Là một tiền đạo chính ở đội bóng như Manchester United, nếu không thể hiện được mình bạn sẽ phải ra đi. Rõ ràng màn trình diễn của Lukaku không hề tệ nhưng thực sự nó chưa đáp ứng hoàn toàn kỳ vọng cũng như số tiền kỷ lục mà Quỷ đỏ bỏ ra.
Sinh ra trong một gia đình có bố và mẹ là những người nhập cư từ Congo, từ nhỏ tuổi thơ của Romelu Lukaku và cậu em trai Jordan Lukaku đã gắn với chữ “nghèo”. Chia sẻ trên The Player’s Tribune, tiền đạo sinh năm 1993 đã kể về những tháng ngày khốn khó của mình. Đó là khi mà mẹ anh đã phải đổ nước lã vào hộp sữa lắc lên để làm bữa trưa cho các con; gia đình bị cắt điện, cắt nước; là việc cảm nhận được tiếng lũ chuột thường xuyên chạy quanh nhà hay khi mà anh không còn biết “cảm giác” được xem những trận bóng trên truyền hình là như thế nào.
“Tôi biết gia đình chúng tôi gặp khó khăn. Nhưng khi mẹ phải trộn nước với sữa, tôi nhận ra là mọi thứ đã kết thúc. Đó là cuộc sống của chúng tôi.”, Lukaku bày tỏ về những ngày tháng bĩ cực.
Từ lúc đó trở đi, anh biết bóng đá chính là giải pháp để giải cứu rỗi cuộc đời mình, để mẹ có một cuộc sống tốt đẹp hơn, để không phụ lòng của ông ngoại đã mất. Như nhiều đứa trẻ khác Lukaku đến với trái bóng tròn vì niềm đam mê nhưng cùng với đó còn một lý do quan trọng và cấp bách hơn thế là thoát nghèo.
Thời điểm hiện tại, chúng ta đều biết anh là tiền đạo số một của đội tuyển Bỉ, chân sút của một đội bóng lừng danh là Manchester United. Nhưng để có được tiền tài, danh tiếng như bây giờ, không chỉ là cái nghèo, mà sự nghi ngờ là thứ anh luôn phải vật lộn đấu tranh. Hoặc có lẽ nó đã trở thành những nỗi ám ảnh thường trực.
Cộng đồng mạng từng lan truyền chóng mặt một tấm ảnh Lukaku đã có một chiều cao vượt trội khi đứng với một cầu thủ đối phương ở giải đấu lứa tuổi U13. So với những bạn bè đồng trang lứa, anh sở hữu lợi thế một chút về thể hình và thể lực. Ông Erwin Wosky từng là huấn luyện viên đội trẻ Rupel Boom, nơi Lukaku gắn bó đầu tiên. Vợ ông, bà Ingrid Wosky đã chia sẻ một câu chuyện trên Telegraph về một cầu thủ nhí khác đã bị cậu bé gốc Congo kéo lê trên sân vì cố túm lấy áo.
“Con trai tôi chơi ở hàng phòng ngự và Romelu có bóng ở vòng tròn giữa sân. Con tôi cố tắc bóng nhưng không thể nên nó đã túm lấy áo Romelu. Và thế là Romelu kéo thằng bé đi. Cuối cùng con tôi tuột tay, ngã xuống và Romelu ghi bàn. Sau đó trọng tài nói con trai tôi là ‘Tôi không muốn thổi còi vì tôi biết điều này cũng sẽ xảy ra!’”
Và chính ông Erwin Wosky là người đã luôn bảo vệ học trò của mình trước những nghi vấn gian lận tuổi từ các huấn luyện viên và bậc phụ huynh của cầu thủ các đội bóng đối phương. Chính chiều cao và sức mạnh vượt trội khiến sự nghi ngờ luôn thường trực trong đầu của những người đối diện với Lukaku. Cho đến nay, anh vẫn luôn trân trọng gọi ông Wosky là “thầy”, là “huấn luyện viên” và không bao giờ quên ký ức cay đắng khi bị nghi ngờ bị gian lận tuổi.
Cái lần bị buộc phải chìa thẻ căn cước cho một vị phụ huynh của cầu thủ đối phương xem là một ký ức hằn sâu không bao giờ quên với Lukaku. Nó giống như một sự xúc phạm và buộc anh phải cố gắng hơn nữa.
