Khi còn nhỏ, cậu bé sống cách sân tập của Liverpool 2 phút di chuyển. Giờ đây ở ngưỡng cửa tuổi 20, Alexander-Arnold đã giành Champions League cùng với đội bóng mà mình hâm mộ từ thuở ấu thơ. Nhưng tất cả mới chỉ là khởi đầu.
Khi còn nhỏ, cậu bé sống cách sân tập của Liverpool 2 phút di chuyển. Giờ đây ở ngưỡng cửa tuổi 20, Alexander-Arnold đã giành Champions League cùng với đội bóng mà mình hâm mộ từ thuở ấu thơ. Nhưng tất cả mới chỉ là khởi đầu.
|
Trent Alexander-Arnold: Cậu bé cáu kỉnh và khát vọng định nghĩa lại vị trí hậu vệ cánh |
1. Trong cơn bão cảm xúc và adrenaline cuồn cuộn tại Anfield, các cổ động viên Liverpool lan tỏa sự kỳ vọng khắp sân vận động. Trent Alexander-Arnold chưa quên điều gì cả.
“Đừng rời mắt khỏi bóng, đừng bỏ sót thứ gì”.
Chống lại mọi logic, Liverpool đã đưa trận đấu về lại thế cân bằng sau trận thua 0-3 trước Barcelona ở lượt đi. Trận lượt về, khi tổng tỷ số bán kết đang là 3-3, hậu vệ phải của “Lữ đoàn đỏ” mang về một quả phạt góc ở phút 78. Anh nhìn lên, đặt trái bóng vào vị trí và Xherdan Shaqiri tiến đến để ra dấu mình sẽ thực hiện cú đá. Alexander-Arnold đồng ý, chầm chậm bước đi trước khi để ý thấy các học trò của Ernesto Valverde đang có một chút lơ là. Anh nhanh chóng xoay người, tung quả tạt tầm thấp hoàn hảo để Divock Origi dứt điểm đem về chiến thắng cho Liverpool.
Alexander-Arnold sẽ bước sang tuổi 20 vào tháng 10 tới và đã trở thành cầu thủ trẻ nhất đá chính trong 2 trận chung kết Champions League liên tiếp. HLV Juergen Klopp mô tả tình huống ứng biến đầy ngẫu hứng của học trò trong trận đấu với Barcelona là “thiên tài” và trên con đường dẫn tới Three Graces, 3 biểu tượng của thành phố gồm tòa nhà Royal Liver, tòa Cunard và tòa Port of Liverpool, Alexander-Arnold đã tiết lộ rằng tất cả tùy thuộc vào hoàn cảnh.
“Tôi luôn cố gắng đi trước các đối thủ một bước vì đó là cách tốt nhất tận dụng lợi thế so với họ và làm tốt hơn họ”, hậu vệ trẻ chia sẻ với ESPN. “Tôi đã nghĩ như thế và làm việc theo tôn chỉ đó kể từ khi bắt đầu tập luyện tại học viện. Nhưng thực sự rất khó để thể hiện điều này một cách thường xuyên ở môi trường trình độ cao nhất. Bạn phải cạnh tranh với những đội bóng hàng đầu, những đội được chuẩn bị rất tốt và cơ hội để họ mất cảnh giác là rất ít. Trong vài giây chớp nhoáng trước Barca, tôi đã nhận ra cơ hội và tận dụng nó”.
Trong khi “The Trent” – cái tên được mọi người đặt cho động tác xử lý thông minh mà hậu vệ 19 tuổi thực hiện và giờ đây sẽ mãi gắn liền với đêm Anfield hôm ấy – đã xuất hiện ở công viên, đường phố và sân bóng trên khắp thế giới thì với Alexander-Arnold, đó đơn giản chỉ là “đã hoàn thành nhiệm vụ” mà thôi.
“Tôi chưa từng nghĩ điều gì khác ngoài ý nghĩa của nó trong trận đấu và với CLB”, anh nói. “Thật khó để ngồi xuống và suy nghĩ về những khoảnh khắc cá nhân hay những chiến thắng quan trọng mà bạn góp mặt. Với tôi, đó cũng chỉ là một màn trình diễn tốt khác, một trận đấu tốt không hơn không kém vì quan trọng nhất là kết quả. Suy nghĩ của chúng tôi là ‘Xong việc rồi, bỏ qua, chúng ta cần tập trung cho thử thách kế tiếp’ vì sẽ luôn có một trận đấu nữa hay một mục tiêu ghi bàn khác ở quả phạt góc khác.
