Rời Nou Camp, Ferguson bày tỏ sự hài lòng với kết quả hòa 0-0 nhưng thất vọng về khả năng cầm bóng. Thống kê cho thấy, thời gian M.U cầm bóng chỉ là 33%. Đó là điều chưa từng xảy ra đối với M.U thời Ferguson. Đơn giản vì theo quan điểm của HLV lão luyện nãy, muốn chiến thắng thì phải cầm bóng càng nhiều càng tốt.
Khoảng trống
Nguyên nhân quá dễ nhận ra. Các tiền vệ trung tâm không chuyền bóng đủ nhanh và chính xác để có thể làm giảm sức ép mà phía Barca tạo ra. Đầu tiên phải kể đến Carrick. Dù chơi lên chân trong thời gian gần đây, Carrick không thuộc mẫu tiền vệ có những pha xử lý nhanh, hợp lý. Khả năng tranh chấp của Carrick cũng hạn chế. Vì lẽ đó Carrick nhiều lần để mất bóng vào chân đối thủ ngay ở phần sân nhà và hoặc có những đường chuyền ngang thiếu chính xác. Đó là điều tối kỵ đối với một tiền vệ trụ.
Scholes bị tuyến tiền vệ của Barca lấn át
Theo Ferguson, Scholes cùng Ferdinand là 2 cầu thủ chơi tốt nhất ở Nou Camp. Trước sức ép ghê gớm từ phía chủ , Scholes vẫn tỉnh táo trong những tình huống tranh chấp tay đôi, vẫn chuyền chính xác. Nhưng một sự thực cần phải thừa nhận: Scholes không còn là chính mình của thời đỉnh cao. Khi có bóng, Scholes thường chuyền ngay, tiếc thay chỉ là những đường chuyền ngắn. Thỉnh thoảng lắm mới phất dài lên, nhưng đều thiếu tính chính xác (dường như, Scholes vẫn gặp vấn đề về thị giác).
Với Carrick và Scholes như thế, rõ ràng M.U gặp rất nhiều khó khăn khi chuyển hóa từ phòng ngự sang phản công. Không phải vô cớ mà tờ lndependent nhận định cái thiếu lớn nhất ở M. U hiện tại là một Roy Keane. Trận cầu càng lớn, sức ép càng ghê gớm, Keane càng tỉnh táo, khôn ngoan và thể hiện được cái chất thủ lĩnh. Anh không nhanh, không khéo. Nhưng khi cần, anh luôn xuất hiện. Những đường chuyền của anh, dù ngắn hay dài, dù chuyền lên hay ngược về cho hàng thủ , đều có tính chất điều nhịp trận đấu hợp lý.
Anderson - giải pháp hợp lýSự dũng mãnh của Anderson luôn khiến đối phương khó chịu
Có hai mẫu cầu thủ không sợ sức ép. Hoặc là giàu kinh nghiệm chiến trường. Hoặc rất trẻ. Anderson thuộc mẫu thứ 2. Anh đã thể hiện trong suốt nửa chặng đường của mùa giải. Trận gặp Chelsea vừa qua Anderson chơi khá tốt trong những phút đầu hiệp 2. Và khi Ferguson rút anh ra, thay bằng O'Shea, tuyến giữa M .U đã sụp đổ, dẫn đến bàn thua quyết định.
Không phải Ferguson không nhận ra tài năng của Anderson . Cần nhắc lại rằng , anh là chữ ký đắt giá nhất ở kỳ chuyển nhượng mùa Hè 2007. Nhưng như một số cầu thủ Nam Mỹ khác, Anderson còn hạn chế về thể lực. Khác với những Carrick hay Hargreaves, mùa giải càng về cuối, Anderson càng đuối sức.
Nhưng đó là xét trong 1 giai đoạn. Còn trong 1 cuộc chiến, Anderson đủ sức chiến đấu và đứng vững trước sức ép. Nếu muốn tạo được tính đột biến từ khu vực trung tâm, Ferguson cần đến sự hiện diện của Anderson.
Một điều khác cần lưu ý: Anderson không đá phút nào ở Nou Camp. Phải chăng, anh là con bài bí mật của Ferguson ở Old Trafford? Hãy hy vọng như thế. Vì tương lai của M.U. Và vì cả Anderson , người đang khát khao khẳng định mình.
(theo TT&VH)