Zlatan Ibrahimovic - Samuel Etoo và cuộc chuyển nhượng lịch sử

Tác giả Hưng Trần - Thứ Tư 31/07/2019 16:11(GMT+7)

Những ngày cuối tháng 7 này gợi nhớ về một trong những phi vụ chuyển nhượng kịch tính và mang tính lịch sử của làng bóng đá thế giới. Cuộc chuyển nhượng đã rẽ lối và làm thay đổi lịch sử của cả hai câu lạc bộ lẫn các cá nhân trực tiếp liên quan đến nó. Đã gần tròn 10 năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhắc lại, cảm xúc vẫn là thứ gì đó khó gọi tên về những gì đã xảy ra.

Những ngày cuối tháng 7 này gợi nhớ về một trong những phi vụ chuyển nhượng kịch tính và mang tính lịch sử của làng bóng đá thế giới. Cuộc chuyển nhượng đã rẽ lối và làm thay đổi lịch sử của cả hai câu lạc bộ lẫn các cá nhân trực tiếp liên quan đến nó. Đã gần tròn 10 năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhắc lại, cảm xúc vẫn là thứ gì đó khó gọi tên về những gì đã xảy ra.

Ibrahimovic - Samuel Eto'o và cuộc chuyển nhượng 10 năm trước
Zlatan Ibrahimovic cùng với Samuel Eto’o đã trực tiếp đổi chỗ cho nhau, trong khi Ibra đến Camp Nou thì tiền đạo người Cameroon chuyển đến Giuseppe Meazza theo chiều ngược lại. Và bây giờ, thời điểm này, khi nhìn lại mọi việc trong quá khứ, ta thấy đội bóng Italia và cá nhân Samuel Eto’o đã được rất nhiều sau phi vụ đó, trong khi với Ibrahimovic, anh đã có một năm ngột ngạt nhất trong cuộc đời cầu thủ của mình.
Ibrahimovic và Samuel Eto’o là những người cùng chung một độ tuổi ( cả hai đều sinh năm 1981), và thời điểm đó đều được xem là hai trong số những người giỏi nhất ở vị trí của họ. Trước khi đổi chỗ cho nhau, cả hai đều đã có một mùa giải chói sáng trước đó cho cả Barca lẫn Inter Milan. Trong khi Ibra có Scudetto lần thứ 3 liên tiếp cùng danh hiệu “ vua phá lưới” lần đầu tiên ở Serie A, thì Báo Đen người Cameroon cũng đã có cú ăn ba vĩ đại với Pep Guardiola cùng các đồng đội.
Chủ tịch của Inter Milan khi ấy: Massimo Moratti luôn xem tiền đạo người Thuỵ Điển là bảo bối lớn nhất của mình, người mà ông đã giành được từ Juventus sau khi Calciopoli nổ ra. Bên cạnh đó, Jose Mourinho, HLV của Nerazzurri lúc bấy giờ, vẫn dành cho Ibra những tình cảm lớn nhất, và anh là người quan trọng nhất trong sơ đồ chiến thuật của ông.
Ibra và cạ cứng ở Inter - Hernan Crespo
Với cá nhân Ibra, sau những năm khẳng định mình như là một ông vua của Calcio, thì Champions League vẫn luôn là khát khao lớn nhất đối với tiền đạo to lớn này. Và khi viễn cảnh về việc có thể gia nhập đội bóng xứ Catalunya vẽ ra trước mắt, Ibra bồn chồn và lay động là điều cũng thật dễ hiểu.
Vấn đề của cuộc chuyển nhượng Ibra sang Barcelona là Inter không muốn mất đi tiền đạo chủ lực của mình, và thực tế có lúc tưởng đã đi vào bế tắc, Inter và Moratti tuyên bố “ Ibra không phải để bán”. Khi bạn muốn mua một món hàng, mà người bán không muốn bán, thì rõ ràng một là bạn bỏ cuộc, hai là bạn phải nghĩ ra một cái hay ho gì đó để thuyết phục đối phương.
Barcelona lúc này, có một món hàng mà họ nghĩ có thể mang ra để khiến Moratti và Mourinho phải nghĩ lại: Samuel Eto’o. Mino Raiola, tay đại diện khét tiếng trong giới cầu thủ đã góp phần quan trọng trong phi vụ này. Barca khi đó ngỡ đã tuyệt vọng trong việc thuyết phục Inter nhả người, đã được Raiola khuyên hãy đến nhà của Moratti một lần cuối, trao cho ông trùm dầu mỏ một lời đề nghị đủ sức nặng, rồi ra sao thì ra.
Zlatan Ibrahimovic, trong cuốn tự truyện sau này của mình, cũng cho biết việc làm vậy không biết có thể thành công hay không. Nhưng Raiola vẫn cứ bịa ra, để những người Barca cố gắng lần cuối. Và cuối cùng, thật ngạc nhiên khi mọi thứ lại diễn ra nhanh và rốp rẻng đến như vậy.
Inter và Moratti đồng ý để Ibra đến Camp Nou với điều kiện họ nhận được 46 triệu Euro kèm với Samuel Eto’o ( người được định giá khoảng 20 triệu Euro khi đó). Con số 66 triệu Euro một phần cũng vì “ sĩ diện” của Moratti, khi Kaka trước đó đã được Milan bán sang Real Madrid với giá 65 triệu Euro.
Ibrahimovic thừa nhận, những gì đã xảy ra ở nhà của Moratti là một trong những thời điểm căng thẳng nhất trong cuộc đời anh, và khi mọi việc được chốt quá nhanh, anh còn không tin vào những gì đã xảy ra. Ibra trở thành người của đội chủ sân Camp Nou, điều mà trước đó anh nghĩ đã trở nên xa vời.
Ở chiều ngược lại với Samuel Eto’o, tiền đạo người Cameroon chấp nhận đến Italia thi đấu, miễn sao Inter Milan trả cho anh mức lương hơn 10 triệu Euro mỗi mùa.
Ibrahimovic, trong những ngày cuối cùng trước khi rời Inter Milan, đã nói “ Inter sẽ không thể giành được những danh hiệu khi không có tôi” đồng thời thừa nhận với Jose Mourinho, anh ra đi để có thể giành được danh hiệu Champions League.
Đáp lại những lời của cầu thủ từng là học trò cưng của mình, Mourinho trả lời “ Ibra! Cậu hãy nhớ một điều, chính chúng tôi sẽ là những người vô địch Champions League mùa tới, hãy nhớ lấy những điều tôi vừa nói nhé”.
Không rõ Ibra đã suy nghĩ ra sao sau những gì Mourinho đã nói, có thể anh nhớ hoặc không, hoặc có thể anh cũng chẳng bận tâm với tính cách của mình. Anh đang trên đường đến Barcelona, câu lạc bộ xuất sắc nhất hành tinh, anh sắp trở thành đồng đội của những Lionel Messi, Iniesta hay Xavi…Ibra nghĩ anh đang đến một vùng đất hứa, với biết bao hy vọng trước mắt.

