Chủ Nhật vừa qua, BTC Serie A đã cho hoãn lại toàn bộ những trận đấu cuối cùng của vòng đấu - Vòng đấu được cho là một trong những vòng đấu căng thẳng nhất trong mùa này, căng thẳng nhất trong những mùa giải gần đây, có thể cho là vậy, tám cặp đấu đều mang những kịch tính nhất định tác động tới cuộc đua giành Scudetto hoặc những suất tham dự Champions League, đặc biệt là trận Derby thành Milan với sự khẳng định của hai đội bóng cùng thành phố. Nhưng tất cả không còn quan trọng nữa, vì Davide Astori.
Anh đã ra đi trong khi còn đang ngủ, bởi một cơn đột quỵ khi mới chỉ làm cha được hai tuần và trải qua 31 cái xuân xanh.
Astori không phải một cái tên hot vượt ra khỏi lãnh thổ Italia. Phần lớn sự nghiệp của anh cũng không gắn liền với những câu lạc bộ lớn. Cho dù anh tốt nghiệp học viện của Milan, nhưng sáu trong 10 mùa giải ở Serie A anh lại dành cho Cagliari. Ba mùa cuối cùng là ở Fiorentina. Anh chỉ có vỏn vẹn một mùa giải được chơi ở Champions League, trong màu áo Roma, mùa 2014-15 và được góp mặt trong hai trận đấu.
Thế nhưng, khi chúng ta đọc những dòng chia sẻ từ Antonio Conte, Sergio Ramos hay David Beckham, chúng ta mới thấy sự ra đi của anh tác động lên thế giới bóng đá nhiều đến thế nào. Gigi Buffon đã gọi anh là một đại diện vĩ đại nhất cho một thế giới xưa cũ, với những phẩm chất tốt đẹp như lòng vị tha, sự thanh lịch, và tôn trọng người khác.
Những người khác nhớ tới anh vì những gì lạc quan nhất ở người đàn ông này – thể hiện qua nụ cười hiền lành phía trên bộ râu rậm ấy. “Chúng ta đã từng cười vui với nhau bao nhiêu lần rồi nhỉ,” Leonardo Bonucci đã viết. “Chúng ta đã nói bao nhiêu chuyện khi ngồi cùng nhau ở Coverciano ( trung tâm huấn luyện ĐT Quốc Gia) hay ở ngoài sân cỏ rồi nhỉ… Cậu với nụ cười luôn còn mãi cho chúng tôi biết rằng cậu tuyệt vời biết bao nhiêu.”
Những người đã từng là đồng đội của anh nói về tài lãnh đạo của cầu thủ 31 tuổi với sự sẵn lòng dành thời gian của mình để giúp đỡ những người khác. Astori được lựa chọn là đội trưởng của Fiorentina vào đầu năm nay, và trong buổi phỏng vấn lớn cuối cùng mà anh tham gia, được tờ Gazzetta dello Sport xuất bản tháng trước – anh đã lên án những nhà báo đã tạo rất nhiều áp lực lên tài năng trẻ Federico Chiesa.
Phẩm chất trong bóng đá của anh cũng xứng đáng được công nhận. Tuy vậy, những phẩm chất ấy không thể trở nên hoàn thiện hơn tại Roma, nơi mà những chấn thương đã hành hạ anh – người chỉ góp mặt cho tuyển Quốc Gia 14 lần. Chính vì vậy, anh không thể vươn tới phong độ cao nhất khi mà những người bạn của anh Bonucci, Barzagli và Chiellini đều đóng những vai trò quan trọng ở tuyển.
Nhưng có một điều đáng nói rằng, những lần góp mặt ở tuyển của Astori trải rộng tới bảy năm và dưới ba triều đại HLV. Từ Cesare Prandelli, tới Conte và Ventura, những HLV người Ý luôn muốn anh có mặt trong đội hình của họ cho dù anh không có được cơ hội trong đội hình xuất phát. Nhiều người đều cho rằng anh xứng đáng có thêm cơ hội ở triều đại HLV mới sắp tới, cho dù có là ai đi chăng nữa.
