Unai Emery và hành trình Europa League tuyệt diệu cùng Sevilla

Tác giả CG - Thứ Ba 10/11/2020 12:45(GMT+7)

"Như tôi đã nói với Sir Alex Ferguson trong cuộc họp ở Thụy Sĩ, tôi rất muốn vô địch Champions League. Mọi HLV đều mơ ước vô địch nó ít nhất một lần. Nhưng Europa League cũng là một giải đấu mà nhiều đội bóng, nhiều cầu thủ và HLV có thể giành những danh hiệu tuyệt vời. Tôi đã trải qua “mặt trái của đồng xu” khi thua trận chung kết năm 2019 khi Arsenal đối đầu Chelsea. Song, tôi may mắn khi 3 lần vô địch liên tiếp cùng Sevilla".

 
Trên The Coaches' Voice, HLV Unai Emery kể lại hành trình cùng Sevilla 3 lần liên tiếp vô địch Europa League.
***

“Cậu muốn vô địch Champions League phải không?”.
 
Tháng 9 năm 2014, tôi tham dự Diễn đàn HLV Cao cấp của UEFA tổ chức tại Nyon, Thụy Sỹ. Người hỏi tôi câu đó chính là Sir Alex Ferguson. Tôi được mời tới Nyon để trò chuyện về Europa League, giải đấu mà vài tháng trước đó tôi đã lần đầu tiên vô địch cùng Sevilla.
 
Mối liên hệ của tôi với giải đấu này bắt đầu từ khi nó vẫn còn được gọi là UEFA Cup, mùa giải 2008/2009. Lúc đó tôi là HLV trưởng Valencia và có cơ hội đầu tiên làm ứng viên vô địch, song chúng tôi bị Dynamo Kyiv loại ở vòng 16 đội.
 
Từ đó, quá trình giải đấu trở thành Europa League bắt đầu. Trước hết, các đội bóng từ những giải VĐQG nhỏ hơn được cho phép tham dự - tôi nghĩ đây là quyết định đúng đắn của UEFA. Và sau đó từ mùa giải 2015/2016, nhà vô địch không chỉ nhận cúp châu Âu mà còn giành quyền tham dự Champions League mùa giải tiếp theo.
 
Tôi giành 3 chức vô địch Europa League với Sevilla, song danh hiệu đầu tiên là đặc biệt nhất nếu xét đến hoàn cảnh đã đưa chúng tôi tới đó. Tất cả bắt đầu vào tháng 1 năm 2013, tôi được bổ nhiệm làm HLV trưởng CLB. 
 
Khi ấy, từ vị trí chúng tôi đang đứng trên bảng xếp hạng với những đội bóng nằm trong nhóm tham dự Europa League là khoảng cách rất lớn. Chúng tôi không thể thu hẹp khoảng cách đó khi mùa giải khép lại, song luật công bằng tài chính khiến 2 đội xếp trên chúng tôi - Malaga và Rayo Vallecano - bị cấm tham dự. Do đó tuy chúng tôi đứng thứ 9 nhưng đã đoạt vé. Có thể chúng tôi tình cờ có cơ hội ấy nhưng dù hoàn cảnh thế nào, chúng tôi cũng cảm thấy sẵn sàng thi đấu tại đấu trường này.
 
Chúng tôi phải tham dự vòng sơ loại vào đầu tháng 8. Ngay giữa thời tiết đỉnh điểm mùa hè ở Seville, chúng tôi phải chơi bóng đá! Trận đấu đầu tiên là với OFK Titograd từ Montenegro và sau đó là CLB Slask Wroclaw của Ba Lan. 2 đối thủ ở vòng loại cần phải giải quyết ngay giữa giai đoạn tiền mùa giải với rất nhiều sự thay đổi về cầu thủ. Song, chúng tôi đã đánh bại cả 2 theo cách đầy thuyết phục.
 
