Tất cả chúng ta đều đã được nghe câu chuyện như cổ tích về những cậu bé sinh ra trong khu phố ổ chuột và lớn lên trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Vậy ai là người vĩ đại nhất trong những tấm gương đó?
1 chàng trai Maradona lấm lem trong bùn đất
Trước khi trở thành một huyền thoại, Diego lớn lên ở thị trấn tồi tàn Villa Fiorito, nơi ông phải chung một chiếc phòng bé tẹo với ... 7 người anh em của mình. Với gia đình Maradona khi ấy, bồn cầu là một thứ quá đỗi xa xỉ. Và một đêm, lọ mọ thức dậy đi vệ sinh, cậu bé con Maradona trượt chân và ngã vào hầm chứa chất thải của gia đình mình...
Một trong số những may mắn lớn nhất của Diego Maradona là ông có được một người chú tuyệt vời, Cirilo Maradona. Chính Chú Cirilo là người đã hét lên "Diegito, hãy nhấc đầu lên trên đống phân!", trong khi một tay "giải cứu" người cháu của mình. Đó chính là câu nói đã đi theo Diego Armando Maradona suốt cuộc đời ông.
"Vâng, chuyện đó chẳng hề dễ chịu chút nào? Khi ấy không có điều gì là dễ dàng hết", Maradona nhớ lại trong một buổi trò chuyện với báo chí. Một vị chức sắc ở khu phố của cậu bé Maradona năm nào, ông Jose Trotte, cũng hồi tưởng: "Cậu bé đó không có gì ngoài bóng đá.
... và 1 thiên tài Maradona - huyền thoại của bóng đá thế giới
Cậu không được học hành, không hề có sự lịch thiệp hay tinh tế của giới quý tộc. Cậu không có áo mặc, suốt ngày chỉ chân trần đá bóng. Cậu ấy chỉ đơn giản là một món quà được Chúa ban cho đất nước chúng tôi". 2. Bóng đá Brazil cũng có rất nhiều những câu chuyện "cổ tích giữa đời thường" như thế. Cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu 1999 Rivaldo là một ví dụ điển hình. Thởi thiếu thời, Rivaldo suy dinh dưỡng đến mức rụng hết cả răng, gầy gò đến mức nguy hiểm và bị đánh giá là "thiểu năng cơ" do chỉ có "da bọc xương". Ít ai ngờ được rằng cậu bé "gió thổi bay" ngày nào có thể trở thành một ngôi sao tại làng bóng châu Âu với những pha đi bóng nghệ thuật và các bàn thắng xuất thần... Tiếp theo phải kể đến siêu sao từng 3 lần đoạt danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, Ronaldo, người đã bỏ lỡ cơ hội tiếp cận bóng đá đỉnh cao đầu tiên của mình do không đủ tiền đi xe buýt đến dự buổi thử việc tại CLB Flamengo.
Những gì còn lại về Maradona, lịch sử đã nói lên tất cả...
Thời niên thiếu khốn khó đã giúp tạo nên 1 Roberto Carlos mạnh mẽ trên sân cỏ
Người đồng đội của Ronaldo tại Real Madrid là Roberto Carlos cũng đã trải qua tuổi thơ đầy khổ cực. Ấu thơ trong Roberto Carlos là "những ngày trầy trụa trên cánh đồng cháy nắng cùng cha mình đẩy ra kéo vào từng bộ phận chiếc máy cày nặng nề và cổ lỗ của gia đình" (theo John Collins, một nhà báo Anh, đồng thời cũng là một người bạn rất thân của Carlos).
Câu chuyện về ... cái bắp đùi ngoại cỡ của Roberto Carlos cũng là một câu chuyện đầy nước mắt. Khi Roberto tập trung cùng đội tuyển Brazil kiểm tra sức khoẻ chuẩn bị cho World Cup 1998, người ta đã ngỡ ngàng với số đo bắp đùi 24 inch (tương đương với ...61 cm!) của anh.
