Thủ thành Adrian: Khiêm tốn nhưng không tự ti

Tác giả CG - Chủ Nhật 20/10/2019 10:51(GMT+7)

Chúng ta có thể dùng một câu để đặt tên cho mối lương duyên của Liverpool với Adrian là “đúng người đúng thời điểm”. Sau khi chia tay West Ham United khi mùa giải 2018/2019 khép lại, Adrian chưa có đội bóng mới và quyết định tập luyện giữ phong độ ở Union Deportivo Pilas (UD Pilas) - một đội bóng bán chuyên ở quê hương Seville.

Đã hơn một lần trong những cuộc chia sẻ với truyền thông, Adrian San Miguel del Castillo (hay chúng ta vẫn gọi anh là Adrian) đều nói thủ môn là một vị trí đặc thù, bất cứ ai thi đấu trong vai trò này đều phải sẵn sàng với tâm thế trở thành người hùng hoặc là kẻ tội đồ. Cho đến thời điểm này của mùa giải, thủ thành người Tây Ban Nha suýt chút nữa đã trải qua cả 2 cảm giác đó.

 
Ngày 14/8, Liverpool đánh bại Chelsea để giành danh hiệu Siêu cúp châu Âu. Trận đấu giằng co sau 120 phút cả thi đấu chính thức lẫn hiệp phụ với 4 bàn thắng chia đều cho 2 đội. Ở lượt sút luân lưu thứ 5, Adrian cản phá thành công cú sút của Tammy Abraham, các cổ động viên Liverpool có mặt trên sân Vodafone Park như vỡ òa, bên kia chiến tuyến, người hâm mộ Chelsea ôm đầu tiếc nuối. HLV Jurgen Klopp cùng các học trò chạy về phía cuối sân để ôm lấy người hùng của mình.
 
3 ngày sau, Liverpool hành quân đến St Mary’s của Southampton. Phút 83, khi “Lữ đoàn đỏ” đang dẫn 2-0, từ đường chuyền về của đồng đội, Adrian khống chế bóng và không hiểu vì lý do gì, anh chuyền thẳng vào chân Danny Ings đang lao lên gây áp lực. Nhiệm vụ của tiền đạo người Anh lúc này là quá dễ dàng. Rất may là Liverpool đã giữ nguyên vẹn tỷ số 2-1 cho đến hết trận.
 
Chúng ta có thể dùng một câu để đặt tên cho mối lương duyên của Liverpool với Adrian là “đúng người đúng thời điểm”. Sau khi chia tay West Ham United khi mùa giải 2018/2019 khép lại, Adrian chưa có đội bóng mới và quyết định tập luyện giữ phong độ ở Union Deportivo Pilas (UD Pilas) - một đội bóng bán chuyên ở quê hương Seville. Khi ấy, Adrian nhận được một số lời đề nghị từ Tây Ban Nha, Thổ Nhĩ Kỳ, Saudi Arabia và Mexico. Trong đó Real Valladolid đã đặt sẵn hợp đồng lên bàn, chỉ chờ anh gật đầu đồng ý.
 
 
Tuy nhiên, Adrian lưỡng lự vì tin rằng một điều lớn lao nào đó chuẩn bị tới. Cùng thời điểm đó, Liverpool vừa chia tay Simon Mignolet và họ cần một người làm phương án dự phòng cho Alisson Becker. Nhờ sự tiến cử của người đồng đội cũ tại West Ham là Aaron Cresswell với John Achterberg - người đã từng làm việc với hậu vệ West Ham tại Tranmere Rovers và hiện là HLV thủ môn Liverpool - Adrian đã có cơ hội khoác áo “Lữ đoàn đỏ”. Người gác đền 32 tuổi chỉ có 3 buổi tập, trong đó là một buổi rưỡi với đội, trước khi có tên trong danh sách đăng ký thi đấu của Liverpool từ ghế dự bị trận mở màn Premier League gặp Norwich City.
 
Và chỉ sau 39 phút, anh đã được vào sân sau khi Alisson gặp chấn thương bắp không thể tiếp tục thi đấu. Vậy chẳng phải, đó là đúng người đúng thời điểm hay sao? “Tôi nghĩ nó gần như là định mệnh bởi tôi đã rất rất gần với việc gia nhập đội bóng khác. Nhưng khoảnh khắc nhận được cuộc gọi từ Liverpool, tôi đã bảo người đại diện của mình dừng toàn bộ các cuộc đàm phán khác lại”, Adrian chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với Telegraph.
 
Cựu thủ môn Real Betis và West Ham đã dùng từ “định mệnh”, và đúng là anh là một người tin vào tâm linh. Mỗi khi ra sân, anh luôn mang theo một chiếc khăn màu vàng, trên đó là hình ảnh của vợ và 2 con trai, dòng chữ “Liverpool FC”, “You’ll Never Walk Alone” và một câu thể hiện phương chấm sống: “Khiêm tốn làm nên sự vĩ đại”.
 