Ở mọi giải đấu bạn vô địch, sẽ có những thời điểm bạn luôn ghi nhớ. Với tôi, có một thời điểm đặc biệt từ giai đoạn vòng bảng. Chúng tôi phải hành quân đến Estoril. Khoảng 4.000 cổ động viên của chúng tôi đã đi xem trận đấu, quả thực vô cùng đáng nhớ vì đó là trận đấu đầu tiên ở vòng bảng.
 
Đó là lúc tôi hiểu tầm quan trọng của giải đấu này với người hâm mộ Sevilla. Sau khi đội bóng 2 lần giành chức vô địch các năm 2006 và 2007 dưới dự dẫn dắt của Juande Ramos, người hâm mộ luôn khao khát trở lại với vị trí của mình ở giải đấu này một ngày nào đó.
 
Chúng tôi vô cùng tận hưởng hành trình ở giải đấu này dù gặp không ít những khó khăn lớn. Những khó khăn đó là điều bạn phải sẵn sàng đương đầu. Chúng tôi đã vượt qua tất cả những nghịch cảnh ở vòng đấu loại trực tiếp mà một vài trong số đó thực sự khó tin.
 
Thất bại 0-2 ở lượt đi vòng 16 đội quả thực là trận đấu khó khăn vì nó diễn ra trước một đối thủ tới từ Tây Ban Nha mà lại còn ngay trên sân nhà của chúng tôi, sân Sanchez Pizjuan. Sau khi trận đấu khép lại với tỷ số như thế, mọi người đều nghĩ chúng tôi sẽ bị loại, nhất là ở đấu trường châu Âu, nơi việc lội ngược dòng ngay trên sân khách là điều rất khó. Nhưng tinh thần của toàn đội là chúng tôi sẽ có cơ hội ngay ở sân của họ, sân Benito Villamarín.
 
Tất cả phụ thuộc vào việc bạn phải thi đấu tốt và tung cú đấm vào đối thủ đúng thời điểm. Khi Jose Antonio Reyes ghi bàn thắng đầu tiên, chúng tôi đã trở lại với hành trình. Từ đó là một kịch bản khác bởi tất cả đều biết chỉ cần ghi thêm 1 bàn nữa, chúng tôi sẽ hòa họ - và bàn thắng thứ 3 sẽ giúp chúng tôi đi tiếp ngay cả khi họ ghi bàn.
 
15 phút trước khi tiếng còi chung cuộc vang lên, Carlos Bacca đã ghi bàn. Nhưng chúng tôi không thể ghi thêm bàn thứ ba. Trận đấu bước vào hiệp phụ rồi loạt luân lưu.
 
Sẽ luôn có rất nhiều tình huống khó khăn khi bước vào loạt luân lưu, và trong trường hợp này còn khó hơn bình thường vì chúng tôi đang đá trận derby thành Seville ngay tại cúp châu Âu. Nhưng một yếu tố đã trở thành yếu tố quyết định với chúng tôi: chúng tôi có Beto trong khung gỗ, một thủ môn rất giỏi trong những trường hợp này. Cậu ấy là “chìa khóa” đưa chúng tôi đi tiếp trong một trận đấu khó khăn như vậy.
 
Đối thủ của chúng tôi ở vòng tứ kết là Porto. Chúng tôi thua 0-1 ở lượt đi, nhưng khi trận đấu khép lại, cả đội đã cùng vào phòng thay đồ sân Dragao và quyết tâm: “Trận sân nhà sẽ khác. Ở đó, khi có sự cổ vũ của người hâm mộ, chúng ta sẽ lội ngược dòng”.
 
Những gì diễn ra ở lượt về thật sự tuyệt vời. Chúng tôi dẫn trước 3-0 sau 1 giờ đồng hồ và giành chiến thắng 4-1 chung cuộc. Chúng tôi đã chơi một trận xuất sắc trên mọi khía cạnh.
 
