Một bài viết từ vị chiến lược gia từng làm việc với cả Harry Kane và Kylian Mbappé, Mauricio Pochettino, kể lại những ấn tượng và nhận định của ông về hai tiền đạo kiệt xuất này.
Một trong những bước ngoặt quan trọng nhất trong sự nghiệp của Harry Kane đã đến sau vài tuần kể từ khi tôi bắt đầu mùa giải đầu tiên trên chiếc ghế HLV trưởng của Tottenham Hotspur.
Ban đầu, Emmanuel Adebayor và Roberto Soldado là những sự lựa chọn hàng đầu của chúng tôi cho vai trò trung phong – những cầu thủ tuyệt vời, lão luyện và xứng đáng được tôn trọng. Còn Harry thì chỉ được đá chính ở Europa League. Vào ngày 18 tháng 9, chúng tôi có một trận đấu với Partizan Belgrade, nhưng Harry đã không có phong độ tốt và chúng tôi bị cầm hoà 0-0. 3 ngày sau, khi chúng tôi gặp West Bromwich Albion ở Premier League, tôi thậm chí đã không điền tên cậu ấy vào danh sách dự bị.
Vào tuần đó, Harry đã đến gặp tôi và ban huấn luyện của tôi. Cậu ấy nghĩ rằng mình xứng đáng được ra sân nhiều hơn.
Thông qua mọi video và số liệu thống kê mà chúng tôi có thể tìm thấy, chúng tôi đã kết luận với Harry rằng cậu ấy đã sai. Bởi vì nếu một cầu thủ chơi kém, quan trọng nhất là họ phải nhận thức được lý do tại sao chúng tôi – trong tư cách các HLV – lại nghĩ như vậy về họ.
Chúng tôi phải cho Harry thấy rằng cậu ấy vẫn cần phải cải thiện ở nhiều khía cạnh khác nhau. Cậu ấy đang đi đúng hướng, nhưng cậu ấy vẫn cần phải kiên nhẫn chờ đợi “thời” của mình và chứng minh cho chúng tôi thấy rằng cậu ấy giỏi hơn các đồng đội, rằng cậu ấy xứng đáng được đá chính. Cậu ấy cần phải chứng minh rằng chúng tôi có thể tin tưởng cậu ấy như chúng tôi đã tin tưởng những tiền đạo dày dạn kinh nghiệm hơn.
Đó là một cuộc thảo luận thực sự khó khăn, nhưng cũng rất tích cực.
Các cầu thủ chẳng bao giờ muốn nghe sự thật. Và theo quan điểm của tôi, nói với một cầu thủ rằng họ đã sai chưa bao giờ là một việc dễ dàng. Nhưng đó là một cuộc trò chuyện thực sự quý giá giữa Harry, trợ lý Jesus Perez của tôi, và tôi, khi chúng tôi cố gắng giúp cậu ấy bằng cách tỏ ra thật nghiêm khắc, thật cứng rắn.
Điều quan trọng nhất đối với tôi và ban huấn luyện của mình là đánh giá chính xác thời điểm Harry – hoặc bất kỳ cầu thủ trẻ nào – sẵn sàng chiến đấu cho Tottenham.
Đánh giá chính xác thời điểm và không vội vàng – đây là một quyết định cực kỳ quan trọng. Bởi vì nếu bạn vội vàng với một cầu thủ, khi họ chưa sẵn sàng, họ sẽ không có được những màn trình diễn đạt tiêu chuẩn và rủi ro sẽ rất lớn. Khi bạn đưa họ ra tiền tuyến, bạn phải “chống lưng” cho họ từng trận một, để họ có thể tích luỹ kinh nghiệm và cảm thấy tự tin rằng, ngay cả khi họ mắc sai lầm, bạn vẫn sẽ ủng hộ họ.
Vào tháng 9 năm 2014, chúng tôi không nghĩ rằng Harry đã sẵn sàng.
Khuynh hướng vị trí dứt điểm của Harry Kane thay đổi như thế nào trong những năm tháng chơi cho Tottenham Hotspur? |
Thời điểm ấy, chỉ mới vài tháng trôi qua kể từ khi chúng tôi gặp Harry lần đầu tiên. Hãy nhớ rằng, khi chúng tôi tiếp quản Tottenham, cậu ấy mới 20 tuổi. Cậu ấy đã có 4 lần được đem đi cho mượn và chỉ mới chơi vài trận ở Premier League, ghi vỏn vẹn 3 bàn.
Nhưng tôi và ban huấn luyện của mình rất thích làm việc với các cầu thủ trẻ. Chúng tôi yêu thích việc nghiên cứu và khám phá ra chính xác những gì họ cần cải thiện để vươn lên đỉnh cao. Và tôi nghĩ rằng, với tư cách là một ban huấn luyện, tôi và đội ngũ của mình có khả năng phát hiện những phẩm chất bẩm sinh và nhìn ra tiềm năng của các cầu thủ trẻ.