Ibrahimovic ra mắt Barca hoành tráng bao nhiêu thì Samuel Eto’o lại bình dị bấy nhiêu. Trong khi tiền đạo người Thuỵ Điển rạng rỡ tâng bóng đồng thời hôn lên chiếc logo trên ngực áo Barca trước khoảng 70.000 Cule ở Cam Noup,  thì Samuel Eto’o lặng lẽ ra mắt Nerazzurri tại một svd tỉnh lẻ ở Italia.
Những gì mà Ibrahimovic và Samuel Eto’o tạo dựng lúc ban đầu cũng khá là ngược nhau. Trong khi Ibra nhanh chóng hoà nhập với những người đồng đội “ chơi thứ bóng đá ở hành tinh khác” thì Eto’o lại gặp khó khăn ban đầu với sơ đồ của Jose Mourinho.
Ibra nhanh chóng thế hiện đẳng cấp và tài năng của mình bằng những bàn thắng liên tiếp, đồng thời toả sáng với bàn thắng duy nhất trong trận El Classico với Real Madrid. Bên cạnh đó, ở đấu trường Champions League, anh lập cú đúp cho Barca ngay tại Emirates trước khi bị thay ra trong trận hoà 2-2 với Arsenal.
Samuel Eto’o lúc này dần thích nghi được với vai trò mới ở clb, anh chấp nhận đá dạt cánh, nhường vị trí mũi nhọn cho Diego Milito. Jose Mourinho khi đó là bậc thầy không những trong việc điều chỉnh chiến thuật mà còn cực giỏi thu phục lòng tin của các học trò dành cho mình.
Hẳn chúng ta còn nhớ, sau này khi thi đấu dưới quyền Benitez, khi vị HLV người Tây Ban Nha yêu cầu Báo Đen đá cánh, anh từ chối, đồng thời tuyên bố, anh chỉ làm điều đó vì Mourinho mà thôi.
Sự toả sáng của một người mới đến clb như Ibrahimovic có vẻ khiến cho Lionel Messi không vui, theo một số nguồn tin, thì tiền đạo người Argentina khi đó đã đến văn phòng làm việc của Pep để yêu cầu anh muốn đá tiền đạo trung tâm. El Pulga muốn ghi được nhiều bàn thắng, và điều này khiến cho Pep Guardiola phải lựa chọn, một là Messi, người được xem là không thể đụng đến ở Camp Nou, hai là Ibrahimovic.
Pep Guardiola, trong suốt chiều dài sự nghiệp của mình, không muốn hợp tác với những cầu thủ mang trong mình cá tính quá mạnh. Với Pep, việc duy trì một đội ngũ lành tính là ưu tiên trong việc điều hành đội bóng của ông, và dĩ nhiên trong trường hợp này, ông chọn Messi, đồng nghĩa với việc Ibra được cho ra rìa.
Ibrahimovic từ vị thế tiền đạo chủ công, ghi được rất nhiều bàn thắng, được các tờ báo và các đồng đội ca ngợi hết lời bỗng trở thành kẻ ngoài cuộc trong những kế hoạch của HLV trưởng. Với một cá tính như Ibra, đây thực sự không phải là điều dễ dàng, và những ngày tháng ngột ngạt ở Barca vẫn khiến cho anh nổi giận mỗi khi nhắc đến cho tới lúc này.

