Sau tất cả, một câu hỏi được đặt ra là liệu Gómez sẽ được có tên trong ngôi đền của những huyền thoại Bundesliga hay không? Theo số liệu thống kê của trang bundesliga.com vào tháng 12 năm ngoái, tiền đạo của Stuttgart đã ghi 155 bàn thắng sau 281 trận đấu ở Bundesliga và đóng góp 47 pha kiến tạo.
Đôi môi mím chặt, cơ quai hàm gồng lên, hai mắt mở to và nhìn chằm chằm vào cúp Vàng. Đấy là hình ảnh của Messi, trong 1 khoảnh khắc mà anh thực sự chẳng buồn che giấu cảm xúc thực sự trong mình, khi “số 10” cùng các đồng đội trên đường bước lên khán đài nhận huy chương bạc - “phần thưởng” dành cho kẻ chiến bại trong trận chung kết.
Trong những vinh quang của đội bóng này luôn có bóng dáng và ghi dấu rất lớn những công lao của tiền vệ người Bờ Biển Ngà. Có thể người anh Kolo Toure là người tới trước nhưng người em Yaya Toure mới là người giúp định hình nên một trang sử mới của Manchester City.
Gómez lớn lên với mong muốn có được những pha xử lý phóng khoáng, tinh quái và kỹ thuật như của thần tượng nhưng thể hình cao to và thô ráp của anh không cho phép điều đó. Tuy nhiên, Gómez không nản lòng mà nhanh chóng tìm ra điểm mạnh thực sự trong lối chơi của mình là sự mạnh mẽ và lạnh lùng.
Ở thời đại của Bergkamp, những năm cuối thập niên 90 của thế kỉ trước và vài năm đầu thế kỉ 21, Bergkamp đã đi vào giấc mơ của các fan bóng đá ở Việt Nam, những người giờ có lẽ đều đã ở tuổi ngoài 30, theo cách trực diện nhất và đơn giản nhất: những bước chạy thanh thoát, những pha chạm bóng “bước một” mềm mại và chuẩn xác, những cú vê bóng qua người nhìn đơn giản mà đẹp không tì vết và tất nhiên, nhưng siêu phẩm bàn thắng.
3 bàn thắng tại V.League sau 7 vòng đấu quả thực là một con số rất ấn tượng với một tiền vệ trung tâm. Và đáng chú ý là 2 pha lập công trước đó của Xuân Trường đều là những pha đá phạt trực tiếp đẹp mắt. Cầu thủ người Tuyên Quang đang cho thấy sự hoà nhập trở lại rất tốt sau quãng thời gian 2 năm “du học” ở Hàn Quốc.
“Chung kết Coppa Italia với chúng tôi giống như vòng chung kết World Cup”, đó là chia sẻ của huấn luyện viên Gennaro Gattuso trước thềm cuộc đối đầu với Juventus vào rạng sáng mai. Với nhà cầm quân người Italia nói riêng và AC Milan nói chung, đó còn là một cuộc chiến vì niềm tin.
Anh chọn Atletico, dĩ nhiên không chỉ bởi tại đây cơ hội ra sân thường xuyên và được chơi thứ bóng đá đúng-chất-của-mình của Gameiro lớn hơn so với Barca, mà còn vì Gameiro, từng hơn một lần thừa nhận rằng, anh thích khí chất của CLB này thời Diego Simeone, thích cái cách CĐV Rojiblancos hết mình vì đội bóng.
Real của Zidane đã và đang thành công với những cầu thủ “part-time” như thế. Như Kovacic. Nhưng liệu Kovaci có thực sự hạnh phúc với những gì anh đang có và đang làm ở Real?
Hay như mùa hè 2016, khi Piqué ghi bàn thắng duy nhất ở phút 78 để giúp Tây Ban Nha giành chiến thắng trước Cộng hoà Séc trong trận mở màn vòng chung kết Euro, cầu thủ đầu tiên ra ăn mừng với anh chính là Ramos.