Ở vòng bán kết chúng tôi phải chạm trán một đội bóng khác từ Tây Ban Nha là Valencia, CLB cũ của tôi. Họ là một đội bóng giàu kinh nghiệm thi đấu ở các trận chung kết cúp châu Âu. Với họ, đây rõ ràng là cơ hội lớn để giành chức vô địch Europa League.
 
 
Chúng tôi giành chiến thắng 2-0 ở lượt đi trên sân nhà và tất nhiên mục đích là không để họ ghi bàn ở lượt về. Tuy nhiên họ đã cho thấy sức mạnh khi được thi đấu trên sân Mestalla và dẫn trước 3-0 khi trận đấu chỉ còn 20 phút.
 
Tôi nghĩ họ đã cảm thấy mình sẽ đi tiếp. Không dễ để chúng tôi xâm nhập vào vòng cấm của họ. Chúng tôi chỉ có 1 cơ hội của Reyes trong hiệp 1. Tuy nhiên, chúng tôi biết mình cần 1 bàn để đi tiếp - và 1 bàn thắng có thể ghi bàn bất cứ lúc nào ngay cả khi mọi thứ không diễn ra như bạn mong đợi. Một tình huống cố định, một khoảnh khắc lóe sáng của cá nhân, một quả phạt góc hoặc một pha ném biên - và mọi thứ đã diễn ra như thế.
 
Chúng tôi đưa các cầu thủ giỏi không chiến vào sân. Phút thứ 4 của thời gian hiệp phụ, từ một quả ném biên, Federico Fazio chuyền bóng cho Stephane Mbia ghi bàn đưa chúng tôi lọt vào chung kết nhờ luật bàn thắng sân khách. Thường ở vòng đấu loại trực tiếp của một giải đấu, có những tình huống mà khoảng cách giữa thành công và thất bại rất mong manh. Trong trường hợp này, Sevilla đã thành công.
 
Trong trận chung kết, chúng tôi đối đầu Benfica và HLV Jorge Jesus của họ. Đây là CLB có truyền thống lịch sử giành nhiều danh hiệu và đã thể hiện đẳng cấp ở đấu trường châu Âu.
 
Chúng tôi cảm nhận họ là ứng cử viên vô địch và có lẽ chính cảm giác đó đã cho chúng tôi thi đấu một trận mà chúng tôi biết là hay nhất của mình. Đó là trận đấu rất đồng đều khi cả 2 đội đều có những cơ hội. Nhưng sau 120 phút, trận đấu khép lại mà không có bàn thắng nào được ghi. Một lần nữa chúng tôi phải bước vào loạt luân lưu.
 
Lần này, chúng tôi lại có Beto. Cậu ấy đã từng khoác áo Sporting ở Bồ Đào Nha nên không phải người hâm mộ đối thủ của chúng tôi ở chung kết.
 
Chính vì thế cậu ấy có thêm động lực, hơn nữa cậu ấy lại có thông tin về những người thực hiện đá 11m của Benfica từ HLV thủ môn Javier Garcia của chúng tôi. Tất cả những điều này giúp Beto cảm thấy mạnh mẽ hơn và cậu ấy đã cản được 2 trong 4 cú sút. Trong khi đó những quả luân lưu của chúng tôi được thực hiện hoàn hảo: Bacca, Mbia, Coke và Kevin Gameiro đều ghi bàn. Chúng tôi là nhà vô địch.
 
Xét về cá nhân, tôi nghĩ mình đã trải nghiệm mọi thứ trong đời một cách thực sự mãnh liệt. Tôi rất tận tâm. Ngay từ thời điểm bạn bắt đầu tập luyện với đội bóng mới, bạn thi đấu và tiến lên sau mỗi ngày - đôi khi không cần dừng lại để xem những gì đã diễn ra.
 
Bỗng nhiên tôi có mặt ở sân Juventus với chiếc cúp trong tay. Thời điểm đó, bạn sẽ tự hỏi: “Điều gì là tốt nhất?”.
 