Mâu thuẫn của Ibra và Pep Guardiola lên đến đỉnh điểm khi Barcelona thất bại trong việc giành quyền vào chung kết trước đội bóng cũ Inter Milan của Ibra ở vòng bán kết. Trong cả hai lượt trận, tiền đạo người Thuỵ Điển đều bị Pep thay ra giữa chừng, bản thân chẳng làm được gì trước đội bóng cũ, trong khi lại bị HLV trưởng thay ra, Ibra không nổi khùng mới là lạ.
Mâu thuẫn của cả hai lúc này gần như không thể hàn gắn. Vậy thế nên sau một trận đấu ở La Liga, Ibra đã hét thẳng vào mặt Pep “ ông là thằng không có bi”, đáp lại sự sỉ nhục của chàng tiền đạo, Guardiola đi thằng ra ngoài, và không bao giờ nói chuyện với Ibra một lần nào nữa.
Lại nói về Inter Milan và Samuel Eto’o. Hai lượt trận bán kết trước kẻ địch được xem là mạnh nhất thế giới thời điểm đó đã khắc hoạ được hết bản lĩnh của họ. Inter đường hoàng đã bại Barca 3-1 ở Italia rồi sau đó bảo vệ được thành quả của mình dẫu chỉ chơi với 10 người trong suốt 2/3 trận đấu ở Camp Nou. Trong cả hai trận đó, Samuel Eto’o người bị xem là kẻ bỏ đi trong cuộc chuyển nhượng hồi đầu mùa, là một trong những người chơi hay nhất.
Kết cục mùa đó ra sao thì chắc chúng ta ai cũng vẫn còn nhớ. Inter Milan của Jose Mourinho làm nên lịch sử với cú ăn ba vĩ đại, Samuel Eto’o cũng là người đầu tiên trong lịch sử giành hai cú ăn ba với hai đội bóng khác nhau liên tiếp.
Trái ngược với sự thành công của đội bóng cũ, Zlatan Ibrahimovic, dẫu đá có một mùa giải không hề tồi ( 22 bàn thắng, 15 kiến tạo) vẫn được xem là một phi vụ thất bại của những người bên phía Barca. Để rồi ngay sau mùa giải đó, anh đến Milan theo một bản hợp đồng cho mượn rồi được Milan mua đứt với giá 26 triệu Euro.
Cuộc chuyển nhượng 10 năm trước đến bây giờ vẫn được nhắc đến vì sự kỳ lạ và kịch tính của nó. Một người đến với biết bao kỳ vọng, khởi đầu cực tốt ( Ibra) bỗng thất bại ê chề rồi buộc phải ra đi, trong khi một người khác lặng lẽ hơn, ít kỳ vọng hơn, khởi đầu không thực sự tốt ( Eto’o) lại có một cái kết hoàn hảo. 

Những gì xảy ra với Ibra và Eto’o cho chúng ta thấy một điều, cuộc sống này vốn đầy rẫy những bất ngờ, hãy cố gắng để giành lấy thành quả khi mọi thứ chưa được như ý muốn, đồng thời không được chủ quan ngay cả khi ta đang sống trong một thực tại vốn dĩ là màu hồng.

HƯNG TRẦN (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.