Thất bại trong trận derby sông Rhone trước St.Etienne đã đẩy Lyon vào cuộc khủng hoảng lớn nhất trong hơn một thập niên (lần đầu tiên sau 15 năm, họ mới tụt xuống vị trí áp chót). Claude Puel bảo rằng ông ta sẽ không từ chức để ở lại chống chọi đến cùng với vũng lầy khủng hoảng, nhưng có vẻ như vị HLV này chưa nhận thức rằng vấn đề thực sự nằm ở chính ông.
Không lâu sau đêm thứ Bảy kinh hoàng tuần trước, chủ tịch Aulas xuất hiện trước công chúng và buộc tội báo giới đang chống lại HLV Claude Puel với cách hành xử “như một gánh xiếc”. Gần một giờ đồng hồ, trước 2.000 CĐV Lyon đang giận dữ chờ đợi một lời giải thích sau thất bại, Aulas đã làm tất cả để khơi dậy trong họ sự kiên nhẫn: Tranh luận, giận dữ và những lời đảm bảo. Ông đã im lặng trong suốt thời gian qua, và trớ trêu thay, buộc phải chui ra khỏi vỏ ốc phòng vệ sau khi Lyon đã chơi một trong những trận hay nhất của họ từ đầu mùa.
Chiếc ghế của Claude Puel bắt đầu lung lay dữ dội
“Các bạn đừng để bị ảnh hưởng bởi cánh nhà báo” - ông Aulas giận dữ. “Chúng ta đã thua St.Etienne lần đầu sau 16 năm. Nhưng chúng ta còn phải chơi ở Champions League sau khi chạm trán họ”. Với những tiếng la ó đòi sa thải Puel, như thường lệ, ngài chủ tịch vẫn kiên định: “Tại sao phải sa thải ông ấy?”. Thế nhưng trước sức ép khủng khiếp của các CĐV, cuối cùng thì Aulas đã phải hứa: “Tôi sẽ quyết định chuyện này trước khi tháng 10 kết thúc, tôi hứa”.
Bộ complet của Aulas ướt đẫm chỉ sau một giờ làm tấm bia đỡ đạn cho HLV Puel. Nhưng có một viên đã xuyên thủng tấm bia ấy: tháng 10.
Đồng hồ đếm ngược cho Puel
Chính xác là còn bốn tuần cho những nỗ lực cứu vãn chiếc ghế HLV của ông Puel. 23/10 sẽ là thời hạn cuối cùng để Aulas cân nhắc lại vị trí mà trong hai năm qua, ông đã đặt vào đó sự kiên nhẫn khó tin, nhưng chỉ thu về nỗi thất vọng lớn. Thử thách là năm trận (ba ở Ligue 1 và hai ở Champions League), và tất nhiên, chiếc ghế của ông Puel chỉ được đảm bảo chắc chắn nếu Lyon không đánh rơi bất kỳ điểm nào.
Ba năm trước, ông Aulas thậm chí đã sa thải HLV Alain Perrin ngay cả khi ông này giúp Lyon đoạt cú đúp VĐQG và Cúp quốc gia đầu tiên trong lịch sử, và vì vậy, sự kiên nhẫn hiện tại thật khó hiểu. Một lý giải cũ rích lại được ông Aulas đưa ra: “Chúng ta có một đội hình chất lượng.
Chúng ta không cần thiết phải thay đổi một cách mạo hiểm. Tôi không nói rằng Puel là không thể động đến, nhưng không có giải pháp nào tốt hơn vào thời điểm này”.
Đáp lại, HLV Puel cương quyết không nhượng bộ trước sự phẫn nộ của giới hâm mộ: “Tôi không hề nghĩ đến chuyện từ chức. Lối chơi của chúng tôi trong trận gặp St.Etienne cho thấy chúng tôi vẫn có khả năng cạnh tranh chức vô địch. Mọi chuyện vẫn chưa quá muộn”. Có lẽ nhà cầm quân này đã quên rằng Lyon đã “muộn” hai mùa bóng, và mùa thứ ba dưới triều đại của ông đang có nguy cơ trở thành một thứ bỏ đi nữa, với một cuộc khủng hoảng lịch sử ngay đầu mùa.
Vấn đề tất nhiên không chỉ nằm ở Puel, người không có lỗi trong những chấn thương dai dẳng trong ba mùa bóng vừa qua, nhưng việc Lyon không trình diễn được một lối chơi có bản sắc, và việc đội bóng trắng tay bất chấp việc họ vẫn sở hữu lực lượng có chiều sâu bậc nhất ở Ligue 1 chắc chắn là trách nhiệm của ông.
Nên nhớ là chưa bao giờ, chủ tịch Aulas vung tiền nhiều như mùa giải năm ngoái (72 triệu euro) và mùa này, Lyon tiếp tục đón chào một bản hợp đồng dạng “khủng” của Ligue 1 khác là Yoann Gourcuff. Thế nhưng vị trí cầm quân mới thực sự là “tử huyệt” của Lyon: Hai năm trước, Bordeaux mời Laurent Blanc lên làm thuyền trưởng, và đội bóng xứ rượu vang phá bỏ sự thống trị của Lyon trong suốt bảy năm trước đó. Mùa năm ngoái, HLV Didier Deschamps cũng giúp Marseille đăng quang ngay trong năm đầu tiên nắm quyền.
Và dù mùa trước, ông Puel có giúp Lyon vượt qua được ngưỡng cửa tứ kết đã ám ảnh đội bóng này trong một thập niên qua ở Champions League, thì công lao ấy chưa đủ để khỏa lấp rất nhiều “tội” của ông. Bốn tuần để cứu vãn chiếc ghế vẫn là khoảng thời gian quá dài, sau những gì mà nhà cầm quân này đã gây ra cho Lyon trong hai mùa vừa qua.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)