Không gì chuẩn xác bằng việc ví Antonio Cassano là chàng hoa tiêu và Giampaolo Pazzini là người lái tàu của chiến hạm mang tên Sampdoria, khi mà đội bóng thành phố cảng Genova này mang trên logo của mình một biểu tượng đầy chất đại dương: một người thủy thủ.
Sinh ra để bên nhau
Cassano – Pazzini: Hoa tiêu và người lái tàu của Sampdoria |
Trong cuộc sống, Pazzini và Cassano có những sở thích khác nhau. Pazzini thích ngồi hàng giờ trên thuyền để câu cá và tận hưởng sự yên bình của biển cả. Cassano cũng thích những ngọn sóng, nhưng anh không chịu nổi sự tĩnh lặng, nên thay vì câu cá, anh đi câu những cô gái và cả vận may trong sòng bạc (Casino, chẳng khác cái họ của anh là bao). Họ lặp lại sự khác biệt đó trên sân cỏ. Pazzini có thể mất dạng đâu đó suốt cả trận để rồi đột ngột xuất hiện và phá toang mảnh lưới của đối phương, gọn gàng như thể giật một con cá lên khỏi mặt nước. Cassano thì ngược lại, “quậy” từ biên phải sang biên trái, làm rối tung tuyến phòng ngự của đối thủ bằng những pha bóng không ai lường trước được. Nhưng mối liên hệ kỳ lạ nào đó đã giúp hai anh hiểu nhau như những người bạn tri kỷ đã lâu, dù trên thực tế, họ mới chơi cạnh nhau chưa đầy 50 ngày.
Trên sân, Cassano là người dẫn lối, còn Pazzini lái con tàu Sampdoria đi đúng vào hướng mà “Ngựa hoang” đã chọn. Bắt đầu từ trận hòa Chievo 1-1 hôm 1/2, khi Cassano hất bóng tinh tế cho Pazzini ghi bàn mở tỷ số, họ đã như thể được sinh ra là để chơi cùng với nhau. Suốt 4 trận sau đó, Pazzini đều nổ súng, và tất cả các bàn thắng đều đến từ những đường chuyền không thể chê vào đâu được của Cassano. “Số 99” làm ngỡ ngàng hàng thủ đối phương theo đúng cách mà các thiên tài như Zidane, Totti, Gerrard hay Ronaldinho đã từng thể hiện trước đây, còn Pazzini biết cách tỏa sáng “âm thầm” như tấm gương của những tiền bối Rossi, Vialli hay Pippo Inzaghi. Song 5 bàn thắng trong 5 trận liên tiếp ấy chỉ là những dấu ấn cụ thể trong hàng chục pha phối hợp ăn ý nhưng chưa thành bàn của họ.
Pazzini, chìa khóa thành công
Có thể tin rằng sự sa sút của Sampdoria trong nửa đầu mùa giải là do Pazzini chưa đến, bởi khi đó, HLV Mazzarri khát khao nhất một trung phong cắm có giác quan ghi bàn nhạy bén và khả năng di chuyển gây bất ngờ để tận dụng sức sáng tạo của Cassano. Mùa trước, Claudio Bellucci đã đảm nhiệm công việc này rất tốt, nhưng ở tuổi 33, anh không còn tạo ra được nhiều đột biến, trong khi “cây sào” Bonazzoli (hiện đã thay chân Pazzini ở Fiorentina) lại không biết xử lý bóng bằng chân, còn tân binh được kỳ vọng Fornaroli lại chẳng thể hiện được gì. 20 trận không có Pazzini, Samp chỉ giành được 23 điểm. 6 trận có Pazzini, 12 điểm được ghi thêm cho đội bóng áo xanh. Trước khi Pazzini đến, Samp đứng thứ 14, hơn nhóm xuống hạng 5 điểm và kém nhóm dự cúp châu Âu 10 điểm, còn hiện tại, tuy chưa cải thiện được vị trí trên BXH, nhưng họ đã hơn nhóm xuống hạng 9 điểm và chỉ còn kém vị trí dự cúp châu Âu 6 điểm mà thôi.
Phong độ tuyệt vời của Cassano và Pazzini đã khiến các tifosi của Sampdoria nhớ lại bộ đôi huyền thoại Mancini – Vialli của hai thập niên về trước, những người đã ghi tổng cộng 143 bàn thắng Serie A trong 8 năm chơi cùng nhau ở đội bóng phố cảng (từ 1984 đến 1992), mang đến Scudetto năm 1991 và danh hiệu á quân cúp C1 năm 1992. Tất nhiên để sánh kịp với tiền bối, Pazzini và kể cả Cassano cũng sẽ phải nỗ lực hơn rất nhiều, song sự ăn ý giữa họ đang mở ra một tương lai sáng sủa hơn cho Sampdoria. Lúc này, con đường ngắn nhất để đến với cúp châu Âu là đi qua cửa Cúp Italia. Một chiến thắng trước Inter đêm nay sẽ là tiền đề để Samp tiến gần đến mục tiêu tưởng chừng đã phải từ bỏ sau nửa chặng đường Serie A, mục tiêu ở lại cúp châu Âu.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)