Vincent Kompany: 10 năm vẹn nghĩa vẹn tình cùng màu xanh

Tác giả CG - Thứ Ba 10/04/2018 17:31(GMT+7)

Nếu giành chức vô địch Premier League mùa giải này, Vincent Kompany sẽ đánh dấu 10 năm khoác áo Manchester City theo một cách không thể ngọt ngào hơn.
Vincent Kompany: 10 năm vẹn nghĩa vẹn tình cùng màu xanh
Cuối tuần qua, trung vệ người Bỉ và các đồng đội đã có cơ hội để kết thúc sớm cuộc đua vô địch với trận derby thành Manchester. Tuy nhiên, kết quả cuối cùng thì không được như mong muốn. Manchester City đã thất thủ trên sân nhà khi Manchester United đã lội ngược dòng quả cảm.
Dù vậy, đó không phải là tất cả về trận đấu này. Hình ảnh Vincent Kompany “khống chế” hoàn toàn Chris Smalling để bật cao đánh đầu ghi bàn vào lưới Quỷ đỏ gợi nhắc rất nhiều kỷ niệm. Đó là kỷ niệm của 6 năm về trước, khi cũng chính Kompany trong một tình huống ghi bàn và ăn mừng tương tự đã ghi bàn vào lưới kình địch cùng thành phố để mở đường cho chức vô địch Premier League đầu tiên nhưng rất nghẹt thở của Manchester City.
 
10 năm nặng nợ ân tình cùng màu xanh Manchester, Kompany sừng sững như một tượng đài giống thân hình hộ pháp của mình. Bất kể những chấn thương bào mòn thể lực và quãng thời gian đỉnh cao không ít, trung vệ người Bỉ xứng đáng là một huyền thoại sống ở sân Etihad. Ở anh chính là biểu tượng về ý chí, sự gương mẫu và đạo đức.
Ở anh chính là biểu tượng về ý chí, sự gương mẫu và đạo đức.
Sinh ra và lớn lên tại Brussels (Bỉ) trong một gia đình có bố là một người nhập cư từ CHDC Congo, tuổi thơ của anh là những lần bị dè bỉu vì gốc gác của một người nhập cư châu Phi. Cậu bé Vincent ngày ấy luôn là đối tượng bị những đứa trẻ da trắng trong trường dè bỉu và khinh miệt. Hệ quả của điều đó là việc cậu lao vào đánh nhau với đám trẻ kia sau những lần nhẫn nhịn để rồi bị đuổi học.
 
Tuy nhiên, đó chưa phải là tất cả. Năm 14 tuổi, Kompany chứng kiến cuộc hôn nhân của bố mẹ tan vỡ. Những nỗi buồn trên gộp lại thành một vết cứa khắc sâu vào tâm hồn của cậu bé mới lớn. Tuy nhiên, bóng đá đã cứu rỗi Vincent Kompany.
 
“Bố mẹ tôi chia tay nhau năm tôi 14 tuổi. Tôi không hiểu tại sao và điều đó thật đau đớn. May mắn thay, sau đó tôi quen biết những đứa trẻ cũng sống trong gia đình có bố mẹ ly hôn và tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa. Tôi dùng bóng đá để nương náu. Bố tôi thất nghiệp, tôi bị đuổi học và phải học lại một năm, sau đó tôi mất vị trí ở đội tuyển trẻ của Bỉ. Tôi gặp vấn đề với giáo viên và huấn luyện viên. Tôi ở ngoài đường nhiều hơn và kết bạn với những đứa trẻ cũng bị đối xử bất công”, Kompany chia sẻ.
Cầu thủ châu Phi/gốc Phi xuất sắc nhất năm (2004, 2005)
Con đường bóng đá chuyên nghiệp của trung vệ người Bỉ khởi đầu ở Anderlecht năm 17 tuổi. Tại đây, anh bộc lộ khả năng của mình và minh chứng cho điều đó là các danh hiệu Chiếc giày vàng (2004), Cầu thủ châu Phi/gốc Phi xuất sắc nhất năm (2004, 2005), Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm (2004, 2005) và Cầu thủ xuất sắc nhất năm (2005).
 