Bất kể con đường phía trước có như thế nào thì Cesc, với những gì anh đã cống hiến cho Arsenal và Chelsea, vốn dĩ đã là một phần lịch sử không thể nào quên của Premier League. Chẳng phải ngoài tượng đài Ryan Giggs, Cesc chứ chẳng phải ai khác mới là người kiến tạo xuất sắc nhất còn đang chinh chiến ở giải đấu này hay sao?
Dù có những thứ vẫn chẳng đổi thay - màu xanh của bầu trời và thảm cỏ, những cái bóng áo trắng - nhưng cái sự “thuần khiết và dịu êm” của bộ quần áo mà Beckham đang mặc lại hoàn toàn trái ngược so với những gì anh trải qua trong suốt 4 năm ở đội bóng thủ đô Tây Ban Nha. Real Madrid đã trở thành số một của Tây Ban Nha nhưng tất cả không phải toàn là một màu hồng trên hành trình đó.
“Với tôi, giành Scudetto ở Roma còn ý nghĩa hơn gấp lần là vô địch cùng Juventus”. Đó là chia sẻ của Nainggolan vào thời điểm cuối năm 2016, sau 2 mùa rưỡi khoác áo Giallorossi. Câu nói này tồn tại hai vế với hai ý nghĩa: tình yêu Roma và sự thù ghét với Juventus. Nếu phải kể ra một cầu thủ nào đó “anti” Bà đầm già nhất thì có thể khẳng định Nainggolan sẽ nằm trong nhóm những người đứng đầu.
Bayern Munich vẫn mạnh, vẫn xuất sắc nhưng sự lạnh lùng đến tàn nhẫn như hồi họ kết liễu Barca đến bảy bàn sau hai lượt trận dường như đã mất đi. Bản lĩnh của một con sói săn mồi không còn hiển hiện khi phải đối diện với một đối thủ cứng cựa đến từ ngoài phạm vi nước Đức.
“Salah ghi bàn, Liverpool huỷ diệt AS Roma. Salah rời sân, Liverpool đánh rơi thế trận, bị thủng lưới hai bàn.” Sức mạnh của Salah...chi phối cả trận đấu. Đó là kết luận được đưa ra ở rất nhiều diễn đàn. Vậy có đúng là như thế hay không?
Năm 10 tuổi, tôi thi đấu cùng một cậu bạn ở đội trẻ Mönchengladbach - thủ môn của chúng tôi. Tuy nhiên trong một trận đấu cậu ấy bị chấn thương mũi. Huấn luyện viên cần ai đó đứng thay trong khung gỗ nhưng không ai nhận. Và thế là tôi vào thay.
Sự nghiệp của Gennaro Gattuso có thể nói gói gọn bằng hình ảnh của những cơn thịnh nộ khi thi đấu cho câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia. Như huấn luyện viên đương nhiệm của AC Milan thừa nhận, mỗi khi “con thú bên trong cơ thể thoát ra ngoài”, những người xung quanh mà đặc biệt là các đồng đội sẽ phải nhận những “hậu quả” rất khó lường.
Năm 12 tuổi, tôi gia nhập học viện của Perugia. Những tháng đầu tiên thật tệ, tôi cảm thấy cô đơn nhưng phải chịu đựng trong im lặng vì trong sâu thẳm tôi cố thuyết phục bản thân rằng đó là nơi phù hợp với mình. Chúng tôi đã vô địch gần như mọi giải trẻ mà đội tham dự và tôi thấy mình tiến bộ rất nhiều. Tôi cảm nhận khao khát thành công của mình lớn dần lên qua mỗi ngày.
Thế giới bóng đá của Mata đã có cha lo. Nhưng thế giới rộng khắp ngoài kia, vượt ra ngoài khuôn khổ sân bóng, thì Mata với sự háo hức đầy thơ trẻ, với giấc mơ về một thế giới đại đồng, không khổ đau chỉ có những điều tốt đẹp, đang nỗ lực từng ngày để gánh vác nó.
Giữa việc đứng ở hai chiến tuyến hay là những người đồng đội dành những sự tôn trọng cho nhau, Sergio Ramos và Gerard Piqué đôi khi lại không thể đưa ra một quyết định cuối cùng cho mình.