Đó là khi bạn nhận ra điều tốt nhất không phải những gì bạn đã trải qua ngay tại thời điểm đó. tốt nhất là những gì bạn đã trải qua từ ngày này qua ngày khác để đạt được điều đó. Những khoảng thời gian tốt hay không tốt, mối quan hệ với các cầu thủ, người hâm mộ, trận đấu này qua trận đấu khác. Đó là điều đặc biệt.
 
Mùa giải tiếp theo, đúng là chúng tôi đã không phải trải qua những tình huống khó khăn tột độ như đã gặp trong hành trình giành Europa League đầu tiên. Nhưng để bảo vệ chức vô địch, chúng tôi đã phải đối đầu một vài đối thủ mạnh.
 
Ở vòng đầu tiên của vòng đấu loại trực tiếp, chúng tôi chạm trán Borussia Mönchengladbach, một trong những ứng cử viên vô địch. Sau đó là Villarreal, một đối thủ Tây Ban Nha khác, ở vòng 16 đội. Vòng tứ kết chúng tôi đối đầu Zenit Saint Petersburg, sau đó là Fiorentina ở bán kết. Đây là trận đấu mà chúng tôi cảm thấy tự tin nhất, cùng với cuộc chạm trán Villarreal. Ở cả 2 vòng này, chúng tôi đều thắng cả 2 lượt.
 
 

Không giống như trận chung kết năm 2014, lần này đối thủ của chúng tôi không phải ứng cử viên. Mọi người có lẽ không biết nhiều về Dnipro nhưng chúng tôi đã thấy họ đánh bại Napoli ở bán kết. Đội bóng Italy là ứng cử viên lọt vào chung kết, song họ đã bất ngờ bị loại bởi đối thủ đến từ Ukraine.
 
Chúng tôi đã nhận được lời cảnh báo. Do đó, tôi bảo các cầu thủ: “Chúng ta phải tôn trọng họ để đánh bại họ. Chúng ta phải thừa nhận họ là một đội bóng rất giỏi với các cầu thủ giỏi, và chúng ta phải sẵn sàng để kìm hãm họ lại”.
 
Chúng tôi không thể để sự bất ngờ khi đối đầu một đội bóng không quá nổi tiếng lấn át những gì chúng tôi tự đặt ra cho mình. Và chúng tôi đã không để chuyện đó xảy ra. Đó là một trận đấu khó khăn và bị dẫn trước chỉ sau 7 phút. Nhưng toàn bộ trải nghiệm của mùa giải trước đó rất hữu ích khi phải đối mặt với một tình huống như thế này. Và trên hết, chúng tôi có một phương châm xuyên suốt giải đấu: “Không ai có thể muốn giành chiếc cúp Europa League này hơn chúng ta”.

Chúng tôi cố gắng duy trì điều này trong phòng thay đồ nhưng cũng thể hiện ra bên ngoài. Theo một cách nào đó, chúng tôi đã biến giải đấu này thành của mình.
 
Đó là lý do chúng tôi hoàn toàn không thất vọng khi trở lại giải đấu này năm thứ 3 liên tiếp sau khi bị loại khỏi vòng bảng Champions League 2015/2016. Chúng tôi xếp thứ 3 vòng bảng sau Manchester City và Juventus.
 
 

“Giải đấu này mang lại cho chúng ta niềm vui lớn và chúng ta phải cố gắng vì nó. Điều quan trọng nhất, chúng ta phải thực sự giàu tính cạnh tranh”. Đây là thông điệp chính với toàn đội khi chúng tôi tìm cách kích hoạt lại hành trình theo đuổi cúp châu Âu. Và nó đã hiệu quả khi chúng tôi lọt vào trận chung kết thứ ba liên tiếp.
 
Lần này chúng tôi chạm trán đối thủ rất đặc biệt: Liverpool. Giống như chúng tôi, họ cần chiến thắng để có thể tham dự Champions League mùa tới. Họ đã không thể giành quyền tham dự thông qua Premier League.
 