 
Đây không phải là thói quen mới của Adrian mà nó đã được hình thành từ lâu. “Chiếc khăn giống như găng tay của tôi vậy”, anh khẳng định trong cuộc phỏng vấn với Telegraph mới đây. “Nếu tôi không mang theo chiếc khăn… một ngày, trước thềm một trận đấu của West Ham, tôi nhận ra đúng là mình đã không cầm theo nó. Tôi gọi điện cho vợ và nói: ‘Ai đó hãy mang cái khăn cho anh nhé!’ Tôi có một chiếc cho các trận đấu và một chiếc cũ hơn từ những mùa giải trước cho các buổi tập. Sau mỗi mùa giải, tôi lại thay chiếc khăn mới và chỉ sử dụng một chiếc duy nhất. Đó là vật rất đặc biệt với tôi”.
 
Hãy chú ý tới câu châm ngôn “Khiêm tốn làm nên sự vĩ đại”. Đó là kim chỉ nam cho mọi hành động của Adrian, nó nhắc nhở anh phải hành xử một cách thật tử tế và biết mình là ai. Mùa hè vừa qua, sau khi kết thúc quãng thời gian tập nhờ ở UD Pilas, anh đã gửi một bức thư chia tay cho CLB và kèm theo đó một voucher mua dụng cụ thể thao. Rồi trong quãng thời gian sống ở London khi còn khoác áo West Ham, Adrian và vợ vẫn thường hay đi lại trong thành phố bằng tàu điện ngầm thay vì lái những chiếc xe hạng sang bóng bẩy. Tất nhiên, điều này không có nghĩa đánh đồng những cầu thủ khác nhưng nó cũng nói lên một phần cá tính của Adrian. 
 
“Tôi vẫn luôn như thế kể từ khi khởi nghiệp ở Betis đến nay”, thủ môn Tây Ban Nha bày tỏ trong cuộc phỏng vấn với tờ Independent vào năm 2015. “Gia đình hay bạn bè tôi cũng như vậy và tôi muốn mình là một người khiêm tốn. Rời khỏi bóng đá, bạn phải nhớ mình cũng chỉ là con người và khi sự nghiệp này khép lại, bạn vẫn phải tiếp tục sống cuộc đời của một con người. Bạn không thể coi mình cao hơn người khác”.

 
Nhưng khiêm tốn không có nghĩa là tự ti. Adrian hiểu bản thân và anh tin vào năng lực của mình. Ở Liverpool giờ đây cũng vậy. Khi Alisson đã bình phục chấn thương và sẵn sàng trở lại, khi gần như tất cả đều tin thủ thành Brazil sẽ trở lại khung gỗ ở đội hình xuất phát thì Adrian vẫn tự tin có thể làm làm động lực cho người đồng đội phát triển hơn nữa. Anh nói ở Liverpool hiện tại có “2 cầu thủ số 1”, rằng “không có tâm lý của người số 2 ngay cả khi đã 32 tuổi”.
 
Người ta chỉ thực sự thấu hiểu cảm giác khi đã trải qua nó. Adrian từng là thủ môn số 1 của West Ham United. Khi Joe Hart tới cạnh tranh trong khung gỗ trong mùa bóng 2017/2018, người giành suất bắt chính cuối cùng vẫn là Adrian. Nhưng một năm sau đó, anh đã để vị trí của mình rơi vào tay Lukasz Fabianski - một tân binh trong mùa giải năm ngoái. Thủ môn là vị trí đặc thù trong bóng đá, mỗi đội trên sân chẳng thể nào có 2 thủ môn được. Và là một thủ môn, bạn cũng không thể nào đá vị trí khác được nữa. Từ vị thế người gác đền số 1 bị đẩy xuống số 2 cũng có nghĩa thời gian thi đấu của bạn sẽ bị giảm đi, thậm chí “ngồi chơi xơi nước” là điều bình thường.
 
Khi bị cướp mất vị trí, Adrian đã không thể chấp nhận thực tế này. “Tôi mất vài ngày để chấp nhận và một vài ngày cảm thấy rất tức giận vì tôi không biết mình đã làm sai điều gì”, thủ môn tới từ Andalusia bộc bạch trên Telegraph vào năm ngoái. Và rồi: “Sau đó tôi nghĩ rằng mình là người duy nhất có thể thay đổi tình hình để quay lại thi đấu mà thôi”.
 
 
Nếu coi việc anh đã được là người gác đền số 1 của Liverpool trong 2 tháng vừa qua là phần thưởng cho suy nghĩ tích cực đó thì có lẽ đó là cái giá xứng đáng. Sắp tới, Adrian có thể sẽ phải quay trở lại với ghế dự bị, nhưng sau tất cả, lợi ích của CLB vẫn là điều quan trọng nhất. 
 
Nhưng dù sao đi chăng nữa, HLV Jurgen Klopp có thể hài lòng ở vị trí trấn giữ khung thành đội bóng mà ông đang dẫn dắt, bởi ông có một Adrian khiêm tốn, tự tin, đáng tin cậy và một Alisson sẽ luôn được thúc đẩy bởi người đồng đội của mình.

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina.