Thứ Năm, 25/04/2024Mới nhất
Zalo

Chuyên đề: Juventus - Tấm gương phản chiếu rõ nét nhất của ĐT Italia (Phần 3)

Thứ Hai 10/08/2009 17:22(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

(Bongda24h) - Những ngôi sao của Juventus tiếp tục là những nhân tố chủ chốt mang về những thành công nhất định cho Azzurri trong quãng thời gian của những năm 90. Tuy nhiên cũng có những thời điểm, sự thống trị của Juventus tại Serie A đã không song hành với thành công của ĐT Italia.

 TIN LIÊN QUAN
 » Chuyên đề: Juventus - Tấm gương phản chiếu rõ nét nhất của ĐT Italia (Phần 2)
 » Chuyên đề: Juventus - Tấm gương phản chiếu rõ nét nhất của ĐT Italia (Phần 1)
Sau World Cup 1986 trên đất Argentina, Italia lại tiếp tục một triều đại mới với tân HLV Azeglio Vicini trong khi đó Rino Marchesi cũng nhận lời ngồi vào chiếc ghế nóng của Juventus. Quãng thời gian này, Bianconeri thể hiện một phong độ đáng thất vọng. Từ năm 1986-1990, họ không giành một Scudetto nào mà chỉ mang về phòng truyền thống của CLB 1 Coppa Italia. Như một hệ quả tất yếu, thành phần của ĐT Italia trong quãng thời gian này không có nhiều sự góp mặt của các cầu thủ thuộc biên chế của Juventus. Điều này cũng đã phần nào ảnh hưởng đến phong độ của La Nazionale (ĐTQG). Phải tới đầu những năm 90, những cầu thủ của Juventus mới lại một lần nữa để lại dấu ấn của mình với những thành công nhất định cho Azzurri.

Schillaci và cúp đúp danh hiệu với Chiếc giày vàng cùng Cầu thủ chơi hay nhất giải

Ở vào quãng thời điểm đó, ngôi sao sáng nhất của quốc gia bên bờ Địa Trung Hải chính là tiền đạo Roberto Baggio. Chuyển tới đầu quân cho Juventus vào đầu năm 1990 từ Fiorentina với mức phí chuyển nhượng kỉ lục ở thời điểm đó, Baggio được coi là một hiện tượng và trở thành một tâm điểm của báo chí. Trong quãng thời gian khoác áo Juventus, Il Divin Codino (đuôi ngựa thần thánh) đã chơi tổng cộng 141 trận ghi được 78 bàn thắng và đóng góp những thành quả nhất định vào thành công của Lão phu nhân.

Ở World Cup 1990 tổ chức ngay trên quê nhà, Baggio là một trong số 5 cầu thủ của Juventus được HLV Azeglio Vicini gọi (Stefano Tacconi, Luigi De Agostini, Giancarlo Marocchi và Salvatore (Toto) Schillaci.) Ở giải đấu năm đó, Italia lọt tới bán kết và phải dừng bước trước Đức, đội sau này lên ngôi vô địch. Tuy nhiên không phải Baggio mà chính Schillaci mới là ngôi sao sáng nhất. Tiền đạo của Juventus chỉ duy nhất một lần được gọi vào ĐTQG Italia (1990-1991) nhưng những gì anh để lại đã khiến cho hàng triệu tifosi phải nể phục. "Toto" (biệt danh của Schillaci) ghi được 6 bàn thắng trong khi người được kì vọng nhiều nhất là Baggio chỉ đóng góp 2 bàn. Phong độ ấn tượng của Schillaci khi ấy đã giúp anh giành cúp đúp danh hiệu với Chiếc giày vàng cùng Cầu thủ chơi hay nhất giải. Đến khi ấy, người Italia bắt đầu ví "Toto" ngang tầm với Paolo Rossi, người hùng của Italia tại World Cup 1982 khi cho rằng phải mất 10 năm sau, Italia mới lại tìm ra một tiền đạo xuất chúng đến như thế.

Cũng sau World Cup 1990, Italia lại có cũng những sự thay đổi lớn về mặt nhân sự. HLV Arrigo Sacchi lên dẫn dắt Azzurri thay cho người tiền nhiệm Vicini trong khi tại Juventus, Trapattoni cũng tái ngộ Juventus sau 5 mùa bóng dẫn dắt Inter. Dưới triều đại Trap II, nhà cầm quân nổi tiếng này đã đưa Gianluica Vialli về đá cặp với Baggio trên hàng công của Juve cùng với những sự bổ sung đáng kể khác như Dino Baggio, Moreno Torricelli, Angelo Di Livio, Antonio Conte và Ravanelli. Với sự tăng cường lực lượng này, Juventus đã bắt đầu tìm thấy hình ảnh của mình và thi về những thành công nhất định với chiếc UEFA Cup lần thứ 3 trong lịch sử.

