(Bongda24h) - Có thể nhiều chuyên gia đặt niềm tin vào khả năng giành chiến thắng của AC Milan trong trận lượt đi nhưng chắc chắn ít người dám nghĩ rằng đội bóng Italia lại thắng đậm và thuyết phục đến thế. Bằng lối chơi đơn giản song rất tốc độ, biến hoá, ít chạm theo trường phái ... Anh chính thống, Rossoneri đã lần lượt sút tung lưới đối thủ đến 4 lần trong một thế trận lấn lướt hoàn toàn.
Mấy năm gần đây, AC Milan thường rất ngại khi phải chạm trán các CLB của Anh tại những vòng knock-out Champions League (thua chung cuộc cả 3 lần trước Man Utd, Tottenaham và ... Arsenal) nhưng rồi cái dớp thất vọng đó đã chấm dứt một cách không thể ấn tượng hơn. Cần phải thừa nhận, từ nhiều năm qua, người ta mới lại được chứng kiến AC Milan chơi tưng bừng đến thế ở đấu trường châu Âu và tính từ đầu mùa đến giờ, đó là trận đấu hay nhất của thầy trò Allegri, xứng đáng với vị thế "vua Italia". Vẫn từng đấy con người mà bỗng dưng dưới bàn tay biến hoá tài tình của nhà cầm quân 44 tuổi này đã tiềm ẩn sức công phá có thể huỷ diệt bất cứ đối thủ nào, kể cả một Barcelona hay Real Madrid được đánh giá mạnh nhất châu Âu hiện tại. AC Milan dùng chính vũ khí của người Anh để tiêu diệt người Anh (thực ra, Arsenal là đội ít chất Anh nhất bởi họ hơi thiên về phong cách Mỹ La-tinh). Ngôi sao sáng nhất đội chủ nhà vào đêm qua là Zlatan Ibrahimovic. Chân sút người Thuỵ Điển đã thể hiện được đúng phong độ đỉnh cao nhất của mình và chính anh đã chấm dứt đuợc cơn ác mộng của bản thân (không ghi bàn trong 16 trận liên tiếp thi đấu tại vòng knock-out Champions League trong màu áo các CLB Italia từ Juventus, Inter Milan và AC Milan) bằng pha lập công từ chấm 11m. Nhưng dĩ nhiên, đóng góp của Ibra còn lớn hơn thế gấp bội. Anh là mối hiểm hoạ lớn nhất cho hàng thủ Arsenal và trực tiếp kiến tạo cả 2 bàn thắng cho người đá cặp Robinho. Không thể không nhắc đến Kevin Boateng. Vị "Hoàng tử" người Ghana đích thực là tiền vệ hay nhất AC Milan mùa này. Có thêm anh, Rossonerri dồi dào sức chiến đấu hơn, cầm bóng tốt hơn, thủ khá khẩm hơn mà công cũng mạnh lên. Bàn mở tỷ số vào những phút đầu của Boateng chính là nút thắt quan trọng của trận đấu, dẫn đến sự sụp đổ mau chóng của đối thủ.
Henry đã chia tay Arsenal trong một đêm ác mộng
Còn Arsenal ư? Chỉ có thể dùng mấy chữ "cực kỳ thất vọng" để nói về họ. Đêm qua, Arsenal lại biến thành AC Milan của ngày nào mà họ từng đánh bại: chậm chạp, lề mề, thiếu sức sống và nghèo nàn ý tưởng. Niềm hứng khởi dâng tràn từng không ít lần giúp Arsenal giảm bớt sự thua thiệt về mặt trình độ, đẳng cấp đã biến đi đâu mất. "Pháo thủ" chơi bóng mà thiếu hẳn một thủ lĩnh dẫn dắt như Cesc Fabregas. "Thánh Percy" cũng im bặt dù đã rất nỗ lực (bởi vệ tinh xung quanh anh thi đấu dưới sức) và không thể "hiện thân" cứu rỗi đội bóng. Henry đã quá già và cũng có quá ít thời gian để có thể làm được một điều gì đó cho CLB thân yêu trong cái ngày chia tay như mong ước của Wenger (chỉ một bàn thắng trên sân khách cũng là quá ổn). Về mặt lý thuyết, dĩ nhiên Arsenal vẫn còn cơ hội và trong thời buổi ngày nay, ai bảo đã hết những câu chuyện thần tiên nhưng vận vào trường hợp của Arsenal thì e rằng giấc mơ đó quá hoang đường. Cần nhớ rằng, các đội bóng Italia vốn nổi danh thực dụng, hiệu quả và thừa biết cách bảo vệ lợi thế lớn nắm trong tay.
