Vào những ngày đầu xuân Quý Tỵ 2013, trời mưa như trút nước tại Hàm Rồng, có một cậu bé với những bước chân rón rén lấy chiếc xe đạp thể thao của mình và phóng đi. Cái đầu gối trái của em mới chỉ vừa được phẫu thuật và bắt đầu lành lại. Cậu bé nghĩ: “Mình phải hồi phục thật mau để theo kịp các bạn. Đã nhiều tháng qua không được chạm vào trái bóng, mình không thể chịu nổi.” Và thế là trong một buổi trưa mưa lạnh, người ta vẫn thấy một cậu bé vất vả đưa những nhịp chân khổ sở từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, đạp xe quanh khuôn viên của học viện bóng đá Hoàng Anh Gia Lai - Arsenal JMG, giữa lúc những đồng đội của em còn đang say giấc.
|
Tuấn Anh - Đi qua những ngày mưa |
Cậu bé đó chính là tiền vệ Nguyễn Tuấn Anh và những thước phim ngắn về hình ảnh em đạp xe dưới mưa để mau chóng phục hồi chấn thương vẫn được lưu giữ bởi những người quản lý học viện. Một phối cảnh thấm đượm cảm xúc khiến ta nhớ tháng ngày trung vệ Rio Ferdinand của CLB Manchester United và đội tuyển Anh phải tập tâng bóng trong nhà để giữ cảm giác của đôi chân trong quãng thời gian anh chịu án treo giò 8 tháng của LĐBĐ Anh. Lý do là bởi anh không tham gia buổi kiểm tra doping. Những hậu quả đó xuất phát từ sai lầm của cá nhân Rio còn sụn chêm của Tuấn Anh bị vỡ 25%, dây chằng chéo trước bị đứt hoàn toàn là do phán quyết của số phận. Sự nghiệp bóng đá của Tuấn Anh vẫn luôn đầy trở ngại như thế nhưng tài năng của em vẫn luôn được thừa nhận, những sự nỗ lực của em vẫn được cảm thấu và trân trọng.
|
Tuấn Anh đạp xe dưới mưa để mong chấn thương sớm bình phục |
Những người đã tiếp xúc với Tuấn Anh đều có chung một nhận xét là em rất ít nói và hiền khô. Nếu như Công Phượng lầm lì, mang trong mình sự rắn rỏi, ý chí sắt đá của một người con vùng duyên hải miền trung, Xuân Trường bản lĩnh, trưởng thành và vững vàng đúng với vai trò của một người đội trưởng, thì Tuấn Anh mang trong mình sự thật thà, chân chất của vùng quê lúa Thái Bình. Cậu bé Tuấn Anh 12 tuổi gia nhập lò đào tạo trẻ của HAGL với hai làn tóc mai bám dài hai gò má cùng nụ cười trong sáng như một thiên thần. Giờ đây, Tuấn Anh 20 tuổi đã trưởng thành với mái tóc bồng bềnh lãng tử, nhưng sự ngây ngô, hiền lành vẫn còn đó.
Ấy thế mà Chúa vẫn không buông tha em khi để những vết thương tiềm ẩn sự đau đớn luôn sẵn sàng bùng phát bên trong cái đầu gối của Tuấn Anh. Đã hơn 3 năm kể từ ngày định mệnh khiến cho em lỡ mất cơ hội đầu quân cho Olympiakos, đội bóng số 1 của Hy Lạp, không ngày nào Tuấn Anh ra sân với sự thoải mái về thể trạng. Chạnh lòng thay khi chứng kiến Tuấn Anh phải thi đấu tới hơn trăm trận trong những năm qua với cái đầu gối băng trắng. Ngay cả ngày em có cơ hội được ra mắt với một chân trời mới, ở những buổi thử việc cùng Yokohama FC, Tuấn Anh vẫn phải nén đau để ra sân tập và rồi đánh mất vị trí tại đội tuyển U23 Việt Nam.
Thật nhẹ nhõm khi cuối cùng Tuấn Anh cũng có tên trong danh sách 23 cầu thủ mà HLV Miura điền tên tham dự giải đấu tầm cỡ khu vực tại Qatar. Vui không phải vì giờ đây Tuấn Anh đã được thầy Miura thừa nhận, bởi đó là điều quá rõ ràng rồi, cũng không phải vì Tuấn Anh sẽ có cơ hội được thể hiện bản thân trong mắt những thế lực hàng đầu bóng đá Châu Á, cũng chẳng phải minh chứng cho việc chấn thương của em đã lành lặn hoàn toàn, mà đơn giản là bởi cuối cùng thì may mắn cũng đã đứng về phía Tuấn Anh. Chấn thương của hậu vệ Văn Dũng đã giúp cho Tuấn Anh giành vé vào phút bù giờ, một cái may lạ lẫm mà mầu nhiệm kể từ khi em gắn bó với nghiệp quần đùi áo số.
|
Tuấn Anh chuẩn bị bước tới một chân trời mới |
Tuấn Anh đã hy sinh quá nhiều. Tài trí là thế, hào hoa là thế nhưng sự nghiệp cầu thủ của Tuấn Anh lại không được như công sức mà em đã bỏ ra. Cầu thủ sinh năm 1995 thường giấu giếm những cơn đau để tiếp tục chạy, chuyền và xoạc bóng, gánh vác trọng trách của một tiền vệ tổ chức tài năng hiếm có. Tuấn Anh chỉ bỏ lỡ đúng 1 trận đấu tại V-League 2015 vừa qua, không một lời phàn nàn khi phải đá ở vị trí trung vệ trái với sở trường. Tuấn Anh lặng lẽ ra sân và thi đấu, đè nén đau đớn, không màng gian khó, cũng như ký ức em đạp xe dưới cơn mưa.
Người ta không biết là chấn thương của Tuấn Anh khi nào mới thực sự hồi phục hoàn toàn, có lẽ chính bản thân cầu thủ gốc Quỳnh Phụ, Thái Bình cũng không xác định được. Thậm chí có thể vết thương quái ác này sẽ sẽ bám riết lấy em trong suốt quãng thời gian còn lại trong sự nghiệp, cũng như nhiều cầu thủ nổi tiếng khác từng phải trải qua. Việc Tuấn Anh được tham dự vòng chung kết U23 châu Á cũng chưa chắc là một điểm tốt cho quá trình hồi phục của em.
Người hâm mộ chắc chắn vẫn sẽ lo ngại một ngày nào đó Tuấn Anh ngã xuống và ôm lấy cái đầu gối vẫn còn băng trắng của mình. Chỉ có điều chắc chắn là Tuấn Anh sẽ không bao giờ từ bỏ. Ý chí can trường vượt qua khó khăn và khao khát cháy bỏng với trái bóng tròn sẽ là động lực để em đánh gục những chướng ngại ấy bởi vì, giống như người ta vẫn thường nói, sức mạnh không đến từ thể chất mà đến từ ý chí bất khuất. Đi qua những ngày mưa…
Hàn Phi (TTVN)