Carlos được ngưỡng mộ với số đo ngang bằng với huyền thoại. Quyền anh Mohamed Ali thời ông nặng cân nhất, nhưng đằng sau con số đó là những ngày anh guồng chân chở cả tạ lúa mỳ trên chiếc xe đạp cũ kỹ cha anh để lại.
Gần hai mươi năm ròng trên chiếc xe đạp đó (đến khi anh chính thức bước vào thế giới bóng đá chuyên nghiệp năm 20 tuổi) đem lại cho Roberto Carlos thành tích chạy 100m trong vòng 10,6 giây, cùng với số đo bắp đùi cũng đáng nhớ không kém cú sút hình quả chuối của mình...
3. Hàng loạt những "viên kim cương đen" đang toả sáng rực rỡ trên bầu trời cựu lục địa, nhưng bạn có biết rằng rất nhiều trong số đó đã trải qua cảnh bần hàn của đói nghèo và nỗi sợ hãi chiến tranh?
Một cái tên phải được nhắc tới là ngôi sao hiện tại của Portsmouth, Lomana LuaLua, người đến với nước Anh cùng cha mình khi mới 9 tuổi trong đoàn người tị nạn từ đất nước CHDC Congo (Zaire cũ).
Tiền vệ đang "nổi đình nổi đám" tại Ligue 1 trong màu áo Bordeaux và thu hút sự chú ý của nhiều ông lớn châu Âu hiện nay, Rio Mavuba cũng đến nước Pháp khi còn là một cậu bé gày gò của đoàn người tị nạn châu Phi.
Cha của Rio, Mafuila Mavuba từng là một thành viên trong đội tuyển Zaire tham dự World Cup 1974. Sau kỳ World Cup đáng nhớ đó (khi ấy đội tuyển Zaire thậm chí còn chưa nắm được toàn bộ luật bóng đá và rời giải với hàng chục bàn thua), ông chuyển sang sinh sống tại Angola, nơi ông mất tích trong cuộc nội chiến và bị coi là đã chết.
|
Mẹ Rio sau đó cũng mất tích, khiến cậu cô độc trong đoàn người tị nạn Zaire chạy sang Pháp. Tại đây Rio Mavuba toả sáng, nhập tịch Pháp và sẵn sàng thi đấu cho đội tuyển áo Lam.
Câu chuyện cuộc đời hậu vệ phải tài năng của Arsenal, Lauren cũng đã là một bi kịch khi anh còn nhỏ.
Người cha Valentin Bisan-Etame (chiếc áo ở đội tuyển Cameroon của Lauren vẫn ghi tên Etame) từng là một thủ lĩnh chính trị hàng đầu của đất nước Guinea Xích đạo trong thời thống trị của nhà độc tài Francisco Macias Nguema (1968 - 1979).
Năm 1977, Valentin anh hùng đứng ra chống lại Nguema với chính sách giết chóc vô tội vạ của ông ta. Thế rồi ông bị bắt và bị kết án tù chung thân.
Một người chú của Lauren trong quân đội bí mật giải cứu Valentin, vợ ông và một vài đứa con chạy sang Cameroon, nơi Lauren sinh ra. "Nếu gia đình tôi không chạy thoát được, tôi cũng không được sinh ra, " Lauren hồi tưởng. "Chúng tôi sống ở Cameroon đến năm tôi 3 tuổi, sau đó cả nhà chuyển đến Tây Ban Nha, vì Guinea là thuộc địa của người Tây Ban Nha".
|
Ở xứ sở đấu bò, Lauren được nuôi dưỡng và trưởng thành tại Montequinto, ngoại ô Sevilla, cùng 14 người anh của mình.
Tiền đạo của Fulham, đồng thời cũng là một tài năng sáng giá của đội trẻ Hà Lan Collins John cũng đã trải qua tuổi thơ khổ cực đầy nước mắt. Cha anh bị giết trong cuộc nội chiến ở Liberia năm 1991, khi John mới lên sáu.