Cách đây gần 4 năm, AC Milan và Arsenal đã từng được chạm trán với nhau, cũng tại vòng 1/8 Champions League. Khi đó, Arsenal đã xuất sắc hạ gục đội bóng Đỏ - đen thành Milano ngay tại San Siro bằng tỷ số 2-0 ("Pháo thủ" còn có một trận đấu khác trên cái SVĐ này nhưng đối thủ lại là người hàng xóm của Rossoneri, Inter Milan. Chung cuộc, Arsenal thắng tới 5-1) ở trận lượt về, qua đó giành tấm vé vào tứ kết (lượt đi hoà 0-0). Hai người hùng của Arsenal ở trận đấu đó, Cesc Fabregas và Adebayor giờ đều đã trở thành "dĩ vãng". Rộng hơn, nếu so sánh về đội hình xuất phát của hai đội thì bên phía Arsenal, chỉ còn duy nhất cái tên Sagna "trụ lại" trong khi AC Milan mới hoàn toàn. Thực ra, trên băng ghế dự bị của nhà ĐKVĐ Serie A vẫn còn 3 "nhân chứng sống": Pato, Nesta (mới bình phục chấn thương) và Ambrosini. Tuy nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, họ vẫn không thể sánh được với những đồng đội được ra sân ngay từ đầu về mặt phong độ. Mexes và Thiago Silva đang dần tạo thành cặp trung vệ số 1 đội bóng. Boateng tạo được dấu ấn của mình bằng sức trẻ, lối chơi dũng mãnh, đầy sức mạnh nên ngay khi khôi phục thể lực, anh đã lấy lại vị trí trong đội hình, buộc "đàn anh" Ambrosini trở về chỗ ngồi quen thuộc còn Pato làm sao ổn định bằng Robinho và đặc biệt, ngôi sao lớn nhất đội bóng, Zlatan Ibrahimovic. Thêm vào đó, chân sút người Thuỵ Điển còn cực kỳ sung mãn bởi 3 trận gần đây, anh không được thi đấu ở Serie A do án treo giò.
Về phần Arsenal, trước trận đấu, Wenger từng thổ lộ rằng ông rất hy vọng sẽ nhận được món quà chia tay đầy ý nghĩa từ phía cậu học trò Henry trong trận cuối cùng khoác áo đội bóng bởi sau đây, anh sẽ buộc phải quay về Mỹ theo đúng lịch triệu tập của CLB chủ quản New York Red Bulls nhưng rốt cục, ông lại không điền tên anh vào đội hình xuất phát. Nếu như quyết định này có thể hiểu được (vì Henry dường như thích hợp hơn với vai trò "dự bị chiến lược) thì "Giáo sư" người Pháp khiến không ít người ngạc nhiên khi không sử dụng Alex Oxlade-Chamberlain, phát hiện lớn nhất của Arsenal kể từ đầu năm nay với một phong độ vô cùng xuất sắc. Có lẽ, ông cho rằng cầu thủ sinh năm 1993 này chưa đủ kinh nghiệm lẫn tầm vóc để thi thố tại đấu trường danh giá như Champions League. Thay vào đó, ông đã trọng dụng Rosicky, một chiến binh quá dày dạn bản lĩnh trận mạc, mặc cho tiền vệ người CH Séc từ lâu không còn là sự lựa chọn hàng đầu ở Arsenal. Dẫu sao với những Walcott, Van Persie, Arteta hay bộ đôi tiền vệ đánh chặn trẻ trung Song - Ramsey, Arsenal vẫn rất đáng gờm và hoàn toàn có thể vượt qua AC Milan thêm một lần nữa. Tại hàng phòng ngự, Gibbs tái xuất rất đúng lúc sau 4 tháng dưỡng thương để thi đấu bên cánh trái, cho phép Vermaelen trở lại vị trí trung vệ ưa thích bên cạnh Koscielny, khiến sự mất mát Per Mertersacker không còn quá quan trọng.