Kỳ chuyển nhượng mùa hè 2006, Kompany ở tuổi 20 chuyển tới Hamburg như là một sự thay thế cho trung vệ đồng hương Daniel Van Buyten đã khoác áo Bayern Munich. Trong mùa giải đầu tiên, anh chỉ có 6 lần ra sân thi đấu chính thức ở Bundesliga trước khi dính chấn thương gót chân và phải nghỉ toàn bộ mùa giải. Đó cũng như là một sự báo hiệu cho sự nghiệp trắc trở về những chấn thương của anh sau này.
 
2 năm sau, bước ngoặt thực sự đến với Kompany khi anh gia nhập Manchester City. Mối duyên tình giữa cả hai bắt đầu từ đây. Cầu thủ người Bỉ trở thành một trong những viên gạch đầu tiên trong đế chế mà các ông chủ người UAE gây dựng ở thành Manchester. Ngày 24/8/2008 (chỉ 2 ngày sau khi cập bến sân City of Manchester khi đó), Kompany có trận ra mắt trong cuộc đối đầu với West Ham.
 
Từ thưở đầu tiên ấy cho tới nay cũng đã thấm thoắt 10 năm trôi qua. Nhớ lại những ngày tháng mới gia nhập Manchester City, trung vệ sinh năm 1986 chia sẻ:

“Khi tôi mới tới City, có một khoảng cách rất lớn trong phòng thay đồ về lịch sử của câu lạc bộ. Không có nhiều cầu thủ từ thế hệ trước, Dunny [Richard Dunne] có lẽ là người duy nhất có thể kể cho chúng tôi về những điều các cầu thủ như Shaun Goater và Paul Dickov đã làm cho câu lạc bộ. Nếu bạn ở đây đủ lâu, bạn sẽ được nghe về toàn bộ huyền thoại của câu lạc bộ. Nhưng điều đó sẽ còn tốt hơn nữa nếu có những mối liên kết trực tiếp thông qua các cầu thủ hiện tại”.
Vincent Kompany: thấm thoắt 10 năm trôi qua
Một Manchester City thời điểm cách đây 10 năm và so với hiện tại đã hoàn toàn khác nhau. Câu lạc bộ ấy không còn là một gã nhà giàu mới nổi nữa mà thực sự là một thế lực của bóng đá thế giới. Kompany là cái tên duy nhất còn sót lại trong đội hình kể từ ngày đó. Từ chiếc áo số 33 đến chiếc áo số 4, từ vị trí tiền vệ trung tâm tới vị trí trung vệ cùng tấm băng đội trưởng và những danh hiệu, ở tuổi 31, có lẽ không ai thích hợp hơn Kompany để thực hiện công việc của Richard Dunne năm nào. Chính anh chứ không ai khác là người đủ tầm để làm điều đó.
 
Anh không phải người chỉ trung thành với một đội bóng trong cả sự nghiệp như Carles Puyol hay Paolo Maldini nhưng các cổ động viên Manchester City chắc chắn sẽ chẳng phàn nàn gì nếu gọi Kompany là huyền thoại tại sân Etihad. Người ta sẽ nhớ mãi cú bật cao đánh đầu vào lưới De Gea trong trận derby Manchester ở mùa giải 2011/2012 để làm tiền đề đem về chức vô địch Premier League đầu tiên cho The Citizens. Sức mạnh, sự quyết đoán và tố chất thủ lĩnh là những thứ làm nên thương hiệu phòng ngự của Kompany. Cùng với đó là sự tính toán khoảnh khắc với những pha tắc bóng nhưng đôi khi trở thành liều lĩnh, điều khiến huấn luyện viên Roberto Mancini từng lên tiếng cảnh báo với cậu học trò. 
 
