đó là minh chứng cho một thực tế: EURO 2008 được dành riêng để tôn vinh những “chú lùn”. Dưới đây là 7 cầu thủ “theo trường phái Napoleon” thi đấu nổi bật nhất tại giải đấu lớn này.
1. Andrei Arshavin (Tiền đạo, ĐT Nga, cao 1m72)
Nếu “Thấp mà cao, nhỏ mà lớn” là câu dành để miêu tả về các chú lùn ở EURO lần này, thì tiền đạo số 10 của đội tuyển “những chú gấu Misa” là một ví dụ điển hình. Dù chỉ “dài” có 1,72m và nằm trong số những cầu thủ nhỏ con nhất của Nga, nhưng Arshavin không hề bé nhỏ. Với những pha di chuyển vừa nhanh, vừa mạnh, vừa khéo, Arshavin đã khiến hàng thủ của Thụy Điển và Hà Lan “thất điên bát đảo” để tạo điều kiện cho các đồng đội ghi bàn đem đến chiến thắng. Phong độ chói sáng của anh tiếc là không được duy trì ở trận bán kết với TBN, song cũng đủ để anh được xếp vào hàng ngũ những ngôi sao sáng nhất của EURO 2008.
2. Philipp Lahm (Hậu vệ, Đức, 1m70)
Trong đội hình những người khổng lồ của “Xe tăng Đức”, Lahm là cầu thủ thấp bé nhất. Anh thậm chí đứng chưa cao bằng vai của người đồng đội Mertesacker (1m98). Nhưng trong chiến thắng “hú vía” trước Thổ Nhĩ Kỳ tại bán kết, anh chính là người vĩ đại nhất trên sân. Một pha băng lên dũng mãnh bên cánh trái, một pha phối hợp hoàn hảo với Hitzlsperger và một cú sút tinh quái là quá đủ để “chú lùn” này trở thành người hùng của nước Đức. Lahm mới chỉ ghi 2 bàn cho “Mannschaft” trong một giải chính thức (trong tổng số...3 bàn), nhưng cả hai đều vô cùng quan trọng. Hai năm trước, pha cứa lòng từ xa tuyệt đẹp của anh trong trận khai mạc thắng Costa Rica 3-1 đã mở màn cho chiến dịch World Cup 2006 tương đối thành công của bóng đá Đức.
3. David Silva (Tiền vệ, TBN, 1m69)
“Cánh chim không mỏi” là đặc điểm rõ ràng nhất để người ta nhận dạng ra chàng tiền vệ nhỏ con của đội tuyển xứ sở đấu bò. Ấn chứa trong cái vóc dáng chỉ cao chưa đầy “mét bảy” của Silva là một nguồn năng lượng vô tận đã giúp anh hoạt động “liên tục, liên tục, liên tục” trong suốt hơn 400 phút đã hiện diện trên sân cho đội tuyển TBN. Không cần phải nói thêm gì nhiều về Silva, khi người ta có thể khẳng định chắc chắn rằng tương lai của bóng đá xứ bò tót sẽ không thể không có mặt “chú lùn” mới 22 tuổi của Valencia này.
4. Luka Modric (Tiền vệ, Croatia, 1m74)
Tottenham Hotspur chắc chắn đã phải cảm ơn Chúa vì đã “chộp” được Luka Modric ở thời điểm trước khi EURO diễn ra, bởi nếu để đến bây giờ họ mới móc ví, thì cái giá để có được nhạc trưởng người Croatia này chắc chắn sẽ cao hơn con số 20 triệu euro mà họ đã bỏ ra khá nhiều.
5. Wesley Sneijder (Tiền vệ, Hà Lan, 1m70)
Những gì mà Sneijder thể hiện ở 2 trận đấu đầu tiên ở vòng bảng là không thể tuyệt vời hơn. Hai bàn thắng, hai tuyệt tác của anh đã dìm cả các nhà đương kim vô địch thế giới Italia và các nhà á quân thế giới Pháp chìm vào trong tủi hổ. Trong đội tuyển, anh hết được HLV Van Basten xếp đá tiền vệ trái (trận đại thắng Italia) rồi đến tiền vệ trung tâm (hiệp 2 trận đại thắng Pháp), nhưng đều chơi vô cùng xuất sắc, trong khi vị trí sở trường của anh lại là tiền vệ phải. Cho đến trước trận chung kết, cú volley hoàn hảo của anh vào lưới Buffon vẫn đang được xem là bàn thắng đẹp nhất giải. Ở trận tứ kết gặp Nga, Sneijder vẫn là người chơi tốt nhất bên phía Hà Lan, nhưng những nỗ lực của anh không đủ để giúp đội nhà tránh khỏi thất bại, bởi các đồng đội còn lại đã chơi quá tồi.