Trận đấu đã hào hứng và sôi nổi ngay từ những phút đầu. AC Milan chủ động lựa chọn lối chơi tấn công mạnh mẽ hòng sớm đánh đòn phủ đầu đối thủ. Tất nhiên khái niệm "phòng ngự" không bao giờ tồn tại trong từ điển của Wenger nên đội khách đáp trả bằng thứ vũ khí sở trường của mình. Phút thứ 2, Rosicky thực hiện cú sút xa chệch cầu môn trong gang tấc. Đội chủ nhà lập tức có câu trả lời. Boateng và Seedorf phối hợp đẹp mắt, kết thúc bằng cú dứt điểm sạt cột dọc của lão tướng người Hà Lan kiêm thủ quân đội bóng. Tuy nhiên, xét tổng thể, AC Milan tỏ ra trội hơn hẳn. Bên cạnh lợi thế sân nhà thì các cầu thủ Rossoneri còn triển khai một đấu pháp hợp lý (di chuyển linh hoạt, phạm vi hoạt động rộng, tấn công từ khắp mặt sân) nên liên tục uy hiếp được cầu môn. Đang giữ một thế trận tốt thì thật đáng tiếc, vào phút thứ 12, HLV Allegri buộc lòng phải có sự điều chỉnh ngoài ý muốn khi đội trưởng Seedorf không thể tiếp tục thi đấu do bị đau sau một pha va chạm và người đồng hương cùng mang gốc gác Ajax Amsterdam, Urby Emanuelson vào thay. Vừa có mặt trên sân chưa được bao lâu, Emanuelson đã đe doạ Szczesny bằng pha bắt volley từ cú "làm tường" của Ibra nhưng vẫn cần thêm mộ chút chính xác để có thể trở thành bàn thắng.
Ibrahimovic đã chơi cực hay và là nhân tố chính đưa AC Milan tới chiến thắng vang dội
Song, AC Milan không phải chờ đợi quá lâu để được ăn mừng bàn mở tỷ số. Phút 16, Nocerino chuyền đường bóng cực đẹp để Boateng thoải mái thoát xuống xâm nhập khu vực 16m50 trước khi vung chân dứt điểm đầy uy lực, đúng với phong cách sở trường. Trái bóng dội vào xà ngang, đập thẳng vào thanh giữ lưới nằm trên mặt đất rồi bật ngược trở lại vạch vôi, đủ để chứng minh tiền vệ người Ghana đã sút khủng khiếp đến mức nào. Pha lập công của Boateng càng giúp AC Milan thi đấu hay hơn và dần chiếm thế áp đảo tuyệt đối. Suýt chút nữa, Nocerino gia tăng được cách biệt với cú sút đẹp mắt từ ngoài vòng cấm và bóng chỉ cách xà ngang có vài chục cm. Phút 23, mặc cho xuất phát sau nhưng bằng khả năng tỳ đè đã trở thành thương hiệu, Ibrahimovic vẫn đủ sức vượt lên trên Vermaelen để gây khó dễ cho Szczesny. Dù rằng tiếng còi đã cất lên báo lỗi việt vị, nhưng pha bóng này đã đưa ra lời cảnh báo cho đội khách: Phải thận trong tối đa với ngòi nổ đáng sợ nhất của đối thủ, bằng không kiểu gì cũng phải trả giá.
Phút 25, sau những phút bị dồn ép không ngừng nghỉ, Arsenal mới có dịp lên tiếng. Van Persie thực hiện cú sút phạt và Koscielny đánh đầu nhẹ, đúng vào vị trí của Abbiati. Chỉ có điều, những phản ứng như vậy từ đội bóng nước Anh là quá ít ỏi. Càng thi đấu, Arseanl càng đuối và thực sự dưới cơ đội chủ nhà về mọi mặt. Hàng thủ vốn không quá mạnh (kém hơn hẳn so với cách đây 4 năm khi dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh William Gallas) đã phải vất vả căng mình ra chống đỡ áp lực ghê gớm từ làn sóng mang màu Đỏ - đen. Hệ quả tất yếu: mành lưới của Arsenal đã phải rung lên lần thứ 2. Phút 38, hàng thủ Arsenal chững cả lại vì cho rằng Ibrahimovic đã rơi vào thế việt vị nhưng thực chất, chỉ có Robinho rơi vào hoàn cảnh (song anh lại không hề tham gia vào pha bóng). Do đó, siêu sao người Thuỵ Điển quá thoải mái dẫn bóng đến sát đường biên ngang rồi mới chịu nhả ngược trở ra cho ... Robinho (lúc này, sự tham gia của tiền đạo người Brazil là hoàn toàn hợp lệ). Với một cú đánh đầu "nhẹ mà hiểm" nhằm vào góc xa, Robinho đã ghi danh lên bảng điện tử.