Tất cả các giải đấu đều quan trọng, và đối thủ nào cũng vậy. Nhưng rõ ràng đối đầu Liverpool, một đội bóng giàu kinh nghiệm ở đấu trường châu Âu và đã giành nhiều danh hiệu, thật sự là điều tuyệt vời.

 
Họ khởi đầu rất mạnh mẽ và khiến chúng tôi gặp nhiều khó khăn trong hiệp 1, nhất là sau khi Daniel Sturridge mở tỷ số ngay trước khi bước vào giờ nghỉ giữa 2 hiệp. Nhưng Europa League là giải đấu của chúng tôi. Chẳng ai muốn vô địch nó hơn chúng tôi. Và hiệp 2, chúng tôi đã đảo chiều kết quả. Chúng tôi lên ngôi lần thứ ba liên tiếp.
 
Như tôi đã nói với Sir Alex Ferguson trong cuộc họp ở Thụy Sĩ, tôi rất muốn vô địch Champions League. Mọi HLV đều mơ ước vô địch nó ít nhất một lần. Nhưng Europa League cũng là một giải đấu mà nhiều đội bóng, nhiều cầu thủ và HLV có thể giành những danh hiệu tuyệt vời. Tôi đã trải qua “mặt trái của đồng xu” khi thua trận chung kết năm 2019 khi Arsenal đối đầu Chelsea. Song, tôi may mắn khi 3 lần vô địch liên tiếp cùng Sevilla.
 
Giải đấu này đã mang lại cho tôi rất  nhiều điều. Và giờ với Villarreal, tôi được tái ngộ với nó lần nữa.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Juan Roman Riquelme, Barcelona và cái chết "số 10 cuối cùng"

Một thương vụ được so sánh với một đám cưới trong mơ giữa số 10 cổ điển hay nhất thế giới và đội bóng vĩ đại hàng đầu châu Âu, nhưng sau cùng lại kết thúc bằng sự cay đắng và nghiệt ngã dành cho chàng tiền vệ hào hoa đến từ Nam Mỹ.

Alphonso Davies: Từ cậu bé ở trại tị nạn đến ngôi sao bóng đá thế giới

Sinh ra trong một trại tị nạn rồi sau đó vươn tới những đỉnh cao với các danh hiệu Bundesliga, Champions League cùng Bayern Munich và cuối cùng là tham dự World Cup 2022 cùng ĐTQG Canada. Đó quả là một chặng hành trình dài và nếu nó có được Alphonso Davies ghi vào một cuốn nhật ký thì hẳn đó sẽ là một cuốn nhật ký rất đáng đọc. Nhưng chàng trai tới từ Canada năm nay mới chỉ 24 tuổi và chặng hành trình tiếp theo của anh vẫn còn rất dài.

Danny Welbeck và "mùa xuân" mới cùng Brighton

Danny Welbeck, 33 tuổi, đang tận hưởng một trong những mùa giải đẹp nhất trong sự nghiệp cầu thủ. Bạn có thể thích tiền đạo Brighton hoặc không, nhưng bạn không thể phủ nhận những bước tiến khó tin của chàng trai “tuổi băm” này.

Estevao Willian và ước mơ một ngày đứng trong hàng ngũ những người giỏi nhất

Như một lời giời thiệu tổng quát về bản thân mình đến người hâm mộ bóng đá Anh, trong một cuộc phỏng vấn với ký giả Thiago Rabelo của tờ The Guardian (Anh), Estevao Willian, tài năng bóng đá 17 tuổi được đánh giá là triển vọng nhất của Brazil kể từ sau Neymar – người sẽ chính thức gia nhập Chelsea vào mùa hè năm sau – đã có những chia sẻ về nhiều khía cạnh trong cuộc đời lẫn sự nghiệp vẫn còn chưa đơm hoa của mình.