Dù nó có phải bàn thắng lịch sử hay không, với chúng tôi điều quan trọng nhất là thể hiện được khả năng của mình, những điều chúng tôi tin mình có thể làm được và để lại dấu ấn ở đấu trường châu Âu để khiến mọi đối thủ đều phải dành sự tôn trọng lớn cho Liverpool”.
Vào tháng 1, khi Alexander-Arnold ký hợp đồng 5 năm với CLB, Klopp đã miêu tả cậu học trò là “một trong những cầu thủ chuyên nghiệp nhất tôi từng gặp, cậu ấy tập trung để cải thiện và tiến bộ mỗi ngày” đồng thời gửi một thông điệp tới các cổ động viên. “Tôi nhận ra người hâm mộ chưa có một bài hát nào dành cho cậu ấy thế nên có lẽ đó là thứ mà họ có thể làm. Wow, cậu ấy xứng đáng với điều đó! Là một cầu thủ Liverpool, cậu ấy là hiện thân cho ý chí ‘chúng ta sẽ không bao giờ dừng lại’”.
2. “Chúng tôi là một đội bóng đẳng cấp thế giới, chúng tôi không sợ khi nói điều đó”.
Sau khi giành được 97 điểm tại Premier League mùa này và chỉ kết thúc sau Manchester City 1 điểm, Liverpool mới đây đã giành được chiếc cúp Champions League/European Cup thứ sáu sau khi đã bỏ lỡ cơ hội tại Kiev tháng 5 năm ngoái. Trong khoảng thời gian 2 tiếng rưỡi trò chuyện với ký giả Melissa Reddy trước thềm trận chung kết, bắt đầu từ sân tập Melwood đi qua các xưởng tàu đến khu Baltic Triangle, có thể nhận thấy Alexander-Arnold không hề mang theo “vết sẹo” của thất bại nặng nề với Real Madrid 1 năm trước. Trên tầng thượng của Dockleaf Bar, tầm nhìn hướng về phía nhà thờ Liverpool ở bên trái, cầu thủ 19 tuổi giải thích lý do.
“Thật sự tôi vẫn tin rằng mình sẽ có cơ hội để làm lại”, anh bày tỏ. “Cơ hội đó đã đến rất sớm nhưng tôi không nghi ngờ gì điều ấy cả. Chẳng có gì khẳng định đó sẽ là lần cuối cùng của tôi. Tôi cảm nhận CLB đang có một vị thế mạnh mẽ và chúng tôi không vào chung kết nhờ may mắn. Chúng tôi đã làm được. Tôi nghĩ đây là nơi chúng tôi xứng đáng có và tôi tin đội bóng sẽ chỉ càng phát triển, chúng tôi sẽ tốt hơn và trở lại mạnh mẽ hơn”.
Dưới thời Klopp, đội bóng vùng Merseyside có một chu kỳ mang tên “suýt chút nữa”: sau thất bại tại chung kết League Cup và Europa League năm 2016, họ thua trận trước gã khổng lồ Tây Ban Nha năm 2018 và kém đoàn quân vô địch của Pep Guardiola tại Premier League chỉ 1 điểm. Chẳng có gì phải lo lắng về chất lượng của Liverpool nhưng có điều Alexander-Arnold tin rằng chỉ cần giành được một chiếc cúp, đó sẽ là khởi đầu cho những danh hiệu tiếp theo.
“Đội bóng này có đủ năng lực để vô địch quốc gia, vô địch Champions League”, Alexander-Arnold bày tỏ. “Chúng tôi đã chứng minh được điều đó trong suốt 2 mùa giải vừa qua và giờ chỉ cần vượt qua được cái ngưỡng. Tôi chắc chắn chỉ cần giành được một chiếc cúp thôi, không ai có thể ngăn cản chúng tôi và đó cũng là điều chúng tôi tập trung: trở thành một đội bóng đáng sợ không thể bị phá vỡ”.
|
Trent Alexander-Arnold va Robertson |
3. Được xem là một trong những hậu vệ phải hay nhất thế giới ở mùa bóng năm nay, quá trình rèn luyện để thi đấu ở vị trí này như anh thừa nhận là “hoàn toàn khủng khiếp”.