Chẳng những bị nới rộng khoảng cách, Arsenal còn bị tổn thất nhân lực khi Koscielny dính chấn thương và buộc phải rời sân nhường chỗ cho Djourou. Lập tức, "lỗ hổng" này bị đội chủ nhà khai thác nhiệt tình trong những phút cuối hiệp 1. Ibra dùng sức mạnh loại bỏ hậu vệ nguời Thuỵ Sĩ rồi chuyền như đặt cho Boateng. Tiền vệ này lại được dịp trổ tài bắn phá nhưng lần này, anh chỉ có thể nhắm trúng mép lưới mà thôi. Tiếp đó, Djourou thêm một lần bị Ibra qua mặt và bóng được đẩy xuống cho Antonini. Rất may, Szczesny dũng cảm lao người ra chặn đứng và cả hai đều bị đau song vẫn có thể tiếp tục thi đấu. Sau giờ nghỉ giải lao, Wenger có ngay sự điều chỉnh cần thiết. Rốt cục, Thierry Henry, tay săn bàn vĩ đại nhất trong lịch sử Arsenal, đã được trao cơ hội với biết bao niềm hy vọng được gửi gắm từ Wenger. Nhưng khi mà danh thủ người Pháp chưa kịp nóng máy và mới bay nhảy chưa được nhiều thì Arsenal phải hứng chịu thêm bàn thua. Ibra đẩy nhẹ cho người đá cặp Robinho và lẽ ra, mọi chuyện chưa chắc đã tồi tệ nếu như Vermaelen không bị trượt chân đúng vào thời khắc định mệnh. Thế là, chàng vũ công Samba hào hoa quá thoải mái tung ra cú dứt điểm đạt độ chuẩn xác tuyệt đối từ sát vạch 16m50, hạ gục Szczesny.
Chẳng còn đường nào khác, Arsenal buộc phải đẩy cao đội hình hơn nữa. Rõ ràng, vào thời điểm này, thua thêm 1-2 bàn nữa không phải là vấn đề đáng lưu tâm mà thực sự, "Pháo thủ" rất cần một bàn thắng nhằm vực dậy tinh thần cũng như giành lại chút lợi thế cho trận lượt về sau đây 2 tuần. Đội khách đã cầm bóng tốt hơn hẳn, nhờ vậy tổ chức được nhiều pha uy hiếp hơn nhưng để chuyển hoá thành cơ hội thì không đơn giản. Hàng thủ AC Milan thi đấu rất tập trung, chắc chắn, lại có thêm sự hỗ trợ tích cực từ những cầu thủ phía trên (AC Milan đã lùi đội hình xuống thấp và bắt đầu chuyển sang đấu pháp phòng ngự - phản công) nên hầu như dễ dàng hoá giải toàn bộ sức mạnh của Arsenal. Thực ra, nếu Arteta hay Rosicky bằng được một phần của Cesc Fabregas thì có lẽ, Arsenal đã có được sự khác biệt lớn, đủ để mang lại bất ngờ.