Lần đầu tiên nói chuyện với Harry, chúng tôi đã nhìn ra nó và cảm nhận được nó. Chúng tôi nhận thấy được những phẩm chất giúp cậu ấy có tiềm năng trở thành một trong những tiền đạo xuất sắc nhất tại Anh.
Một trong số đó là tâm lý của chàng trai này – chúng tôi đã nhìn thấy sự quyết tâm trong tâm trí của cậu ấy, cách cậu ấy nghĩ về bóng đá và hiểu về cuộc chơi này. Chúng tôi nhìn thấy khả năng học hỏi và phát triển ở Harry, để cậu ấy có thể đạt đến đẳng cấp của một ngôi sao đích thực. Cậu ấy cũng đã khiến chúng tôi ấn tượng với kỹ thuật mà mình sở hữu – cách Harry chạm bóng và dứt điểm.
Nhưng nhìn ra được tiềm năng là một chuyện. Tiếp theo sẽ có rất nhiều việc cần làm, và toàn là việc cực khó cả. Chúng tôi phải dành thời gian với Harry, thuyết phục chàng trai này rằng cậu ấy thực sự có thể đạt đến đẳng cấp mà chúng tôi kỳ vọng dựa trên tiềm năng của cậu ấy.
Chúng tôi phải rèn luyện thể chất cho cậu ấy, chạy bộ và tập gym, giúp cậu ấy trở thành kiểu cầu thủ mà chúng tôi muốn. May mắn thay, Harry rất thông minh: Cậu ấy hiểu cơ thể của mình, những khả năng cũng như giới hạn của nó. Cậu ấy biết cách chăm sóc bản thân. Và tất cả những sự nỗ lực này – từ cả bản thân cậu ấy và chúng tôi – đã giúp cậu ấy trở nên mạnh mẽ hơn, dẻo dai hơn, với một thể hình tốt hơn, cơ bắp hơn và cũng nhanh nhẹn hơn. Điều đó đã giúp cậu ấy tạo ra nhiều đóng góp hơn trong các trận đấu và pressing rất tốt.
Khoảnh khắc quan trọng tiếp theo diễn ra sau đó vài tuần, vào ngày 2 tháng 11.
Harry đã ghi đến 169 bàn cho tôi và các trợ thủ của tôi, nhưng pha đá phạt thành bàn diễn ra vào phút cuối cùng tại Villa Park (một trận đấu mà Spurs đã thắng 2-1) vẫn là bàn thắng mà tôi thích nhất. Bởi vì nó mang tính quyết định, đối với cả chúng tôi lẫn cậu ấy.
Trước đó, chúng tôi chỉ mới kiếm được 11 điểm sau 9 trận đầu tiên. Đó là một thời điểm thực sự khó khăn đối với CLB. Nhưng từ khoảnh khắc bàn thắng ấy được ghi trở đi, mọi thứ đã bắt đầu trở nên dễ dàng hơn. Mọi người đã bắt đầu hiểu những gì mà chúng tôi đang cố gắng làm, vị thế mà chúng tôi muốn đưa Tottenham đạt đến. Đối với tôi, đó là một khoảnh khắc cực kỳ quan trọng. Và khi tôi gặp lại Harry vào thời điểm này, tôi vẫn nói với cậu ấy rằng cậu ấy đã cứu chiếc ghế của tôi, bởi vì bàn thắng đó đã giúp chúng tôi bình tĩnh lại và khiến mọi người tin tưởng vào dự án của chúng tôi.
Kể từ thời điểm đó, Harry đã đạt đến đẳng cấp mà chúng tôi kỳ vọng và thể hiện trong mọi trận đấu lý do tại sao chúng tôi tin tưởng cậu ấy. Rất nhanh chóng, cậu ấy đã trở thành một trong những tiền đạo xuất sắc nhất của Premier League. Và cậu ấy hoàn toàn xứng đáng với lời ca ngợi đó. Harry được như vậy là nhờ tài năng của cậu ấy, tinh thần chiến đấu của cậu ấy, luôn đẩy giới hạn lên ngày càng cao hơn. Giờ đây, cậu ấy chính là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.
Ban đầu, tôi đã đánh giá Harry là một tiền đạo thiên về hướng số 9 truyền thống. Có lẽ là vì các đặc điểm thể chất và cách cậu ấy di chuyển. Nhưng chúng tôi đã giúp cậu ấy cải thiện khả năng chạy, pressing và di chuyển vào các khu vực khác nhau, sử dụng các khoảng không gian khác nhau trên sân đấu. Do đó, cậu ấy đã trở thành một cầu thủ có thể chơi tốt ở cả trong lẫn ngoài vòng cấm, bởi khả năng đọc trận đấu của cậu ấy thật đáng kinh ngạc. Cậu ấy cảm nhận được những gì đội mình cần và khi chúng tôi gặp khó trong việc lên bóng vì bị pressing, cậu ấy có thể lùi xuống khu trung tuyến để giúp chúng tôi phát triển bóng hoặc thực hiện các pha kiến tạo. Và nếu bạn muốn cậu ấy làm điều đó, bạn cần cậu ấy có khả năng hoạt động rộng thay vì chỉ quanh quẩn trong vòng cấm. Vì vậy, chúng tôi đã giúp cậu ấy cải thiện sức bền. Để có thể chơi như vậy, bạn cần một đôi chân mạnh mẽ.
