Sergio Ramos: Mãi là trái tim kiêu hãnh của Hoàng gia

Tác giả Trên đường Pitch - Thứ Năm 30/03/2023 12:39(GMT+7)

92 phút 48 giây, cả sân Estadio da Luz nổ tung với cú lắc đầu lái bóng của Sergio Ramos. Real Madrid từ cõi chết trở về, còn Atletico Madrid gục ngã trước cánh cửa thiên đường. Đó là khoảnh khắc bản lề để Los Blancos vượt qua nỗi ám ảnh Decima đã kéo dài đằng đẵng hơn một thập kỷ và mở ra một chương vàng trong lịch sử đội bóng. Đó có lẽ cũng là khoảnh khắc mà người ta thấy rõ nhất tầm vóc của Sergio Ramos, người đội trưởng vĩ đại và thành công bậc nhất của Kền kền trắng.

 

Nhưng khoảnh khắc đó không tới một cách dễ dàng. Trước khi trở thành người hùng tại da Luz, Sergio Ramos đã từng là tội đồ khi sút hỏng quả penalty quyết định trong trận bán kết Champions League 11-12 với Bayern Munich. Trước khi trở thành một trung vệ hàng đầu thế giới, anh đã từng không biết bao nhiêu lần phải làm nền cho những pha đảo bóng ma thuật của Ronaldinho ở cánh phải.

Những khó khăn đó có thể đánh gục bất kỳ ai, nhưng Ramos với một tinh thần không biết sợ đã vượt qua tất cả để trở thành thủ lĩnh nơi hàng phòng ngự của Real Madrid. Chấp nhận dạt phải để Cannavaro và Metzelder đá trung vệ, sau đó trở lại vị trí trung tâm sau khi Ricardo Carvalho dính chấn thương, để rồi bắt cặp cùng Pepe và sau đó là Varane, mở ra thời kỳ hoàng kim của Real Madrid. Sergio Ramos chính là chứng nhân lịch sử, là gạch nối giữa hai thời kỳ Galacticos tại Bernabeu. 

Kể từ ngày Fernando Hierro nói lời từ biệt vào mùa hè 2003, kỷ nguyên Galacticos 1.0 gần như đã khép lại với Real Madrid. Los Blancos vẫn là một đội bóng toàn sao, vẫn giành những danh hiệu lớn dưới thời đội trưởng Raul Gonzalez, nhưng danh hiệu lớn nhất – chiếc cúp bạc Champions League vẫn lảng tránh họ. Chỉ tới khi Sergio Ramos đeo tấm băng đội trưởng, Real Madrid mới trở lại vị thế của nhà vua trên toàn cõi châu Âu. Ramos có thể không phải là một người gốc thủ đô như Raul, không phải là một chàng hoàng tử của thành Madrid, nhưng anh là một chiến binh với tinh thần của những võ sĩ đấu bò xứ Andalusia. 

Một năm sau quả penalty đáng quên trước Bayern Munich, người ta thấy Sergio Ramos cùng các đồng đội lại gục ngã trước Borussia Dortmund. Lại là bán kết Champions League, lại là những người Đức. Ramos đã chiến đấu tới giây phút cuối cùng khi anh ghi bàn nâng tỷ số lên 2-0 để níu kéo hy vọng cho Kền kền trắng, nhưng tất cả là không đủ để bù đắp cho thất bại 1-4 ở lượt đi. Sau trận đấu, người ta thấy anh bật khóc trong vòng tay của Casillas một cách đầy cay đắng. 

Tất cả những ký ức đau thương đó trui rèn nên một Ramos bản lĩnh, để rồi tất cả được đền đáp trong cái khoảnh khắc anh lắc đầu lái bóng hạ gục Thibaut Courtois trên đất Bồ Đào Nha. Và cũng chỉ hai năm sau, anh tiếp tục là hung thần của Atletico Madrid trong trận chung kết tại Milan và vượt qua bóng ma 2012 bằng cú sút thành công trên chấm luân lưu định mệnh. Sau những thất bại, Ramos vẫn luôn đứng dậy để chinh phục đỉnh cao, và chinh phục luôn cả trái tim của những Madridista khó tính nhất.

Người ta có thể coi anh như người kế nhiệm xứng đáng băng thủ quân và chiếc áo số 4 huyền thoại của Fernando Hierro. Ai đó có thể so sánh anh với hình bóng của Paolo Maldini, người cũng từng ghi dấu ấn cả ở vị trí hậu vệ biên và trung vệ. Một số người coi anh là kẻ phản diện với cú khóa tay khiến cho Mohamed Salah phải rời sân trong tức tưởi. Nhưng với các Madridista, Sergio Ramos là độc tôn, là duy nhất. 

Anh có thể là thiên thần khi tỏa sáng ở những giây phút mang tính sống còn, anh có thể là ác quỷ khi chơi thô bạo hay tiểu xảo với đối phương. Anh có thể làm tất cả để giành chiến thắng cho Real Madrid, như cái cách anh từng tuyên bố: “Tôi có thể đổ máu cả ngàn lần cho chiếc logo và màu áo này”.

Các Madridista đã không có cơ hội để nói lời từ biệt Sergio Ramos khi anh rời Bernabeu trong thời kỳ đại dịch. Vậy nên cái ngày 30/3 này sẽ là dịp để họ gửi lời chúc mừng sinh nhật và nói lời cảm ơn tới người đội trưởng vĩ đại của mình. Ramos có thể không giải nghệ trong màu áo trắng, nhưng anh vẫn sẽ mãi là một huyền thoại, một thủ lĩnh với trái tim kiêu hãnh của đội bóng Hoàng gia.

- Một bài viết của Frank TĐP

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Kieran McKenna: Vua về nhì của Ipswich Town

Ở 2 mùa giải gần nhất, Kieran McKenna 2 lần cùng Ipswich Town về nhì, nhưng chẳng có gì phải buồn hay tiếc nuối, vì cả 2 lần về nhì kể trên đều mang lại niềm vui cho mọi CĐV của CLB này.

Có một Jadon Sancho tự tin và kiêu hãnh ở Dortmund

Jadon Sancho rời Dortmund gia nhập Man United vào mùa Hè 2021. Ba mùa giải cuối cùng cho Dortmund trước khi cập bến "Quỷ đỏ", tổng thành tích ghi bàn và kiến tạo mỗi mùa của Sancho luôn là +29 G/A. Trong 2 mùa giải rưỡi khoác áo MU trước khi trở lại Dortmund theo Hợp đồng cho mượn, Sancho chỉ đặt dấu giày vào… 18 bàn.

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.