Đám học trò nhà Wenger rất nỗ lực thi đấu song không thể nào xoay chuyển được cục diện. Thậm chí, do quá hăng say tấn công, hậu phương của Arsenal liên tục bị quấy nhiễu mà nếu các cầu thủ AC Milan không quá cẩu thả và tự mãn trong những tình huống xử lý cuối cùng thì tỷ số 3-0 đã được thay đổi. Chính cái thái độ "trên phân" của AC Milan làm cho chiến lược gia Allegri không những không nở nổi nụ cười dù cách biệt đang quá an toàn, trái lại vẻ mặt ông khá nghiêm trọng với sự âu lo thấy rõ. Tâm tư đó của vị HLV này chẳng thừa một chút nào. Phút 66, Arsenal chính thức "đánh động" đối thủ với tình huống nguy hiểm đầu tiên từ đầu hiệp 2. Nhờ động tác xử lý cực kỳ ngẫu hứng đúng cái chất riêng (chạm bóng nhạy cảm bằng gót), Henry đã mang đến cho Van Persie cơ hội dứt điểm đầy thuận lợi và chỉ có phản xạ xuất thần của Abbiati mới giúp đội chủ nhà tránh khỏi bàn thua mười mươi. HLV Wenger quyết định tăng quân số cho hàng công khi tài năng trẻ Chamberlain vào thay hậu vệ Gibbs. Vậy, Song sẽ phải lùi xuống đá trung vệ còn Vermaelen lại dạt sang cánh trái.
AC Milan đã chắc chắn lọt vào tứ kết. Đó là điều không cần phải bàn cãi
Như mọi lần, Chamberlain chơi cực kỳ năng nổ, nhiệt tình nhưng chỉ từng đó là quá ít để có thể làm bộ mặt của Arsenal trở nên khởi sắc hơn. Thời gian dần trôi đi trong sự vô vọng của các vị khách. Cố gắng lắm, họ cũng chỉ có thêm một pha uy hiếp đáng kể nhưng ở tư thế thuận lợi và cách không xa cầu môn, "Thánh Percy" lại dứt điểm quá lành và thủ thành kỳ cựu người Italia tóm gọn một cách dễ dàng. Trong khi đó, AC Milan lúc nào cũng thể hiện được sự nguy hiểm tiềm tàng để rồi đến phút 79, họ coi như đã chính thức chấm dứt số phận của Arsenal ở Champions League mùa giải năm nay, bất chấp phía trước vẫn còn một trận lượt về tại sào huyệt Emirates của đối thủ. Djourou phạm lỗi với Ibra trong vòng cấm và trọng tài người Hungary, Viktor Kassai không ngần ngại chỉ tay vào chấm phạt đền cộng thêm chiếc thẻ vàng. Trách nhiệm sút 11m đương nhiên thuộc về Ibra và anh hoàn thành công việc quen thuộc này một cách nhẹ nhàng.
Bên ngoài đường piste, Wenger "đờ đẫn" hoàn toàn và ghim chặt "thân thể" trên ghế ngồi chứ chẳng thèm nhúc nhích hay đưa ra bất cứ chỉ đạo nào cho đội bóng. Ông đã chấp nhận bó tay đầu hàng và có lẽ cũng chẳng dám nghĩ đến một cuộc lật đổ siêu ngoạn mục ở lượt về. Tất nhiên, cuộc sống và cụ thể hơn là bóng đá luôn tiềm ẩn những điều kỳ diệu nhưng chắc chắn, nó chỉ xảy ra trong trường hợp Arsenal thể hiện được hình ảnh khác hẳn và đồng thời, AC Milan cũng phải tự dưng kém cỏi một cách khó hiểu. Trong những phút còn lại, tất cả những gì Arsenal có thể cống hiến nốt là một cơ hội khác dành cho Van Persie nhưng cú đánh đầu của anh chẳng thể khiến Abbiati phải đổ nhiều mồ hôi. Trong khi đó, Pato không thể thắng được sự xuất sắc của Szczesny trong pha đối mặt dù anh kết thúc rất mạnh và tỷ số được giữ nguyên 4-0 cho đến hết trận. Với chiến thắng đậm đà nằm ngoài dự kiến này, thầy trò Allegri hoàn toàn thảnh thơi nghĩ đến chặng đường sắp tới. Không những vậy, nó còn tạo ra bước đà thuận lợi để AC Milan tiếp tục chơi tốt tại đấu trường Serie A để bảo vệ vững chắc ngôi đầu bảng
Đội hình thi đấu
AC Milan: Abbiati; Mexes, Abate, Thiago Silva, Antonini; Van Bommel, Seedorf (Emanuelson 12'), Nocerino, Boateng (Ambrosini 69'); Ibrahimovic (Pato 85'), Robinho
Arsenal: Szczesny; Sagna, Vermaelen, Koscielny (Djourou 44'), Gibbs (Chamberlain 66'); Rosicky, Arteta, Ramsey, Song, Walcott (Henry 46'); Van Persie
Bảo Phương