Ở thời điểm này, Milan với đội hình đa quốc gia là đội bóng thành công nhất Serie A, tuy nhiên, thay vì chọn lựa nòng cốt là những thành viên của Rossoneri, Sacchi vẫn trung thành với việc sử dụng những cầu thủ của Juventus trong thời gian đương nhiệm. Theo thống kê, trong số 77 cầu thủ được gọi trong 55 lần tập trung cho đội tuyển quốc gia, Juventus vẫn là đội có nhiều cầu thủ được lên tuyển nhất.

 

Baggio rời Juventus trong khi tại ĐT Italia bắt đầu có những sự thay đổi lớn

Sau khi Italia không thể vượt qua vòng loại Euro 1992, mối quan hệ giữa Sacchi và Baggio ngày càng xấu đi. Cựu HLV của Milan đánh giá thấp khả năng của Il Divin Codino bất chấp việc anh giành hai danh hiệu cao quý Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và Quả bóng và châu Âu (cùng năm 1993). Điều này đã được thể hiện rõ ở trận đấu của ĐT Italia ở vòng đấu bảng thuộc vòng chung kết World Cup 1994 tại Mĩ.  Khi ấy, Italia đã phải chơi thiếu người trước Na Uy sau khi thủ thành Gianluca Pagliuca bị truất quyền thi đấu với lỗi dùng tay cản phá bên ngoài vòng cấm. Sacchi đã có một quyết định đầy bất ngờ khi rút Baggio, ngôi sao sáng nhất của Azzurri ra nghỉ. Quá sốc với quyết định này, Baggio rời sân trong ấm ức và không quên lẩm bẩm trên miệng : "người đàn ông này đúng là bị điên". Tuy nhiên, điều đáng nói là ở trận đấu đó, Italia vẫn có được chiến thắng với pha lập công duy nhất của một cầu thủ Juventus, Dino, một người cũng mang họ Baggio.

Cũng sau trận đấu này, "căn bệnh ngôi sao" (báo chí Italia nhận xét về Baggio khi ấy) đã không còn. Nhận ra được giá trị thực và tầm quan trọng của mình  Il Divin Codino chơi ấn tượng và đưa Italia lọt thẳng vào chơi ở trận chung kết gặp Brazil. Điều khiến cho các Azzurri hối tiếc nhất có lẽ là hình ảnh anh bật khóc sau khi sút hỏng quả 11m định mệnh và không thể giúp Italia đăng quang trên đất Mĩ.

Cũng sau giải đấu đó, Baggio rời Juventus và chuyển đến đầu quân cho Milan (1995) trong khi tại ĐT Italia bắt đầu cũng có những sự thay đổi lớn khi đã có nhiều hơn những cầu thủ của Milan có mặt tại ĐTQG. Tại Euro 2006 trên đất Anh, Juventus chỉ đóng góp 5 cầu thủ là Angelo Peruzzi, Torricelli, Di Livio, Ravanelli cùng tiền đạo trẻ Alessandro Del Piero, người sau này đã thay thế xứng đáng Baggio trong vai trò của một cầu thủ dẫn dắt lối chơi của Juventus. Việc Italia không thể vượt qua được vòng đấu bảng của Euro 1996 cũng khiến cho triều đại của Sacchi tan rã. Cesar Maldini lên nắm quyền nhưng ông cũng chỉ tại vị được 2 năm sau khi Azzurri dừng bước ở tứ kết World Cup 1998.

Quãng thời gian này, Juventus đang thống trị tại giải quốc nội. Ngay sau khi Baggio tời Turin, Lão phu nhân có Cup C1 lần đầu tiên sau 9 năm chờ đợi (thắng Ajax ở trận chung kết). Họ còn có thêm 2 lần lọt vào trận chung kết ở các năm 1997 và 1998. Tại Serie A, Juve cũng có thêm 3 Scudetto cùng 1 Coppa Italia. Tuy vậy, những đóng góp của Bianconeri cho Azzurri gần như không có. Italia có thành tích kém cỏi tại Euro 1996 và World Cup 1998. Thậm chí trong thành phần ĐT Italia lọt tới trận chung kết Euro 2000 trên đất Bỉ và Hà Lan chỉ có 3 cầu thủ của Juve là Mark Iuliano, Gianluca Pessotto vàDel Piero. Đây cũng là lần đầu tiên, sự thống trị của Juventus đã không song hành với những thành công mà họ mang lại cho đội bóng áo Thiên thanh.

La Quế

Có thể bạn quan tâm

Xem thêm
top-arrow
X