HLV Lê Huỳnh Đức chẳng lạ gì Cúp TPHCM. Thậm chí, cả Turkmenistan nữa, Huỳnh Đức cũng quá hiểu cách chơi bóng của đại diện Trung Á này. Nhưng dù thế, thử thách chính thức đầu tiên dành cho Huỳnh Đức trên cương vị HLV ĐTVN vẫn chẳng dễ dàng. Trái lại, đó là một bài test khó.
Từ cái đầu…
Năm 1998, Huỳnh Đức có mặt trong ĐTVN thua Turkmenistan (0-2) tại Asian Games. Đó là một trận đấu mà báo giới bình luận “Turkmenistan hơn một cái đầu” để chỉ rõ sự thua thiệt của những cầu thủ Việt Nam nhỏ bé. Đứng trong vòng cấm, chẳng cần bật cao vẫn đánh đầu thoải mái, người Turkmenistan có hai bàn thắng theo cách đơn giản nhất có thể.
Thất bại năm ấy và cả hai trận thua năm 1997 (VL World Cup 1998) thể hiện hạn chế của ĐTVN về kinh nghiệm khi phải đối đầu với “Tây”. Ít được cọ xát quốc tế nên BĐVN trong buổi đầu hội nhập chưa biết cách khắc phục khó khăn bẩm sinh về thể hình. Ở ĐTVN ngày ấy, Huỳnh Đức chính là tiền đạo to cao, có thể hình lý tưởng nhất.Thủ môn Hồng Sơn phải vất vả trước những đường bóng bổng từ Turkmenistan
Từ đó tới giờ, thấm thoát đã 11-12 năm. Các cầu thủ Việt Nam không còn “cóng” trước “Tây” nữa nhờ được thi đấu thường xuyên với ngoại binh tại V-League. Nhưng đó là lúc vấn đề của đôi chân xuất hiện.
…tới đôi chân
Năm ngoái, cũng tại Cúp TPHCM, ĐTVN của HLV Calisto thua Turkmenistan (2-3) trong một trận đấu mà Fabio Santos với hai pha xử lý bằng chân khôi hài đã giúp tiền đạo Turkmenistan thoải mái đưa bóng vào lưới trống. ĐTVN không còn sợ đối thủ chơi bóng bổng nữa nhưng những đôi chân vụng về lại làm hại chúng ta.
Bây giờ, sau một năm, ĐTVN tái ngộ Turkmenistan đúng vào lúc HLV Huỳnh Đức sẽ không có những đôi chân chơi bóng tốt nhất Việt Nam. Đó là Công Vinh, là Vũ Phong, Quang Thanh, Tài Em và có thể cả Việt Thắng nữa. Họ đều là những cầu thủ biết cách tạo đột biến thuộc loại hàng đầu ở ĐTVN trong vòng hơn 1 năm qua. Thiếu họ, ĐTVN sẽ gặp những trục trặc nhất định trong việc triển khai lối chơi, nhất là trước một đối thủ Trung Á có ưu thể thể hình, thể lực rõ rệt như Turkmenistan.
Những tăng cường từ U23 như Thành Lương, Trọng Hoàng về cơ bản sẽ giải quyết một phần sự thiếu hụt nguồn sáng tạo. Nhưng tiếc là phải sau trận đấu họ này mới nhập cuộc. Vì thế, Huỳnh Đức sẽ phải đối diện một bài test cực khó, mà nhiều khả năng dù làm chủ nhà, ông vẫn phải hướng các học trò tới lối chơi khiêm tốn, ưu tiên sự cẩn trọng.
Trong buổi tập diễn ra chiều qua, người ta đã phần nào thấy tư tưởng này khi Huỳnh Đức bố trí một hàng thủ có tới bốn cầu thủ quen đá trung vệ (Đình Luật, Như Thành, Minh Đức, Trọng Bình) và còn có thêm một hậu vệ nữa (Việt Cường) được bố trí quét ngay trước mặt Như Thành, Minh Đức. Ý đồ có lẽ đã rõ ràng: hạn chế tối đa khoảng trống trước khung thành. Nhất là nếu tuyến trên vắng Việt Thắng, đồng nghĩa khả năng cầm bóng và tạo sức ép bị hạn chế. Đấy cũng là một tính toán hợp ly, bởi trong thời điểm này, chơi phóng khoáng, đôi công chẳng khác nào tự sát vì bản thân ĐTVN cũng “chưa nóng máy”.
Đội hình dự kiến
ĐTVN: Hồng Sơn, Đình Luật, Như Thành, Minh Đức, Trọng Bình, Tấn Tài, Minh Phương, Minh Châu, Việt Cường, Quang Hải, Sỹ Mạnh.
Turkmenistan: Rahmanberdi, Berdiyev, Begli, Annamyradov, Behly, Ovekov, Allahberdiyev, Hojaamedov, Orazov, Chonkayev, Shamuradov.
Dự đoán: 1-1
Turkmenistan: Đáng nể!
Ở châu Á, Turkmenistan chưa phải là một “ông lớn”. Họ thậm chí còn thua xa những đội bóng hàng đầu như Nhật Bản, Hàn Quốc. Nhưng điều đáng nói là họ lại rất đáng sợ với ĐTVN qua các thời kỳ.
Thống kê của FIFA chỉ ra rằng Turkmenistan là một trong số không nhiều đối thủ tại châu Á khiến ĐTVN thua 100% trong những lần đối đầu. Tổng cộng, ĐTVN đã gặp Turkmenistan 4 lần với kết thua toàn thua, chỉ ghi được 3 bàn nhưng lọt lưới tới 11 lần. Điều đáng nói, 2/3 bàn thắng của ĐTVN vào lưới Turkmenistan ghi tên Công Vinh nhưng là hai Công Vinh khác nhau. Năm 1997, đàn anh Nguyễn Công Vinh (cựu tiền đạo ĐSVN) ghi bàn ở phút 71 trong trận thua 1-2 tại Turkmenistan. Còn năm 2008, đàn em Lê Công Vinh là tác giả bàn gỡ 2-3 ở sân Thống Nhất.
Ngoài Turkmenistan, những đội bóng châu Á hiếm hoi thắng 100% trước ĐTVN (nhưng phải gặp nhau hơn một lần) là Saudi Arabia (2), Nhật Bản (2), Oman (2), Tajikistan (2), Trung Quốc (4).
(Theo báo Bóng Đá)