HA.GL – B.BD còn 2 ngày: Mọi ngả đường đều hướng về Pleiku
Thứ Năm 07/05/2009 16:52(GMT+7)
Theo dõi Bongda24h trên Cả HA.GL và B.BD đều đã có những cuộc tập trận rất quy mô, hoành tráng, trước khi họ tập kết về phố núi Pleiku, cho cuộc đọ kiếm. Một trận đấu đỉnh cao đúng nghĩa.
Trong sân là kình địch
Trận đấu cuối cùng của V-League 2006, HA.GL – B.BD, về lý thuyết, cả 2 vẫn còn cơ hội vô địch, nếu ĐT.LA thúc thủ trước Đà Nẵng trong trận đấu cùng giờ ở Tân An. Nhưng nhân tính không băng trời tính, khi những diễn biến ở Long An lúc đó đã nghịch lại với những nỗ lực của cặp đấu trên Gia Lai. Đà Nẵng dễ dàng buông súng với cách biệt tối thiểu 1 – 2, để ĐT.LA lần thứ 2 liên tiếp lên ngôi vô địch.
Biết được tín hiệu chẳng lành từ phương Nam, tại Pleiku, HLV Lê Thụy Hải hiệu lệnh cho các học trò đá thẳng tưng. Và dù Kiatisuk sớm có bàn vượt lên dẫn trước ngay phút thứ 11, trong ngày HA.GL tổ chức tiệc chia tay cho anh và 2 đồng đội Dusit, Tawan, thì Bình Dương của ông Hải “lơ” vẫn là những người chơi hay hơn, là đội giành chiến thắng cuối cùng. Cuộc chia tay không trọn vẹn, khi HA.GL tỏ ra quá yếu ớt trước sức công phá của Bình Dương. Và nếu không có sự cổ súy của thần may mắn, thì không chắc số bàn lọt lưới của đội chủ nhà chỉ dừng lại ở con số 2.
|
Cuối tuần này sẽ lại có cuộc chiến của những người bạn ? |
Giận người và giận chính mình, HLV Lê Thụy Hải có rất nhiều những biểu hiện thái quá ngoài đường biên, khiến ông trọng tài Võ Minh Trí hơn 1 lần định đuổi ông Hải “lơ” lên khán đài. Nhưng ông Trí đã không làm thế, bởi ông sợ bể trận, khi dưới sân, cầu thủ 2 bên thi đấu như thể trên võ đài. Duy Hoàng, với chiếc thẻ vàng thứ 2 liên tiếp trong hiệp 1, sau tình huống đá vào đồng đội cũ Amaobi, đã sớm rời cuộc chơi. HA.GL thua tâm phục khẩu phục, nhưng người chiến thắng cũng chẳng vui vẻ gì. Cho đến sau này, HLV Lê Thụy Hải cũng chỉ còn biết trách chính mình, khi bản thân Bình Dương của ông đã thua chổng vó ĐT.LA, trong trận tử chiến một tuần trước đó ở Gò Đậu rồi. Nhưng ngoài sân, chúng ta là chiến hữu
Sau trận đấu, một bữa tiệc hoành tráng được tổ chức trong hội trường lớn nhất của khách sạn Hoàng Anh Gia Lai, để nói lời từ biệt bộ 3 công thần người Thái. Song tuyệt nhiên, không có người Bình Dương nào được mời. Một thoáng bất ngờ, nhưng mọi người đã nhanh chóng tìm ra lời giải. Ở cách khách sạn lớn nhất Pleiku ấy không xa, toàn bộ cầu thủ Bình Dương đã được hiệu lệnh tập kết tại một nhà hàng sang trọng. Và họ chờ các chiến hữu HA.GL tàn buổi tiệc mang hơi hướng khách sáo kia.
Đúng hẹn, gần 1/2 quân số cầu thủ HA.GL kéo đến nhà hàng sang trọng trên đường Wừu – Pleiku không lâu sau, để “hội quân”. Ban đầu, vài ba cầu thủ trẻ như Anh Đức, Vũ Phong…, những người bị xem là “chưa đủ tuổi” để ngồi bàn chính, phải tách riêng ra ở phía ngoài. Nhưng sau đó, họ được hiệu lệnh gộp lại. Chừng gần 30 cầu thủ, bên này quân Bình Dương, bên kia là lính HA.GL. Họ chúc tụng, vui vẻ và đốt thuốc không ngơi nghỉ. Người viết – khách mời ngoại đạo duy nhất hôm ấy, cũng cảm thấy hừng hực trong người. Trận đấu lúc chiều, chẳng có kilogam trọng lượng nào ở bàn nhậu nữa. Trung vệ Duy Hoàng, người đã chủ động “xin thẻ” để rời sân, đương nhiên chẳng một chút oán giận gì Amaobi, ngồi kế bên. Cứ thế, cuộc vui gần như không muốn tàn. Đơn giản, mùa giải cũng kết thúc và chúng ta có quyền chơi.
Cầu thủ HA.GL và B.BD luôn giữ mối quan hệ rất tốt với nhau. Chí ra, họ cũng đều thuộc biên chế của các đội bóng nhà giàu. Có thể tình cảnh bây giờ đã khác xưa chút ít, khi HA.GL nói lời chia tay hàng loạt các công thần, nhưng mối quan hệ hữu cơ ấy, vẫn không mất đi. Cuối tuần này, lại là một dịp may hiếm có nữa, để giới đồng đạo chúc tụng nhau chiến công. Với B.BD, là suất đi tiếp vào vòng 2 AFC Cup, còn HA.GL, thì gần như đã khởi sắc rất rõ nét, sau 2 trận thắng liên tiếp gần đây.
(Theo báo Bóng Đá)