Collins, mẹ anh và những cậu em trai luôn phải sống trong nỗi sợ hãi rằng mình sẽ chịu chung số phận đó. Không những vậy, không còn trụ cột, gia đình Collins lâm vào cảnh túng bấn cực cùng.
"Tôi chẳng có gì ngoài một đôi quần đùi," Collins hồi tưởng. "Gia đình tôi không có thức ăn hàng ngày. Sống trong lòng cuộc nội chiến quả là một cực hình".
Hai năm sau cái chết của người cha, Collins John cùng gia đình mình thoát khỏi những nguy hiểm rình rập ở Liberia và chuyển đến một khu dành cho người tị nạn ở ngoại ô Rotterdam, Hà Lan. Sau đó, Collins nhập tịch Hà Lan và bắt đầu chơi bóng trên những con đường dọc bến cảng lớn nhất thế giới, Rotterdam..
|
Giờ nghỉ giữa trận đấu Fulham - Tottenham mùa giải 2003 - 2004, Collins John được giới thiệu với các cổ động viên Fulham bởi, một sự tình cờ thú vị, cựu tiền vệ Fulham John Collins. Cùng mùa giải đó, anh có trận đấu ra mắt khi Fulham gặp Chelsea.
Trước trận đấu đáng nhớ đó, Collins John tâm sự với báo giới về cách mình muốn ăn mừng bàn thắng đầu tiên: "Tôi sẽ chạy khắp sân và cởi áo ra để cho mọi người thấy dòng chữ đen trên chiếc áo trong màu trắng. Dòng chữ đó viết: "Cho quá khứ của tôi". Tôi sẽ làm điều đó vì mọi điều tôi đã trải qua, mọi nỗi đau khổ. Nhưng trên hết, tôi muốn làm điều đó vì cha mình" ...
4. Để kết lại, xin được kể câu chuyện về một huyền thoại, người đứng lên sáng loà khỏi vũng bùn lầy nhưng cuối đời lại ngã vào một vũng bùn lầy khác, Garrincha...Khi chơi cho đội tuyển Brazil những năm 1950 và 1960, ông ghi 34 bàn và 2 lần vô địch thế giới.
Cậu bé Manuel Francisco dos Santos (sau được gọi với cái tên Garrincha) sinh ra và lớn lên tại Pau Grande, một thị trấn nhỏ của người Anh gần Rio de Janeiro. Giống như mọi đứa trẻ đồng lứa khác, Manuel trải qua một tuổi thơ cực nhọc, năm 14 tuổi ông đã phải làm việc quần quật từ sáng đến tối trong một nhà máy địa phương.
|
Nhưng bóng đá đã mở ra cho ông một chân trời mới, cho dù khi ấy Manuel bị mọi người chê cười vì đôi chân vòng kiềng, lại lệch nhau. Nhưng khi rời xa bóng đá, Garrincha sụp ngã! Người Anh nói rằng: "So với Garrincha, sự sa đoạ của Paul Gascoigne chỉ là mấy trò vớ vẩn".
Trong cuốn sách về Garrincha với tựa đề "Vinh quang và bi kịch của người hùng bóng đá Brazil bị lãng quên", tác giả Josh Lacey viết: "Một bên chân của ông ngắn hơn bên kia 2 inch... Ông đã đánh mất nhân tính của mình và thay vào đó là tính cách của một ...con dê.
Ông ngủ với cả trăm người phụ nữ và có ít nhất 14 người con. Ông giết mẹ vợ mình trong một vụ tai nạn, và cuối cùng chết trong cơn say" (năm 1983, khi ấy Garrincha mới 49 tuổi - ND).
Mavuba, Lauren, Carlos, Ronaldo, ... tất cả đều đã chiến thắng số phận mình để đứng trên đỉnh cao môn Thể thao vua. Tất cả đều còn đang đứng đó, trong sự danh tiếng và tiền bạc.
Nhưng Garrincha là một tấm gương nhãn tiền, không phải khi đã vượt qua được số phận là con người có thể cho phép mình buông tuồng, hy vọng những "chàng Lọ lem" bóng đá hiểu rõ điều đó.
Theo Dân Trí