Từ cậu bé bị Celtic ruồng bỏ tới Chung kết C1: Trái ngọt của Andrew Robertson

Tác giả CG - Thứ Ba 29/05/2018 14:38(GMT+7)

“Hãy theo đuổi sự ưu tú và thành tựu sẽ theo đuổi bạn”, câu nói của nhân vật Rancho trong bộ phim “3 idiots” (3 chàng ngốc) kinh điển của điện ảnh Ấn Độ có lẽ rất phù hợp để nói về Andrew Robertson - hậu vệ trái đang khoác áo Liverpool.
Từ cậu bé bị Celtic ruồng bỏ tới Chung kết C1: Trái ngọt của Andrew Robertson
Cầu thủ người Scotland đã đi một chặng đường không dài nhưng đáng nhớ và đủ để có thể tự hào về chính mình. Từ Glasgow - nơi mà đội trẻ Celtic loại bỏ anh - đến Kiev - địa điểm diễn ra trận chung kết UEFA Champions League - là cả một hành trình của sự nỗ lực và không ngừng tin tưởng vào bản thân.
 
Có lẽ nên bắt đầu câu chuyện vào tháng 8 năm 2012. Khi đó trên Twitter của mình, chàng trai 18 tuổi Andrew Robertson đăng một dòng Tweet: “Cuộc sống ở độ tuổi này đúng là bỏ đi nếu không có tiền”, kèm theo đó là hashtag #needajob. Khi ấy, Robertson đang thi đấu cho đội bóng nghiệp dư Queen’s Park thuộc hạng đấu thấp nhất trong hệ thống các giải đấu của Scotland. 3 năm trước đó, cậu bé từng bị ông lớn nổi tiếng nhất đất nước là Celtic loại khỏi đội trẻ vì thể hình quá nhỏ con.
 
Sinh ra tại Glasgow, từ nhỏ Robertson đã yêu thích Celtic và thần tượng chính là tiền đạo trứ danh Henrik Larsson - người có 7 năm tung hoành tại sân Celtic Park. Anh tiếp tục giữ niềm đam mê bóng đá song song với việc học khi gia nhập đội bóng trường cấp ba St Ninian’s và giữ băng đội trưởng. Với ông Joe Fuchs - giáo viên thể dục tại trường và người thầy dạy bóng đá của Robertson - thì đây là cậu học trò rất tự tin và hoà đồng..
“Tính cách của cậu ấy rất dễ “lây lan”. Đi xe buýt đến trường hay sân bóng, cậu ấy luôn là một cây hài. Đó là người hay cười, dễ thương và chúng tôi rất yêu quý cậu ấy”, ông Fuchs chia sẻ với Bleacher Reports.
 
Robertson
Tuy nhiên, việc được gia nhập đội trẻ Celtic hoá ra không phải là khởi đầu cho chuỗi ngày êm đẹp. Như đã nói, vì thể hình quá nhỏ con mà anh đã bị loại khỏi đội ở lứa tuổi U15. Đúng là không phải cái gì ta yêu, ta quý cũng thuộc về ta. Bị đội bóng áo màu áo xanh-trắng ruồng bỏ, Robertson gia nhập Queen’s Park - một câu lạc bộ nghiệp dư. Với lộ trình của một cầu thủ trẻ, rõ ràng đây là bước lùi.
 
“Nếu bạn phải rời khỏi Celtic, đội bóng mà bạn cổ vũ, và đến Queen’s Park thì ai cũng sẽ nghĩ đó là thảm hoạ. Tôi không nghĩ mình đã khóc nhưng quả thực là rất thất vọng. Với một cậu bé thì như thế rõ ràng là giấc mơ đã bị đánh cắp. Nhưng những người yêu quý tôi vẫn ở quanh tôi và đó có lẽ là điều tuyệt vời nhất”, cầu thủ 24 tuổi trải lòng trong cuộc phỏng vấn mới đây với The Guardian.
 
Klopp đã đúng khi đặt niềm tin vào Robertson
Chơi cho một đội bóng nghiệp dư thì chắc chắn bạn không được chỉ nghĩ đến bóng đá mà cùng với đó là cuộc sống thường nhật, cuộc sống mưu sinh. Anh đã trải qua một số công việc khác ngoài bóng đá hoặc không liên quan gì đến chuyện được thi đấu như làm việc ở hãng bán lẻ Mark & Spencer, làm việc full-time ở sân Hampden Park của Queen’s Park với nhiệm vụ nghe điện thoại đặt lịch thi đấu và sự kiện. Cũng chính tại đây, anh đã từng sắp xếp và dẫn trung vệ Vincent Kompany - người mà 5 năm sau Robertson sẽ đánh bại - đến vị trí ngồi của mình khi Scotland đối đầu đội tuyển Bỉ. Cùng với đó, làm một giáo viên thể dục cũng là điều mà anh đã tính đến.
 