Bên cạnh đó, không phải cầu thủ nào cũng có được hành trình 289 trận đấu tại Serie A như anh. Anh có thể ghi nhớ rất nhiều những con số. Nếu bạn hỏi anh ấy về một mùa giải cụ thể trong sự nghiệp, anh ấy không chỉ kể ra số lượng trận đấu anh đã chơi mà còn kể chính xác số trận đấu ấy chia theo từng mặt trận như thế nào. “Thống kê là đam mê của tôi,” Astori chia sẻ với tờ La Nazione hồi năm ngoái.
“Ôi đội trưởng, đội trưởng của tôi ơi. Sao anh lại không bước xuống để cùng chúng tôi dùng bữa sáng? Sao anh lại không xỏ giày, bước khỏi căn phòng của Marco Sportiello, rồi sau đó dùng một ly nước cam như mọi khi?
Giờ đây, họ cứ bảo chúng tôi rằng cuộc sống là như thế, chúng tôi phải biết nhìn lên phía trước và tự động viên bản thân, nhưng cái không khí sẽ ra sao khi thiếu vắng bóng dáng anh? Rồi mỗi buổi sáng, ai sẽ đến căn-tin và hâm nóng bầu không khí với nụ cười rạng ngời?
Ai sẽ hỏi rồi cười phá lên với anh em về những trò mà chúng tôi đã làm trong đêm trước đó? Ai sẽ chỉ bảo cho lứa trẻ, cũng như nêu cao tinh thần tôn trọng đàn anh đi trước? Vòng tròn chơi bóng “ma” cũng sẽ khuyết mất một khoảng trống, còn Marco cũng mất đi một đối thủ đáng gờm trên PlayStation.
Anh em biết tranh cãi với ai về Masterchef, Những khách sạn ở Florence, hay những show truyền hình khác đây? Tôi sẽ biết dựa vào ai vào bữa ăn trưa sau những buổi tập mệt nhoài? Làm ơn đi mà đội trưởng, hãy trở lại với chúng tôi. Anh vẫn cần phải xem nốt La La Land để phân tích cùng anh em giống như anh thường làm với những bộ phim mới ra đó.
Hãy trở lại với Florence, đội bóng vẫn mong chờ anh thương thảo một bản hợp đồng mới, cũng như những điều tuyệt vời mà anh đã đem đến cho anh em mỗi ngày. Hãy ra khỏi căn phòng khốn kiếp ấy đi, chúng tôi vẫn đang chờ anh trong buổi tập vào ngày mai.
Giờ đây, dù anh có ở nơi đâu, xin hãy tiếp tục bảo vệ khung thành của chúng ta. Hãy ở phía sau chúng tôi, soi đường cho chúng tôi.
Đội trưởng của tôi ơi. Anh sẽ mãi mãi là đội trưởng của tôi.”
Những dòng chữ xúc động mà Riccardo Saponara viết cho người đội trưởng của mình. Fiorentina cũng vừa mới thông báo số 13 của CLB sẽ vĩnh viễn thuộc về anh để tri ân những gì anh đã cống hiến cho màu áo tím, tờ hợp đồng gia hạn anh chưa kịp kí cũng đã được CLB hoàn tất và dành toàn bộ lương cho vợ và con gái anh.
Bóng đá Ý có thể đôi khi theo hướng văn hóa bảo thủ, nơi mà những quyết định lớn thường bị nhấn chìm trong những cuộc tranh cãi đầy mâu thuẫn. Nhưng ngày Chủ nhật vừa qua, chẳng có một ý kiến phản đối nào khi người ta đưa ra quyết định hoãn tất cả những trận đấu còn lại trong vòng đấu này ở Serie A.
Tất cả đều dừng lại, cho những giọt nước mắt tuôn rơi…
(Theo The Guardian)