Nhưng suốt một thập kỷ nặng nợ ân tình, với cá nhân Kompany không chỉ có những niềm vui. Đan xen vào đó là những lần vật lộn với chấn thương. Người ta dần quen với hình ảnh hàng hậu vệ của Manchester City luôn vắng mặt một thời gian dài trong mỗi mùa giải. Transfermarkt thống kê cầu thủ 32 tuổi đã phải nghỉ thi đấu tổng cộng 129 trận đấu trong suốt quãng thời gian khoác áo Manchester City từ trước tới nay với 10 loại chấn thương khác nhau. Riêng mùa giải này, đội trưởng của The Citizens đã nghỉ 109 ngày với 22 trận phải ngồi ngoài.
Suốt một thập kỷ nặng nợ ân tình, với cá nhân Kompany không chỉ có những niềm vu
Tuy nhiên, sau mỗi lần như vậy, anh lại trở lại mạnh mẽ và đầy máu lửa. Hình ảnh Kompany hất văng Aubameyang trong một pha bứt tốc của tiền đạo Gabon để giải nguy cho khung thành Claudio Bravo ở trận chung kết Carabao Cup cách đây 2 tháng như là một lời tuyên bố mạnh mẽ của trung vệ người Bỉ. Những chấn thương có thể là trở ngại và gây cản trở lên sự nghiệp của anh nhưng chưa bao giờ chúng trở thành một nỗi sợ hãi vì anh sẽ luôn trở lại mạnh mẽ sau mỗi lần như vậy.
 
“Liệu tôi có nên nghe những người nói rằng tôi nên giải nghệ hay không? Tôi vẫn còn 18 tháng hợp đồng và cảm thấy mình có thể đóng góp cho đội bóng.

Nhưng mặt khác, tôi cũng thành thật với chính mình. Nếu tôi không thể thi đấu ở đẳng cấp này thêm nữa, tôi sẽ nói: ‘Này chàng trai, đã đủ rồi, tôi sẽ giải nghệ.’ Tôi không muốn mình trở thành hình ảnh của một nạn nhân. Có nhiều thứ quan trọng hơn những chấn thương của Vincent Komapny. Người bình thường cũng thấy điều đó.

Tôi yêu bóng đá. Niềm đam mê của tôi với môn thể thao này không có giới hạn. Tôi đã phải hy sinh rất nhiều để có được ngày hôm nay. Nếu phải nhận tất cả những chấn thương vừa qua một lần nữa để giành thêm một vài danh hiệu thì tôi cũng chấp nhận”, Kompany chia sẻ trong cuộc phỏng vấn hồi tháng 2.
 
Mùa giải năm nay, gần như chắc chắn Vincent Kompany cùng các đồng đội sẽ là chủ nhân của chức vô địch Premier League. Thất bại trong trận đấu với Manchester City vừa qua có lẽ chỉ làm cản trở ngày đăng quang của đội bóng được dẫn dắt bởi huấn luyện viên Pep Guardiola mà thôi. Kompany đã ăn mừng như điên dại sau khi ghi bàn mở tỷ số trong trận đấu đó và chắc chắn anh sẽ còn ăn mừng mãnh liệt hơn nữa trong ngày chính thức nâng cao chiếc cúp vô địch.
 
10 năm khoác áo nửa xanh thành Manchester với Kompany là cả vinh quang, thất bại và biết bao ân tình. 1 thập kỷ chứng kiến Manchester City chuyển mình, cầu thủ 32 tuổi xứng đáng được ghi danh vào ngôi đền huyền thoại của đội bóng. Một người đàn ông mạnh mẽ luôn biết cách vượt qua sóng gió, khó khăn và cả những thử thách trong cuộc sống; một người thủ lĩnh của sân Etihad; một chứng nhân lịch sử trong giai đoạn chuyển mình của Manchester City. 

CG (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.