Tuy nhiên trên tất cả, trở thành cầu thủ chuyên nghiệp vẫn luôn là ước mơ cháy bỏng của chàng trai ấy. Anh từng phải thuyết phục cha mình cho thêm một năm nữa để theo đuổi mục tiêu đó, anh chấp nhận làm việc từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều và sau đó tập luyện vào 6 giờ tối để kéo gần giấc mơ về phía mình.
 
Tháng 6 năm 2013, sau một năm ở Queen’s Park, Andrew Robertson đã được toại nguyện khi Dundee United - đội bóng ở giải Ngoại hạng Scotland - đã gửi cho anh một lời đề nghị. Không phụ lòng mong đợi của huấn luyện viên Jackie McNamara - huấn luyện viên của Dundee, người đã trao cho anh cơ hội - Robertson đã thi đấu cực kỳ ấn tượng. Tháng 10 năm đó, cầu thủ này được gọi lên đội tuyển U21 quốc gia và sau khi kết thúc mùa giải 2013/2014, anh cũng là chủ nhân của giải thưởng Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm của Scotland. 
 
Robertson cùng với Mane liên tục làm khổ hàng thủ Man City
Đó là những thành quả đầu tiên sau những nỗ lực và việc không ngừng tin tưởng vào chính mình. Mùa giải 2014/2015, một bước ngoặt nữa lại đến với hậu vệ cánh trái này khi Hull City bỏ ra 2,85 triệu bảng cùng bản hợp đồng 3 năm để có được anh. Từ giải hạng ba của Scotland tới Ngoại hạng Anh rõ ràng đã là một hành trình đáng mơ ước với rất nhiều người.
 
Tại Hull City, Robertson tiếp tục khẳng định được bản thân và là sự lựa chọn đáng tin cậy của huấn luyện viên Steve Bruce. Hậu vệ người Scotland là chủ nhân danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất tháng 8 của câu lạc bộ trong mùa giải đầu tiên khoác áo đội bóng này. Tuy nhiên cuối mùa bóng đó, Hull City là một trong ba cái tên phải xuống hạng cùng với Burnley và Queens Park Rangers. Anh cùng đội bóng của mình đã ngay lập tức trở lại với giải đấu cao nhất xứ sở sương mù vào cuối mùa giải 2015/2016 trước khi tiếp tục xuống hạng một lần nữa cùng Hull sau khi mùa bóng 2016/2017 khép lại.
 
Tuy nhiên tới đây, một “điều thần kỳ” (có thể xem là như vậy) đã xảy ra. Số phận sự nghiệp của Robertson tưởng như sẽ chìm nghỉm như biết bao nhiêu người khác sau khi phải xuống chơi ở giải Hạng nhất thì một vị “cứu tinh” đã xuất hiện. 8 triệu bảng là số tiền mà Liverpool chi ra để “trục vớt” Robertson. Rất nhiều ánh mắt nghi ngờ đã được hướng về phía ban lãnh đạo cũng như ban huấn luyện đội bóng vùng Merseyside. Đem về một cầu thủ vô danh vừa mới xuống hạng để làm gì? Đó có lẽ là câu hỏi mà nhiều người đã đặt ra khi thương vụ này hoàn thành.
 
Virgil van Dijk và Andrew Robertson mang đến sự ổn định cho hàng thủ
Tuy nhiên một lần nữa cũng giống như nhiều lần khác trong đời mình, Andrew Robertson lại dùng thời gian để chứng minh tất cả. Danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất ngay trong trận ra mắt trước Crystal Palace ở vòng hai là một lời chào chất lượng của anh. Sau đó là một giai đoạn chững lại rồi khi Alberto Moreno dính chấn thương, Robertson trở thành sự lựa chọn số một ở vị trí hậu vệ trái (Mùa trước, James Milner là người giữ vai trò này tuy nhiên trước mùa giải 2017/2018, huấn luyện viên Juergen Klopp đã tuyên bố trả cầu thủ người Anh về vị trí tiền vệ trung tâm). 
 
Tuyển thủ Scotland thi đấu bùng nổ và là mắt xích quan trọng nơi hành lang cái trái của Lữ đoàn đỏ. Hình ảnh cầu thủ này băng lên xông xáo, gây áp lực lên hàng thủ của Manchester City được lan truyền khắp mạng xã hội đã cho thấy nguồn năng lượng rất lớn của anh. Trong khi đó, sau trận hoà 3-3 giữa Liverpool và Arsenal hồi tháng 12 năm ngoái, Gary Neville - một người cực ghét Lữ đoàn đỏ - thậm chí đã đưa Robertson vào đội hình của mùa giải theo quan điểm của anh.
 
Còn với một huấn luyện viên ưa thích lối chơi tấn công, gây áp lực liên tục như Juergen Klopp thì một cầu thủ giàu năng lượng như Robertson đúng là người mà ông ưa thích. Ngược lại, hậu vệ mang áo số 26 cũng dành những lời tri ân đến người thầy của mình:

“Khi bạn gặp một huấn luyện viên mới, bạn lo lắng và thậm chí càng lo hơn nhiều khi đó là một người nổi tiếng thế giới. Tuy nhiên ông ấy [Klopp] đã trao cho tôi những cái ôm và giúp tôi thấy thoải mái ngay từ ngày đầu tiên. Huấn luyện viên thực sự muốn biết về bạn. Ông ấy kể cho tôi về quá khứ của mình và tôi cũng thế. Cả hai chúng tôi đều muốn chiến đấu vì mọi thứ. Ông ấy thích câu chuyện của tôi và điều đó đã giúp tôi rất nhiều”.
 
Hậu vệ trái Robertson tiếp tục gây ấn tượng trong trận Roma vs Liverpool bán kết C1
Sau tất cả, có lẽ việc lọt vào chung kết Champions League là phần thưởng to lớn nhất với cầu thủ năm nay 24 tuổi. Đó là đấu trường danh giá nhất châu lục cấp câu lạc bộ và việc trở thành thành viên của một trong hai đội bóng mạnh nhất châu Âu là điều ngoài sức tưởng tượng của Robertson 1 năm trước. “Hành trình cá nhân đáng kinh ngạc” như cách mà huấn luyện viên Klopp miêu tả về con đường sự nghiệp của cậu học trò có lẽ là câu nói cực kỳ chính xác. Từ sự ruồng bỏ của Celtic tới việc được đối đầu với những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới như Cristiano Ronaldo hay Sergio Ramos trong một trận chung kết danh giá là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực không biết mệt mỏi của Robertson.
 
Tuy nhiên nếu nhìn lại thì như đã khẳng định ở trên, “trái ngọt” ngày hôm nay của hậu vệ Scotland cũng là nhờ anh luôn tin tưởng vào chính bản thân mình. Điển hình như việc xin cha mình được chơi bóng thêm một năm để tìm kiếm cơ hội bước chân vào con đường chuyên nghiệp, Robertson đã không ngừng tin, và nỗ lực để làm được. 
 
“Điều khiến cậu ấy khác biệt là cậu ấy luôn nỗ lực và dành tình yêu cho bóng đá 24/7. Cậu ấy sống và thở với bóng đá.  Khi ai đó 13 hay 14 tuổi và bị một đội bóng lớn thải loại, họ sẽ bắt đầu quan tâm tới những thứ khác và nghĩ ‘À, đúng là thế.’ Nhưng kể cả sau khi bị Celtic loại, cậu ấy vẫn tin rằng mình sẽ làm tốt. Thật khó để thấy nó đã diễn ra như thế nào nhưng cậu ấy đã làm nên chuyện lớn.”, người thầy cũ Joe Fuchs của anh chia sẻ.
 
Danh thủ Liverpool khen Andrew Robertson
Nỗi buồn Celtic giờ đây đã là quá vãng. Ở thời điểm hiện tại, niềm vui của Andrew Robertson chính là Liverpool. Sau một mùa giải, anh đã thực sự trở thành một người hùng mới trong mắt các cổ động viên tại sân Anfield. Một hành trình tuyệt diệu được tạo ra từ Glasgow và sẽ thật viên mãn biết bao nếu anh cùng các đồng đội nâng cao chiếc cúp bạc tại Kiev trong những ngày sắp tới.
 
CG (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Kieran McKenna: Vua về nhì của Ipswich Town

Ở 2 mùa giải gần nhất, Kieran McKenna 2 lần cùng Ipswich Town về nhì, nhưng chẳng có gì phải buồn hay tiếc nuối, vì cả 2 lần về nhì kể trên đều mang lại niềm vui cho mọi CĐV của CLB này.

Có một Jadon Sancho tự tin và kiêu hãnh ở Dortmund

Jadon Sancho rời Dortmund gia nhập Man United vào mùa Hè 2021. Ba mùa giải cuối cùng cho Dortmund trước khi cập bến "Quỷ đỏ", tổng thành tích ghi bàn và kiến tạo mỗi mùa của Sancho luôn là +29 G/A. Trong 2 mùa giải rưỡi khoác áo MU trước khi trở lại Dortmund theo Hợp đồng cho mượn, Sancho chỉ đặt dấu giày vào… 18 bàn.

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.