Steven Gerrard: Chỉ cần trong tim có tình yêu, thế thôi!

Tác giả Phương GP - Thứ Ba 30/05/2017 18:22(GMT+7)

Zalo
Tôi đã muốn né tránh, nhưng càng tránh thì cái sự thật ấy càng hiển hiện ra trước mắt. Thế thôi, hay là ta cứ đối diện với nỗi ám ảnh ấy: hình ảnh Gerrard trượt chân trong một ngày buồn ở Anfield khiến chiếc cúp vô địch của Liverpool vụt bay cùng những bước chạy của Demba Ba. Rồi, khi cái điều khó nói đã được nói ra, ta hãy cứ để đó mà tiếp tục khắc hoạ về người đội trưởng huyền thoại.
Steven Gerrard: Chi can trong tim co tinh yeu1
Steven Gerrard: Chỉ cần trong tim có tình yêu
Nếu hỏi những người hâm mộ của Liverpool rằng họ có quan tâm đến cú trượt chân ấy không. Câu trả lời hiển nhiên là không. Họ mơ về chức vô địch, điều đó đúng. Họ tiếc khi để vụt chiếc cúp, điều đó không sai. Nhưng đã là fan Liverpool thì chắc chắn hiểu một điều rằng, Gerrard mong cầu một danh hiệu Ngoại hạng Anh hơn ai hết, thậm chí phải là danh hiệu trong màu áo đỏ của thành phố Cảng, chính như thế mới làm thoả mãn anh.

Anh sinh ra và lớn lên trong giai đoạn rực rỡ của câu lạc bộ. Tuổi thơ anh ở thập niên 1980 là gắn liền với những Daglish, Ian Rush với những thành tích huy hoàng. Và đương nhiên trong đời người, những ký ức đẹp đẽ ở tuổi thơ là mồi lửa nung nấu cho giấc mơ tương lai mãnh liệt nhất. Gerrard tham gia vào đội bóng, và may mắn là chàng trai ấy có tài. Và từng ngày từng ngày một, anh trở thành thành viên của đội một.

Tuy nhiên, ngày anh vào đội thì lại chứng kiến cảnh đi xuống không phanh của đội bóng những năm 1990, và phải mãi cho đến gần những năm giao thời, thì lứa của Steve Mcmanaman-Robbie Fowler-Jamie Redknapp mới lấy lại được bộ mặt ngày nào của nỗi đáng sợ khắp châu Âu. Và hiển nhiên, với một cậu trẻ tuổi teen, những nỗi ấm ức về cái sự đi xuống của cả tượng đài tuổi thơ sẽ nung nấu trong người một khát khao mạnh mẽ để kéo đội bóng trở lại những tháng ngày vinh quang.
Steven Gerrard: Chi can trong tim co tinh yeu2
Gerrard- Smicer
Và Gerrard đã một phần nào hiện thực hoá được niềm khát khao đó. Cùng những người đàn anh ở đội bóng, Steven đã giúp Liverpool hoàn thành cú ăn 5 huyền thoại vào năm 2001. Và khi mà anh là đầu tàu của đội bóng, chính anh đã kéo Liverpool đạp bùn đứng dậy trong đêm “mơ” ở Istanbul. Thế là về mặt danh hiệu, Gerrard đã gần như hoàn thành bộ sưu tập ở tuổi 25, và chỉ còn đúng một chiếc cúp Ngoại hạng Anh để anh có một sự nghiệp viên mãn. Thế nhưng điều ấy lại không thành.

Nói đến đây, chúng ta có thể hình dung rõ ra cái khát khao chinh phục Ngoại hạng Anh của người đội trưởng ấy là lớn đến thế nào. Và kể ra để biết rằng ở cái tuổi 25 đỉnh cao ấy, Gerrard đã cùng Liverpool làm được những gì. Họ cùng nhau chinh chiến và giành chiến quả ở khắp mọi nơi. Và có thể Gerrard tin rằng, ở lại với The Reds thì giấc mơ hoàn thành sứ mạng về những năm huy hoàng sẽ trở thành sự thật khi còn thiếu đúng một danh hiệu nữa thôi. Cùng với đó là tình yêu từ thuở bé. Thế nên gần như không thể có một lý do gì để Gerrard đòi ra đi như những lời đồn đoán mà đã xuất hiện cách đây hơn mười năm.
Steven Gerrard: Chi can trong tim co tinh yeu5
Gerrard và tình yêu từ thuở bé
Nhưng buồn cho Gerrard là điều đó đã không được toại nguyện. Đã có những lần Liverpool tưởng như nắm cơ hội trong tay, nhưng cơ duyên đã không đến với người đội trưởng. Đó âu cũng là ý muốn của số phận để người đời nhớ đến anh về những day dứt, như câu nói mà những fan bóng đá Anh dành cho Gerrard: “Huyền thoại Ngoại hạng Anh không có danh hiệu”. Một câu nói thể hiện rất nhiều niềm nuối tiếc trong đó.

