Thứ Ba, 24/12/2024Mới nhất
Zalo

Wayne Rooney: 10 năm đó biết bao nhiêu tình

Thứ Tư 22/08/2012 13:28(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

“Kiểm soát bóng tuyệt vời. Không bỏ qua cơ hội nào. Một bàn thắng phi thường! Hãy nhớ cái tên này, Wayne Rooney!” Đoạn bình luận đó là của bình luận viên Anh Clive Tyldesley sau bàn thắng có ý nghĩa đột phá của Rooney ở Premier League. Và đúng như Tyldesley mong muốn, không ai có thể quên được cái tên đó, không chỉ 10 năm sau, mà là vĩnh viễn.

Đã 10 năm trôi qua kể từ bàn thắng gây xôn xao đó của Rooney vào lưới Arsenal, bàn đầu tiên của anh ở giải Ngoại hạng, 5 ngày trước sinh nhật 17 tuổi, kết thúc mạch 30 trận bất bại của đội bóng vào loại mạnh nhất Premier League thời bấy giờ. Kể từ đó, Rooney đã ăn mừng thêm 227 bàn thắng nữa: anh ghi tổng cộng 198 bàn cho Everton và M.U, cùng 29 bàn cho đội tuyển Anh. Hơn thế nữa, không mùa giải Premier League nào trôi qua mà không có một bàn thắng của Rooney nằm trong danh sách ứng cử viên bàn đẹp nhất mùa bóng.

Rooney ăn mừng bàn thắng để đời vào lưới Arsenal
Rooney ăn mừng bàn thắng để đời vào lưới Arsenal

Tháng 12/2002, anh được BBC bình chọn là Nhân vật thể thao trẻ của năm, dù niềm vui có chút không trọn vẹn với chiếc thẻ đỏ đầu tiên trong sự nghiệp vì một pha đá người không bóng với Steve Vickers vào ngày lễ Boxing khi Everton hòa Birmingham 1-1. Nhưng cú vấp đó không thể ngăn cản sự thăng tiến của một thiên tài. Việc Rooney được gọi lên tuyển Anh khi đó chỉ còn là vấn đề thời gian và HLV Sven Goran Eriksson biến điều đó thành hiện thực khi ông trao cho anh cơ hội khoác áo Tam sư lần đầu vào tháng 2/2003, trận thứ nhất trong 75 trận của Rooney cho màu áo trắng, một trận giao hữu thất bại trước Australia.

Với việc những đội bóng lớn nhất ở Premier League theo dõi từng bước chân của anh, mùa 2003-2004 là mùa cuối cùng Rooney chơi cho Everton. Anh ra đi khi 18 tuổi, kèm theo lời nhận xét của HLV Arsenal, Arsene Wenger: “Rooney là tài năng trẻ lớn nhất của nước Anh mà tôi được thấy kể từ khi đến đây”. Khi đó, chiến lược gia người Pháp đã ở Anh được 8 năm với bản thành tích là 3 Cúp FA, 3 chức vô địch Premier League và tự hào là người đào tạo trẻ giỏi nhất của Premier League.

Tiếng gọi Old Trafford

Mùa hè 2004, Rooney từ chối một hợp đồng mới có thời hạn 3 năm và mức lương 12.000 bảng mỗi tuần mà Everton đề nghị để chuyển sang M.U với giá 25,6 triệu bảng, cho tới giờ vẫn là kỷ lục ở Premier League cho một cầu thủ dưới 20 tuổi. Màn ra mắt Old Trafford của anh như trong mơ, với cú hat-trick vào lưới Fenerbahce ở Champions League ngay trên sân nhà. Nhưng M.U không có một kết cục tốt ở mùa đó khi họ xếp thứ 3, thấp nhất trong lịch sử Premier League, và bị AC Milan loại khỏi đấu trường châu Âu.

Bất chấp thành tích thất vọng của đội nhà, Rooney vẫn thắng giải Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm của Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp Anh (PFA). Năm sau đó tiếp tục là một năm khó khăn với M.U đang trong quá trình chuyển giao, dù họ có được danh hiệu League Cup an ủi. Rooney đã góp công lớn trong danh hiệu đầu tiên đó khi lập một cú đúp trong chiến thắng 4-0 trước Wigan. Đội bóng áo đỏ tiếp tục xếp sau Chelsea khá xa ở Premier League và bị loại từ vòng bảng ở châu Âu. Dù dính một chấn thương mu bàn chân nghiêm trọng khiến anh phải vắng mặt một thời gian dài, Rooney vẫn có 16 bàn thắng.

Cuộc cách mạng thứ 2 ở Old Trafford của Alex Ferguson bắt đầu đơm hoa kết trái vào mùa giải 2006-2007 với sự tỏa sáng của bộ đôi Wayne Rooney - Cristiano Ronaldo. Anh ghi 14 bàn để giúp M.U kết thúc giai đoạn thống trị của Chelsea. Đội bóng áo đỏ cũng gây ấn tượng tại Champions League trước khi bị AC Milan loại ở bán kết, dù Rooney góp một bàn thắng tuyệt đẹp. Phong độ ổn định của anh là yếu tố quyết định giúp M.U vô địch 2 mùa liên tiếp sau đó.

Kết thúc mùa giải 2009-2010, Rooney lần đầu tiên ghi được hơn 20 bàn ở Premier League, với 26 lần lập công cho đội bóng áo đỏ, nhưng M.U lại một lần nữa kết thúc mùa bóng chỉ với danh hiệu an ủi League Cup. World Cup 2010 nối dài những nỗi thất vọng của Rooney khi đội tuyển Anh thể hiện lối chơi bạc nhược ở vòng bảng trước khi thua tan nát Đức tại vòng 16 đội. Cũng mùa hè đó, sau những cuộc thương lượng gay cấn, rốt cuộc Rooney chấp nhận ở lại M.U, theo một hợp đồng gần như sẽ gắn bó anh với Old Trafford suốt đời cầu thủ. Những bàn thắng của Rooney mùa sau đó giúp M.U có danh hiệu thứ 19 và vào chung kết Champions League, nơi họ thua trận lần thứ 2 trước Barcelona.

Tất cả những cái tên và biết bao nhiêu trải nghiệm đó đã đặt Rooney vào vị trí một trong những tượng đài không chỉ ở Old Trafford, mà của cả Premier League và bóng đá Anh.

(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Những thiên thần trên sân cỏ chưa từng nhận thẻ đỏ trong sự nghiệp

Những thiên thần trên sân cỏ chưa từng nhận thẻ đỏ trong sự nghiệp

Những thiên thần trên sân cỏ chưa từng nhận thẻ đỏ trong sự nghiệp

Bóng đá là môn thể thao đối kháng, vì vậy khả năng để các cầu thủ nhận thẻ luôn rất cao. Nhưng trên thực tế, vẫn có những cái tên chưa từng bị đuổi khỏi sân lần nào. Dưới đây là những cầu thủ chưa từng nhận thẻ đỏ trong sự nghiệp.

Xem thêm
top-arrow
X