Salah ôm hôn trái bóng, anh đặt nó xuống ngay ngắn trên chấm tròn trắng giữa vòng 16 mét 50. Anh hít một hơi thật sâu, chờ tiếng còi từ trọng tài, anh lấy đà và không cho thủ thành Igor Akinfeev một cơ hội nào để cản phá. Salah không quên nhắc đồng đội lấy bóng để nhanh chóng trở lại cuộc chơi. Anh cũng không quên quỳ xuống, hôn mặt sân để cảm tạ và cầu nguyện. Mọi nghi thức đã đầy đủ, nhưng khi số phận quay lưng thì đành lắc đầu mà chịu vậy.
Mohamed Salah và Ai Cập: Trò đùa số phận
Ai Cập đã cầm chắc một tấm vé trở về quê nhà, chỉ có một cơ may duy nhất là Uruguay thất bại hai trận liên tiếp và họ thắng được Ả-rập Xê-út trong lượt trận cuối, để trường hợp này xảy ra còn khó hơn lên trời.
Thật ra chuyện Ai Cập bị loại từ vòng bảng World Cup nó cũng giống như...chuyện Liverpool chịu thua ở trận chung kết Champions League. Một kết quả không đến mức phải sửng sốt, gây chấn động mạnh. Ai Cập nằm trong bảng có chủ nhà Nga và Uruguay, và họ thất bại trước chính hai đối thủ này để mất vé thì cũng là chuyện bình thường. Chỉ là nhìn cái cách mà Salah chịu thất bại, thật xót xa cho anh.
Trò đùa của số phận, câu này thật đúng với trường hợp của Salah.
Salah đã có bàn thắng đầu tiên ở World Cup, nhưng đáng tiếc khi nó chỉ mang giá trị danh dự. Tất cả đã thay đổi từ khoảnh khắc bóng chạm đầu gối của đội trưởng Fathi, một đường cong không tưởng đã được tạo ra và xoáy vào góc chết khung thành của Mohamed El Shenawi.
Sau bàn mở tỷ số, tâm lý của cả hai bên đã thay đổi một cách rõ rệt. Sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt của những cầu thủ Ai Cập, những lỗ hổng xuất hiện ngày càng nhiều ở hàng phòng ngự. Trong khi đó bên phía cầu thủ Nga, sự thăng hoa đã giúp họ hoàn thành những pha tấn công một cách xuất sắc.
Salah không thể giúp Ai Cập đánh bại Nga
Cherysev có bàn thắng thứ ba ở kỳ World Cup trên quê nhà sau pha xử lý tuyệt vời của Mario Fernandes. Nhưng thăng hoa nhất phải nói đến số 22 trong ảnh. Artem Dzyuba, cầu thủ nhận rất nhiều chỉ trích ở hiệp một bởi sự vụng về, đã có tình huống khống chế đỉnh cao để đem về bàn thắng thứ ba cho đội tuyển Nga.
Salah và đồng đội đã rất cố găng ở thời gian còn lại, nhưng đã quá trễ để có thể lật ngược thế trận.
Ai Cập chơi không đến nỗi tồi trước Nga. Họ đôi công sòng phẳng trong hiệp một. Đùng một cái, bóng đập đầu gối của đội trưởng Fathi và đi theo một quỹ đạo không tưởng, lăn vào góc chết làm bó tay thủ thành Mohamed El Shenawi. Pha bóng dở khóc dở cười này mang lại hậu quả tâm lý nặng nề cho Ai Cập. Để rồi họ sụp đổ một cách chóng vánh. Trớ trêu cho Salah ở chỗ, khoảnh khắc ấy xảy ra đúng vào lúc anh bắt đầu quen với không khí World Cup, những miếng đánh từ anh đang dần để lại dấu ấn. Vậy mà anh không kịp làm gì để giúp được đội tuyển.
Trở lại với trận đấu mở màn. Huấn luyện viên Hector Cuper đã toan tính rất kỹ với vị trí của Salah. Ông cẩn thận khi không cho Salah ra sân từ đầu, nhưng không phải ông không có ý định dùng anh. Ông để dành quyền thay người cuối cùng đến tận phút 82. Có thể đoán được tính toán của ông như thế này: cầm hoà Uruguay, nếu thuận lợi thì không cần Salah, nếu có bất trắc thì sẽ tung anh vào sân để gỡ lại. Cả trận đấu Uruguay bế tắc, Suarez thì phong độ kém, Cavani thì đen đủi. Rõ ràng đến phút 82, với thế trận trên sân, Hector Cuper đã có thể yên tâm với toan tính của mình. Đùng một cái, Jose Gimenez, một hậu vệ, đánh đầu ghi bàn cho Uruguay. Nhìn cái vẻ thất thần của ông có thể thấy rằng ông đã bị giội một gáo nước lạnh. Trong khi đó Salah, nụ cười trước đó của anh biến mất một cách nhanh chóng.
