Sự xuất sắc của Kante đã cho thấy sức mạnh và thái độ đúng đắn của Chelsea thời điểm hiện tại: không có hờn dỗi, chỉ có cống hiến mà thôi.
Là một người trầm tính và bẽn lẽn, N’Golo Kante thường để những màn trình diễn trên sân cỏ nói thay mình. Và khi anh thi đấu như cuộc chạm trán Atletico Madrid vừa qua: khóa chặt mọi con đường của đối thủ và bình tĩnh thực hiện những pha phản công, có rất ít tiền vệ phòng ngự ở châu Âu sánh được với anh. Nếu Kante viết một cuốn sách, đơn giản nó sẽ là tập hợp những lời tán dương của đồng đội.
Có lẽ chúng ta đều ấn tượng với sự khiêm tốn của Kante. Năm 2018, sau khi đội tuyển Pháp giành chức vô địch World Cup, các máy quay đã ghi lại gương mặt xấu hổ của anh khi các đồng đội muốn anh là trung tâm buổi ăn mừng. Khi buổi lễ ăn mừng diễn ra tại sân Stade de France, các cầu thủ đi vòng quanh sân trước tiếng hò reo của các cổ động viên, trong đó những tiếng reo vang lớn nhất dành cho Kante.
Kante là hình mẫu của sự chuyên nghiệp. Anh chấp nhận khi HLV Thomas Tuchel thường thích sử dụng cặp đôi tiền vệ trụ Jorginho và Mateo Kovacic hơn. Khi Jorginho bị treo giò, Kante thế chỗ, làm chủ trung tuyến, ngăn chặn Atletico Madrid và đọc được ý đồ của họ hết lần này tới lần khác.
Có 3 khoảnh khắc nổi bật của Kante. Thứ nhất, chính là pha đánh đầu cắt bóng, tạo tiền đề cho pha phản công trong hiệp 1 của Chelsea mà cuối cùng Hakim Ziyech đã ghi bàn. Có một khoảnh khắc trong hiệp 2 khi Atletico Mario Hermoso tấn công bên cánh trái cho đến khi Kante xuất hiện từ đâu chấm dứt mối đe dọa. Và khoảnh khắc cuối cùng khi thủ thành Edouard Mendy ngăn cản cú sút của Joao Felix, Kante có mặt ở đó để giải tỏa áp lực.
Thống kê chỉ ra Kante thực hiện 13 pha thu hồi bóng, nhiều hơn bất cứ cầu thủ nào trong trận. Sau trận đấu, HLV Tuchel bày tỏ: “Nếu sử dụng N’Golo, bạn đã hơn đối thủ nửa người bởi đơn giản là khả năng của cậu ấy quá xuất sắc. Với tôi cậu ấy là một món quà lớn”.
Và sự xuất sắc của Kante đã cho thấy sức mạnh và thái độ đúng đắn của Chelsea thời điểm hiện tại: không có hờn dỗi, chỉ có cống hiến mà thôi. Andreas Christensen bị ốm nên không thể ra sân, Kurt Zouma thay thế ở trung tâm hàng phòng ngự và ngăn chặn Luis Suarez tốt đến mức số 9 của Atletico rất thất vọng khi rời sân, nhường chỗ cho Angel Correa.
Suarez đã rất cố gắng, nhưng anh không nhận được nhiều sự hỗ trợ một phần bởi Kante đã khóa đường vào ở trung tuyến và hàng phòng ngự của Chelsea quá chắc chắn. Tiền đạo người Uruguay thể hiện gương mặt thất vọng khi anh ngồi ở khán đài Đông, mặc kệ lời đề nghị mặc áo khoác khi nhiệt độ đang giảm cũng như đeo khẩu trang theo quy định của UEFA.
Suarez thất vọng, nhưng không phải chỉ mình anh. Tất cả các học trò của Diego Simeone đều như vậy. Chiến lược gia người Argentina đã liên tục thay người, ông đổi đội hình sang sơ đồ 3 trung vệ nhưng cũng không thể giúp Atletico chơi hay hơn. Ở trận đấu này, Tuchel đã thắng đồng nghiệp về mặt chiến thuật, hệ thống 3-4-2-1 một lần nữa hoạt động hiệu quả, Timo Werner liên tục khiến hàng phòng ngự Atletico khổ sở vì tốc độ của anh.
Tuchel đã cải thiện hàng phòng ngự Chelsea và đây là trận thứ 6 liên tiếp The Blues giữa sạch lưới, cũng là trận thứ 11 giữ sạch lưới trong 13 trận dưới sự dẫn dắt của chiến lược gia người Đức. Khả năng huấn luyện của ông tốt đến mức hai cầu thủ mà ông tung vào sân từ ghế dự bị là Christian Pulisic và Emerson Palmieri đã phối hợp với nhau để ghi bàn ấn định tỉ số trước đội bóng đang dẫn đầu LaLiga.