6. Deco (Tiền vệ, Bồ Đào Nha, 1m74)
Sau thất bại cay đắng 2-3 của BĐN trước Đức ở trận tứ kết, người ta nhìn thấy trên khuôn mặt của Deco những giọt nước mắt. Đây có lẽ đã là kỳ EURO cuối cùng dành cho tiền vệ tài hoa gốc Brazil này. Trên các sân cỏ Áo, vẫn chỉ có Deco là người tạo nên sự chắc chắn và cả cái hồn cho lối chơi của đội tuyển BĐN, chứ không phải Cristiano Ronaldo, người được kỳ vọng nhất. Tuy nhiên, những đóng góp vô bờ bến của anh, trong đó có 1 bàn thắng và 2 pha kiến tạo, đã không được đền đáp một cách xứng đáng.
7. David Villa (Tiền đạo, TBN, 1m75)
Tiêu điểm: Dáng vóc và tầm vóc Một trong những ấn tượng đáng nói nhất ở EURO 2008 chính là sự không tương đồng giữa hai khái niệm trên. Các cầu thủ có dáng vóc nhỏ bé lại đạt đến tầm vóc khổng lồ, trong khi những người khổng lồ thực thụ lại hóa nhỏ bé trong những vòng lăn của trái bóng EUROPASS. Những chú lùn chơi cực hay đã được nhắc đến ở trên, giờ hãy xem những gã khổng lồ làm được những gì? Gã khổng lồ gây thất vọng lớn nhất ở EURO lần này chắc chắn là Luca Toni, chân sút chủ lực của ĐT Italia. Cao 1m94 và ghi được tới 42 bàn thắng trên mọi đấu trường ở mùa giải vừa qua, nhưng Toni đã không một lần thành công trong 4 trận đấu trọn vẹn tại EURO 2008. Không những thế, vóc dáng cao lớn của anh còn bị chê cười bởi nó chỉ thể hiện sự lóng ngóng và vụng về của một kẻ “tí hon” trong dáng vóc “khổng lồ” mà thôi. Jan Koller, cầu thủ cao nhất của EURO 2008, có khá hơn Toni chút ít, nhưng có lẽ anh đã quá già và quá mệt mỏi để giúp đội tuyển Czech giành được một kết quả khả quan hơn là chiếc vé về nước sớm sau vòng bảng. Ấn tượng duy nhất mà anh tạo dựng được ở giải đấu này là bàn thắng đẳng cấp vào lưới Thổ Nhĩ Kỳ, trong trận đấu cuối cùng với màu áo đội tuyển quốc gia. Ngay cả Mertesacker, hậu vệ cao nhất (1m98) cũng không phải là người thi đấu thành công, cho dù Đức đã lọt vào tới trận chung kết. Những nhược điểm của anh được bộc lộ trong tất cả các trận đấu mà Đức phải gặp một đối thủ đáng gờm, là Croatia, BĐN và TNK (để thủng lưới mỗi trận 2 bàn). May mắn cho Mertesacker (và người đá cặp với anh, Metzelder) và các đồng đội đã ghi đủ số bàn thắng để bù đắp cho những sai lầm của anh (trong đó, có phần công sức của Lahm, người đồng đội bé nhỏ chơi bên cạnh anh ở hàng phòng ngự). Ngoài vài cái tên tiêu biểu đó, đội quân “khổng lồ mà tí hon” ấy còn có những Ibrahimovic, Isaksson, Petr Cech, Engelaar, Dellas, Materazzi..., những người chỉ muốn quên đi thật nhanh những ngày góp mặt ở EURO.
Người ta cứ nói là ở kỳ EURO này, chỉ có TBN là sở hữu một cặp tiền đạo đúng nghĩa, và đó là một cặp tiền đạo đáng sợ: Torres – Villa. Nhưng thực sự, chỉ có Villa là xứng đáng được xem như là mối nguy hiểm khôn cùng cho các hàng thủ đối phương. Dù chỉ cao có 1m75 và sở hữu thân hình khá cục mịch, nhưng chân sút của Valencia này luôn tỏ ra là một “chiến sỹ đột kích” nhờ những pha di chuyển nhanh, mạnh, đơn giản nhưng không kém phần tinh tế để sút tung lưới đối thủ. Ngoại trừ bàn đầu tiên khá đơn giản vào lưới Nga ở trận đầu vòng bảng, 3 bàn thắng còn lại của Villa đều đáng được xem là hình mẫu cho sự hoàn mỹ của những cú dứt điểm. Tuy nhiên, thật tiếc là anh đã không thể góp mặt ở trận chung kết do chấn thương ở trận bán kết với Nga.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)