T&T HN, SHB.ĐN hay SLNA đang vùng lên mạnh mẽ. Nhưng không thể quên rằng, sự lấn lướt của 3 cái tên ấy có sự giúp sức mạnh mẽ từ những “đại gia” xuống dốc không phanh.
Sụp đổ những tượng đài
Sự khẳng định của SHB.ĐN, sự vùng lên mạnh mẽ của T&T HN. Phong độ đáng kinh ngạc của SLNA. Cả 3 yếu tố ấy tạo nên sức sống mới cho V-League 2009 và đồng nghĩa với việc những cựu vương bỗng chốc trở thành dĩ vãng.
ĐT.LA tiếp tục lún sâu vào khủng hoảng khi thảm bại tới 0-4 trước SHB.ĐN. B.BD cũng lần đầu tiên sau 3 năm thúc thủ trước SLNA. Và trên phố Núi, HAGL suýt chút nữa cũng chịu chung số phận nếu không có bàn gỡ muộn màng của Evaldo những phút cuối trận trước đội bóng đang sa sút là QK4.
Bi kịch
Tia hy vọng cứ lóe lên rồi vụt tắt trước mắt HLV Nguyễn Văn Tiến và các học trò. Dẫn trước, san bằng cách biệt rồi lại trắng tay như mỗi khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên. Đội bóng xứ Thanh đã gần như đặt cả 2 chân xuống hạng Nhất mùa tới. Đòi lấy bằng được đội bóng về với tỉnh nhưng rốt cục Thanh Hóa cũng không thể làm gì hơn và thậm chí còn phải sống nhờ bằng một khoản tiền nhỏ từ phía Xi Măng Công Thanh rót xuống cho đến hết mùa.
Lỗi không thuộc về doanh nghiệp, lỗi thuộc về cách làm bóng đá không đến nơi đến chốn. “Bầu” Lý thiếu một quân sư am hiểu sâu sắc về bóng đá cỡ như chuyên gia Nguyễn Văn Vinh của HAGL. Và rồi, Thanh Hóa rớt hạng vì cầu thủ không hiểu được lãnh đạo và lãnh đạo cũng chưa hiểu hết tâm tư, nguyện vọng của cầu thủ. Bi kịch chồng chất lên bi kịch và tạo thành một đại bi kịch.
Bi kịch cũng đang xảy đến (gần hơn bao giờ hết) với thày trò HLV Lư Đình Tuấn. Thua trận thứ hai liên tiếp, TP.HCM chỉ còn biết hy vọng vào trận đá bù với HAGL để vớt vát hy vọng. TPHCM với những ngoại binh kém chất lượng trên hàng công và xuống phong độ trầm trọng ở hàng thủ, đang kiệt sức.
Đội bóng QK7 tan rã, TMN.CSG cũng đã phải chuyển đổi thành TP.HCM. Và giờ, TP.HCM đứng trước nguy cơ bị gạch tên khỏi V-League. Đó sẽ là bi kịch lớn với LĐBĐ TP.HCM nếu đại diện cuối cùng của họ phải xuống chơi ở giải hạng Nhất. Mà ở hạng Nhất, Sài Gòn United cũng đang lâm nguy.
Niềm vui chỉ có 2 đến 3 mà nỗi buồn thì đến 6, 7. Chỉ có Top 3 là cười vui, còn từ vị trí thứ Tư trở xuống chỉ thấy nuối tiếc, thất vọng với chính mình.
Những tấn bi kịch vẫn còn tiếp diễn chừng nào V-League không đảo chiều thêm một lần nữa. Mà điều đó liệu còn có thể xảy ra?