Có một hình ảnh mà người viết không bao giờ quên trong những năm tháng ấy. Không phải là hình ảnh trong đêm Istanbul mà là một năm sau đó trong một trận đấu quy mô nhỏ hơn rất là nhiều. Trận chung kết FA Cup giữa Liverpool và West Ham. Ở những phút cuối trận, The Hammers đang dẫn trước với tỷ số 3-2, Gerrard gặp chấn thương và buộc phải rời sân. Vì đã hết quyền thay người, nên The Reds bắt buộc phải vùng lên trong thế thiếu người. Thế nhưng đúng phút bù giờ, người đội trưởng vào sân và bằng một cú sút búa bổ, anh mang về bàn thắng quý giá cho đội bóng. Khi đó Gerrard thậm chí còn không thể ăn mừng mạnh mẽ như mọi khi. Anh chạy thong thả đến khán đài có cổ động viên nhà, sau đó quay lưng và vỗ nhẹ dòng tên sau lưng áo như để khẳng định: “Đừng lo, khi các bạn còn chính con người này ở đây, trong giờ phút này”. Đúng, có Gerrard trên sân bóng là niềm tin của cổ động viên Liverpool lại càng tăng thêm vì suy cho cùng, sự tận hiến của số 8, liệu ai có thể bì kịp.
Steven Gerrard: Chi can trong tim co tinh yeu4
Bùng phát, phóng khoáng và không cần màu mè
Nhiều người thường so sánh rằng đội bóng của Klopp hiện nay chơi như một band Metal dữ dội với lối đá máu lửa, tốc độ. Thế nhưng, cách đây mười năm, Benitez không cần lối đá ấy thì vẫn có cái hồn Rock bên trong The Reds. Gerrard với những pha lên công về thủ không biết mệt mỏi, và nhất là những cú vung chân thương hiệu đã đem đến cái chất máu lửa ấy. Bùng phát, phóng khoáng và không cần màu mè. Đó chính là cái chất Rock không thể lẫn đi đâu được. Anh cống hiến cho đội bóng mà không màng gì đến cá nhân.

Lúc trẻ cần anh đá cánh, anh sẽ chạy và tạt như một tiền vệ cánh thực thụ. Khi tuyến giữa quá yếu về sức và cần Gerrard để càn lướt, thì chàng trai ấy sẽ sàng chạy khắp mặt sân để lấp đầy những khoảng trống. Khi đội bóng thiếu sự sáng tạo trên hàng công, thì anh sẽ đứng sau tiền đạo, “mồi chài” cho cầu thủ đứng cao nhất những cơ hội ngon ăn nhất để ghi bàn thắng. Và khi mà tuổi già không còn sức, nhưng huấn luyện viên cần một cầu thủ có thể chơi tuyến dưới để triển khai bóng, Gerrard cũng đã thi đấu rất tốt nếu như lời nhận xét của chính Pirlo là không sai.
Và ở năm cuối của ở Liverpool, khi không thể đóng góp nhiều Gerrard vẫn không hề phá tan đội bóng khi sẵn sàng ngồi lên ghế dự bị. Thậm chí anh còn đứng ra đập tan mọi nghi ngờ về phòng thay đồ khi sớm thông báo về tương lai của mình. Cái thứ tình cảm mà Gerrard dành cho Liverpool nó chỉ đơn giản là thế thôi. Đối với người đội trưởng, không có gì lớn lao hơn đội bóng. Dù đó có là bản thân mình.
Steven Gerrard: Chi can trong tim co tinh yeu3
Thứ tình cảm mà Gerrard dành cho Liverpool nó chỉ đơn giản là thế thôi.
Có một điều hơi lạ là dư luận thường muốn xét lại những ngôi sao trung thành với một màu áo. Nhất là những cầu thủ thi đấu cho những đội bóng không phải là quá lớn để có thể đạt được mọi thành công. Tại sao họ không ra đi theo tiếng gọi của vinh quang, của tiền bạc? Là vì lòng trung thành thực sự hay chính là nỗi sợ hãi vì phải bơi ra biển lớn. Nhưng có lẽ những người thích đặt ra câu hỏi ấy quên rằng, những cầu thủ là những người đã có quyền quyết định. Họ đã có thể đến với những đội bóng lớn hơn để có thể đoạt được mọi vinh quang và tiền bạc, thậm chí là danh tiếng kể cả khi không thể ra sân vào mỗi cuối tuần. Thế nhưng họ đã chọn được ở lại với màu áo của mình.

“Tại sao?” luôn là câu hỏi không dễ trả lời. Thì thôi hãy tạm chấp nhận những câu trả lời đơn giản nhất. Tại sao fan Liverpool không giận Gerrard? Có thể vì những lý do dài dòng mà bài viết đã nêu ra ở trên. Hoặc có thể đơn giản chỉ vì đó là tình yêu mà họ đã dành cho người đội trưởng, nó cao thượng lắm và sẵn sàng tha thứ đi mọi sai lầm. Và đó cũng là lý do “tại sao” Gerrard hay những cầu thủ huyền thoại một câu lạc bộ muốn ở lại màu áo của mình, bởi vì tình cảm níu kéo không cho họ có thể dứt áo ra đi. Chỉ vì trong tim có tình yêu. Thế thôi. 

PHƯƠNG GP
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Võ Hoàng Minh Khoa: Dũng mãnh và đầy quyết đoán

22h30 tối nay, U23 Việt Nam lần đầu tái ngộ U23 Uzbekistan ở một trận chính thức, sau cuộc đại chiến lịch sử năm 2018. Và nếu đội bóng đầy duyên nợ có biệt danh “Sói trắng”, thì lần này, chúng ta cũng sẵn sàng giáp mặt họ với một chiến binh mang nhiều phẩm chất của loài mãnh thú này.

X
top-arrow