Alex Inglethorpe - giám đốc học viện Liverpool – và Neil Critchley – HLV đội U18 – tin rằng cầu thủ từng đá ở vị trí tiền vệ mỏ neo ấy hội tụ đủ mọi phẩm chất để trở thành một hậu vệ cánh xuất sắc, họ cũng nhấn mạnh vị trí này là con đường sáng nhất để Alexander-Arnold lên đội một. Nhưng để có mặt ở đó, anh cần bỏ tính nóng nảy khi mọi thứ không theo ý muốn cũng như tăng cường cả về thể chất lẫn tinh thần.
Trên những sân bóng tại Kirkby, việc tập luyện của Alexander-Arnold có lúc diễn ra không được trọn vẹn như ý muốn. “Tôi ghét nó”, số 66 của Liverpool nhớ lại. “Đó là những điều kiện tập luyện tệ nhất tôi từng trải qua. Tôi luôn yêu thích chơi bóng và thực hiện tất cả các bài tập nhưng trong 3 tháng đó, tôi sợ nó vô cùng.
Tôi biết mình sẽ phải phòng thủ trong buổi tập, tôi biết các cầu thủ hay nhất sẽ chạy liên tục về phía mình, tôi sẽ bị quát vào mặt, tôi sẽ phải một đấu một mỗi ngày và lúc đó, tôi cảm thấy không đủ sức để xử lý tất cả. Thế là tôi đến sân tập và biết rằng sẽ không có một ngày tích cực rồi sau đó trở về nhà với thái độ cáu kỉnh. Thật buồn vì chu kỳ đó kéo dài khá lâu và tôi không thể hiện bản thân được ở mức như tôi trông đợi vì tư duy của tôi đang có vấn đề. Tâm trạng tôi lúc nào cũng tệ và không phải trạng thái lành mạnh nhất để sống.
Nhưng tất cả đã thay đổi, thay đổi một cách kỳ diệu.
Đó phần lớn là công sức của Alex và Critch vì họ hiểu tôi cần gì, họ phải thúc tôi thật mạnh và đi thật xa để tôi không gục ngã trước những thử thách ở các trận đấu của cấp độ chuyên nghiệp. Nếu giờ có thể xem lại các buổi tập đó, tôi sẽ rất xấu hổ trước cách mình phản ứng với thất bại. Lúc đó, tôi bù lu bù loa lên, đá quả bóng đi chỗ khác, hét vào mặt mọi người… Họ giúp tôi bỏ cái tính này và dạy tôi phát huy sự mạnh mẽ một cách đúng mực.
Họ dạy tôi làm một cầu thủ giỏi hơn để không biến sự đối đầu giữa tôi và tiền đạo cánh đối phương thành chuyện cá nhân. Tôi tự nhủ ‘dù thế nào, anh ta cũng không thể đánh bại mình được’. Mọi cuộc đấu tay đôi đều trở thành cuộc chiến lớn nhất và tôi phải thắng nó. Câu chuyện ở đây là về niềm kiêu hãnh khi không để ai vượt qua”.
Một ví dụ sống động của điều này là trận thắng Man City 3-0 mùa trước ở vòng tứ kết (Champions League) tại Anfield, một trận đấu tiêu biểu cho sự trưởng thành của Alexander-Arnold.
Guardiola đã cố gắng tập trung tấn công vào cánh của cầu thủ trẻ này vì nghĩ anh chính là điểm yếu trong hàng phòng ngự Liverpool và để Leroy Sane gây áp lực với anh. Phần lớn đợt tấn công trong trận lượt đi, bóng đều qua chân của cầu thủ người Đức nhưng Alexander-Arnold hết lần này tới lần khác ngăn cản và thậm chí còn chặn đứng cơ hội tốt nhất của City thuộc về David Silva. “Họ không tạo được nhiều cơ hội nguy hiểm như bình thường vẫn làm vì chúng tôi đã phòng ngự xuất sắc trong nhiều khoảnh khắc”, Klopp phân tích và đưa ra lý giải cơ bản. “Trent có một trận đấu tuyệt vời”.
(còn nữa)
Lược dịch từ bài viết “Why Trent Alexander-Arnold won’t stop” của tác giả Melissa Reddy trên ESPN
CG (TTVN)