Salah và đồng đội bị CĐV nhà chỉ trích thậm tệ. Ảnh: AP.
Trở lại tiếp vài tuần trước, khi Salah mắc phải chấn thương khiến anh không thể thi đấu hết mình ở World Cup, trận chung kết UEFA Champions League. Ở những trận đấu trước đó, Klopp đã đánh liều vị trí top 4 khi cho những trụ cột nghỉ ngơi nhưng rồi đúng trận đấu quan trọng, ngôi sao lớn của ông lại chấn thương và không được thi đấu trọn vẹn.
Liverpool lúc ấy đang khiến Real Madrid bất ngờ với cái tốc độ kinh hoàng của mình. Rồi Salah bị đau ở bả vai sau pha va chạm với Ramos. Anh rời sân và Lữ đoàn đỏ chỉ còn biết gồng mình ở thế chống đỡ.
Vậy mà họ đã làm rất tốt. Bộ đôi trung vệ Lovren và Van Dijk đã chặn đứng mọi cơ hội của đối phương. Và đùng một cái, Karius sai lầm, Real Madrid có bàn mở tỷ số. Những đồng đội của Salah lại không bỏ cuộc và vùng dậy với bàn gỡ hoà của Mane. Rồi họ tiếp tục bị nhận bàn thua từ siêu phẩm của Bale và sai lầm...thứ hai từ Karius.
Thế mới nói, Real Madrid đánh bại Liverpool không có gì bất ngờ, nhưng cái cách thua của Lữ đoàn đỏ thật chua xót. Salah cũng tương tự như thế, một mùa giải vừa qua là quá thành công đối với anh, nhưng nó kết thúc theo kịch bản sao bẽ bàng quá.
Thua là thua, bóng đá không phải khi nào kết quả cũng tuân theo ý muốn. Nhưng tại sao thất bại cứ phải theo cái cách là đồng đội mắc sai lầm, một bàn thua không tưởng hay phút xuất thần của đối thủ. Những cố gắng từ một thời gian dài mà đành đứng nhìn đội bóng bị tổn thương như thế, thật chỉ còn biết câm lặng.
Salah
Bởi thế mới thấy hai chữ “trò đùa” nó hợp với Salah như thế nào. Trò đùa tức phải có gì đó tréo nghoe theo kiểu...hài hước trong đó. Có người đã cười Karius, và cũng sẽ có người cười vào pha đốt lưới nhà của Fathi. Chỉ là trò đùa không phải khi nào cũng đem đến niềm vui cho tất cả. Và Salah, thật đáng tiếc, phải là người chịu nỗi đau ở cả hai trường hợp trên.
Ngày 9 tháng 10 năm 2017, Salah đã đưa người dân Ai Cập lên mây bằng một quả phạt đền. Quả phạt đền trong những phút cuối đưa đội tuyển dự World Cup sau 28 năm dài. Đáng tiếc, quả phạt đền hôm nay đã không thể đem lại được điều kỳ diệu như thế.
Hy vọng rằng Salah cùng đồng đội sẽ không buồn đến mức ngã quỵ sau kết quả đêm qua. Để họ có chia tay thì vẫn là lời chia tay đẹp với World Cup năm nay ở trận đấu cuối cùng.
Trước thềm diễn ra Copa America 2024, Lautaro Martinez chỉ có được duy nhất 1 bàn thắng cho đội tuyển quốc gia Argentina trong 17 trận gần nhất anh có cơ hội ra sân thi đấu. Đó quả là một thành tích trái ngược hoàn toàn so với những gì anh đã thể hiện trong màu áo của Inter Milan những mùa giải gần đây. Nhiều người còn tự đặt ra câu hỏi rằng liệu anh có quá vô duyên khi lên tuyển hay không? Phải chăng trong màu áo của Albiceleste, anh không thể phát tiết được hết những gì mình làm tốt nhất?
Không ổn, thực sự tình hình là không ổn khi Szoboszlai nhìn thấy những cái vẫy tay liên tục của trung vệ Endre Botka. Những cái vẫy tay kêu gọi sự trợ giúp từ đội ngũ y tế trong khoảnh khắc có cầu thủ nằm sân chưa bao giờ là phút giây dễ chịu với bất kỳ cầu thủ hay vận động viên thể thao nói chung...
Ghi 35 bàn và trở thành vua phá lưới của một giải đấu cũng có không ít sao số khiến giờ đây chúng ta lại phải băn khoăn: liệu đến khi nào cái tên Ronaldo đó mới thôi ghi bàn và chịu dừng lại?
Năm 2016, Gian Piero Gasperini tới Atalanta với nhiệm vụ tránh để đội bóng phải xuống chơi ở Serie B. Và từ một đội bóng xếp hạng 13 chung cuộc ở mùa giải 2015/16, Atalanta dưới bàn tay của Gasperini đã vươn lên về đích ở vị trí thứ 4 ở mùa giải sau đó và có được tấm vé tham dự Europa League vào mùa tiếp theo.