“Bố tôi không ở đó vì ông không có ô tô để chở tôi đến các trận đấu sân khách. Vì thế lúc nào tôi cũng chỉ một mình và phải bảo vệ bản thân. Tôi đi lấy thẻ căn cước ở trong cặp và đưa cho tất cả các vị phụ huynh ở đó, họ chuyền tay nhau để săm soi.
Và tôi nhớ là có một bầu máu nóng chảy khắp cơ thể mình… Tôi nghĩ “Tôi sẽ ‘giết’ con trai các vị nhiều hơn bây giờ nữa kìa. Tôi đã từng ‘xử’ bọn họ rồi, nhưng bây giờ thì tôi sẽ ‘tiêu diệt’ con các vị. Giờ đây các vị sẽ lái xe về nhà với một thằng bé khóc lóc suốt chặng đường cho mà xem,” tiền đạo sinh năm 1993 nhớ lại.
Kể những câu chuyện về tuổi thơ để thấy cuộc sống với Lukaku chưa bao giờ là dễ dàng. Năm 2011, anh chuyển từ Anderlecht tới Chelsea ở tuổi 18 với số tiền khoảng 12 triệu bảng cùng cái mác “Didier Drogba mới”. Nhưng sau đó là những năm tháng khó khăn trong sự nghiệp. Ở Stamford Bridge, Lukaku không được trọng dụng. Anh phải bật bãi tới West Brom và sau đó tìm lại chính mình ở Everton trước khi chuyển tới Manchester United như một lời tuyên bố đanh thép với những ai từng bật cười và nghi ngờ năng lực.
Và thật hài hước thay khi lúc này, đứa trẻ gốc Congo mà rất nhiều người từng coi thường, từng ngờ vực và đố kị lại đang là chân sút số một của đội tuyển Bỉ, niềm hy vọng ghi bàn số một của Quỷ đỏ. Lukaku nói anh muốn trở thành cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử bóng đá Bỉ. Tại World Cup 2018, Lukaku đã thể hiện một hình ảnh hoàn hảo của một cầu thủ trưởng thành về tài năng lẫn tinh thần.
Danh hiệu Chiếc giày đồng là một minh chứng hoàn hảo nhưng có lẽ hình ảnh truyền cảm hứng và có tác động mạnh mẽ hơn cả là khi anh đứng trong vòng vây của các đồng đội để nói những lời khích lệ tới mọi người. Có lẽ khi ấy, người xem trong thoáng chốc đã quên đi hình ảnh thủ lĩnh của Eden Hazard vì Lukaku đã hút hết mọi sự chú ý.
Giờ đây sau một mùa hè tạm coi là thành công, quay trở lại Manchester United, Lukaku sẽ lại đối diện với một thử thách khác. Suốt những mùa giải vừa qua, Quỷ đỏ luôn loay hoay với những khó khăn hậu triều đại Alex Ferguson. Với cá nhân Lukaku, ở mùa bóng 2017/2018, anh có tổng cộng 27 pha lập công trên mọi mặt trận trong đó 16 bàn thắng được ghi ở Premier League. Tuy nhiên trên bảng xếp hạng những chân sút xuất sắc nhất mùa giải, cầu thủ người Bỉ chỉ đứng thứ 6, kém người xếp trên là Raheem Sterling 2 bàn và cầu thủ dẫn đầu Mohamed Salah 16 bàn thắng.
Là một tiền đạo chính ở đội bóng như Manchester United, nếu không thể hiện được mình bạn sẽ phải ra đi. Rõ ràng màn trình diễn của Lukaku không hề tệ nhưng thực sự nó chưa đáp ứng hoàn toàn kỳ vọng cũng như số tiền kỷ lục mà Quỷ đỏ bỏ ra.
Dẫu sao, người hâm mộ đội bóng chủ sân Old Trafford có quyền để tiếp tục hy vọng vào chân sút của mình đặc biệt là khi Ole Solskjaer trở lại dẫn dắt đội bóng. Bởi lẽ, vượt qua khó khăn và nghịch cảnh không còn là điều gì xa lạ với Lukaku nữa rồi.
CG (TTVN)