Trọng trận đấu này, trong tài chính Daniele Orsato bỏ qua những tình huống gây tranh cãi, trong đó có pha bóng Yannick Carrasco bị ngã trong vòng cấm. Cụ thể, Cesar Azpilicueta sau khi cắt được đường chọc khe của Suarez đã quyết định chuyền về cho Mendy. Tuy nhiên, đường chuyền quá nhẹ và Carrasco lao lên. Khi chuẩn bị dứt điểm, Carrasco cảm thấy Azpilicueta đặt tay lên bụng anh. Cái chạm khá nhẹ như một chiếc lông vũ rơi xuống gối còn Carrasco phản ứng như bị búa đập, anh ngã xuống và đòi một quả phạt đền.
Tuy nhiên, trọng tài Orsato phớt lờ và thậm chí còn không có sự tham gia của VAR vào việc phân định tính đúng sai. Dù sao pha bóng ấy cũng xứng đáng được xem lại một cách cẩn thận và Atletico có lý do để tức giận.
Sự tức giận càng lớn hơn khi Chelsea ghi bàn ngay sau đó. Khi quả tạt của Kieran Trippier bị Werner truy cản và sau đó bóng được Kante phá ra, Chelsea đã thiết lập chế độ phản công rất nhanh. Havertz đi bóng thoát khỏi Trippier, quán sát thấy Werner đang băng xuống bên cánh trái. Havertz chuyền bóng qua đầu Koke đến đường chạy của Werner, cầu thủ người Đức đi bóng trước khi căng ngang cho Ziyech ghi bàn.
Có thể nói rằng Chelsea nắm quyền kiểm soát trận đấu. Trong khi đó, Tuchel ít khi nào đứng im ở đường biên, ông xuất hiện với muôn vàn sắc thái, từ tức giận đến vui mừng. Cách đó không xa, Simeone làm tất cả những gì có thể để xoay chuyển tình thế. Hermoso được tung vào sân, nhưng ngay cả khi thi đấu với sơ đồ 3 hậu vệ thì Atletico vẫn khá dễ tổn thương trước khả năng di chuyển thông minh của Chelsea. Jan Oblak cần sử dụng hết phản xạ để ngăn cản cú dứt điểm của Werner và Ziyech.
Trận đấu này Atletico thi đấu thực sự tệ và thiếu ý tưởng. Và khi Stefan Savic bị đuổi khỏi sân vì phạm lỗi với Antonio Rudiger thì mọi hy vọng đã chấm dứt. Pha thúc cùi chỏ vào ngực Rudiger đã không qua mắt được trọng tài Orsato và ông vua áo đen người Italy nhanh chóng rút thẻ đỏ với trung vệ người Montenegro.
Chelsea ấn định chiến thắng bằng pha lập công của Palmieri sau đường kiến tạo của Pulisic. Và một lần nữa, cần phải nhắc đến Kante với một pha bứt tốc ở phút 90+4 để làm phân tâm hậu vệ cuối cùng của Atletico. Hai cầu thủ dự bị phối hợp ghi bàn, Tuchel mỉm cười, một lần nữa khả năng huấn luyện của ông được thể hiện.
Trước thềm buổi lễ bốc thăm vòng tứ kết sắp tới, Chelsea có thể không phải đội bóng chơi hấp dẫn và ghi nhiều bàn nhất, song họ là một trong những đội thông minh nhất.
Lược dịch từ bài viết của tác giả Henry Winter trên The Times.
Trước thềm diễn ra Copa America 2024, Lautaro Martinez chỉ có được duy nhất 1 bàn thắng cho đội tuyển quốc gia Argentina trong 17 trận gần nhất anh có cơ hội ra sân thi đấu. Đó quả là một thành tích trái ngược hoàn toàn so với những gì anh đã thể hiện trong màu áo của Inter Milan những mùa giải gần đây. Nhiều người còn tự đặt ra câu hỏi rằng liệu anh có quá vô duyên khi lên tuyển hay không? Phải chăng trong màu áo của Albiceleste, anh không thể phát tiết được hết những gì mình làm tốt nhất?
Không ổn, thực sự tình hình là không ổn khi Szoboszlai nhìn thấy những cái vẫy tay liên tục của trung vệ Endre Botka. Những cái vẫy tay kêu gọi sự trợ giúp từ đội ngũ y tế trong khoảnh khắc có cầu thủ nằm sân chưa bao giờ là phút giây dễ chịu với bất kỳ cầu thủ hay vận động viên thể thao nói chung...
Ghi 35 bàn và trở thành vua phá lưới của một giải đấu cũng có không ít sao số khiến giờ đây chúng ta lại phải băn khoăn: liệu đến khi nào cái tên Ronaldo đó mới thôi ghi bàn và chịu dừng lại?
Năm 2016, Gian Piero Gasperini tới Atalanta với nhiệm vụ tránh để đội bóng phải xuống chơi ở Serie B. Và từ một đội bóng xếp hạng 13 chung cuộc ở mùa giải 2015/16, Atalanta dưới bàn tay của Gasperini đã vươn lên về đích ở vị trí thứ 4 ở mùa giải sau đó và có được tấm vé tham dự Europa League vào mùa tiếp theo.
Ngày ông rời đi, Liverpool không có được một kết quả mĩ mãn để tri ân ông. Nhưng bóng đá có bao giờ tròn vẹn. Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở, bài ca hay thì có kết thúc “mở” để tiếp tục viết tiếp những vần thơ.