Và nếu Harry lui xuống những vị trí đó trong trận đấu tứ kết World Cup sắp tới, sẽ rất khó để đội tuyển Pháp có thể ngăn cản cậu ấy.
Một điều rất quan trọng mà các đối thủ cần làm khi Harry có bóng là họ phải buộc cậu ấy phải thực hiện những đường chuyền về, bởi vì chàng trai này có khả năng nhìn ra được các khoảng trống phía sau hàng thủ của bạn. Vì vậy, nếu cậu ấy lùi sâu và sau đó xoay người với quả bóng trong chân, bạn cần hàng thủ của mình lui xuống thật nhanh. Nếu bạn để lộ ra khoảng trống phía sau hàng thủ của mình, bạn có thể sẽ phải trả giá đắt.
Nhưng đồng thời, tại Spurs, chúng tôi cũng luôn muốn thấy Harry hiện diện trong vòng cấm, bởi vì cậu ấy là một sát thủ đích thực tại đó.
Nhưng vấn đề là Harry cứ liên tục lui xuống khu trung tuyến. Đôi khi là vì đội bóng cần cậu ấy làm vậy, nhưng đôi khi là vì cậu ấy muốn được nhận bóng thật nhiều hơn là chờ đợi trong vòng cấm để dứt điểm. Vậy nên bạn và ban huấn luyện của mình cần vạch ra sách lược, chiến thuật thật rõ ràng, cụ thể cho trận đấu. Và đối với tôi và tư tưởng bóng đá của tôi, khi Harry ở trong vòng cấm là lúc cậu ấy có thể trở nên hữu ích nhất.
Nhiệm vụ chính của Harry phải là ghi bàn. Cậu ấy không nên nghĩ rằng ưu tiên của mình là sắm vai một cầu thủ kiến thiết. Cậu ấy không phải là Christian Eriksen, cậu ấy là Harry Kane. Cậu ấy là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới và nhiệm vụ chính của cậu ấy phải là ở trong vòng cấm.
Lần đầu tiên tôi huấn luyện Kylian Mbappé hoàn toàn khác so với lần đầu tiên tôi gặp Harry.
Như đã nói, khi tôi gia nhập Spurs, Harry chỉ mới 20 tuổi và đang ở giai đoạn khởi đầu của sự nghiệp. Còn khi tôi tiếp quản chiếc ghế HLV trưởng của Paris Saint-Germain, vào giữa mùa giải 2020-21, Kylian tuy chỉ mới 22 tuổi nhưng đã giành 4 chức vô địch Ligue 1 và 1 World Cup. Sự khác biệt là rất lớn. Khi tôi gặp Kylian lần đầu, cậu ấy vô cùng tự tin – hoàn toàn khác so với một Harry non trẻ.
Tất nhiên, Kylian có một cái tôi lớn, nhưng là theo hướng tích cực. Tất cả các cầu thủ lớn đều có cái tôi lớn. Không đời nào có trường hợp ngoại lệ đâu. Và rất khó để xử lý một lượng (cực kỳ) lớn áp lực ở độ tuổi còn trẻ đến vậy. Nhưng có một điều rất quan trọng đối với tôi là Kylian là một chàng trai thực sự tuyệt vời. Cậu ấy kiêu ngạo, nhưng là theo hướng tích cực. Cậu ấy có một cái tôi lớn, nhưng không để cho cái tôi đó kiểm soát mình – điều này đôi khi sẽ xảy ra với một cầu thủ dù chỉ mới bắt đầu sự nghiệp nhưng đã đạt được rất nhiều thành tựu. Không, Kylian có thể kiểm soát tốt cái tôi của cậu ấy, và điều này rất quan trọng.
Vì vậy, tại PSG, tôi thấy rằng nếu Kylian mắc một sai lầm, tôi có thể dễ dàng giải thích lý do cho cậu ấy và những gì chúng tôi cần cậu ấy làm để cậu ấy có thể cải thiện bản thân qua từng trận đấu. Có lẽ giới truyền thông đã rêu rao một hình ảnh khác về Kylian, nhưng thực tế thì cậu ấy là một chàng trai rất tốt, rất dễ làm việc cùng.
Trên sân đấu, cậu ấy thích di chuyển vào không gian hành lang trong phía cánh trái, như bạn có thể thấy từ đồ hoạ vị trí dứt điểm bên dưới. Và khác với Harry, cậu ấy là một cầu thủ không cần và cũng không quá ham hố việc kết nối với toàn bộ trận đấu. Cậu ấy có thể “mắc màn” ở đó trong 5 hoặc thậm chí là 10 phút, không tham gia vào trận đấu, không tham gia vào lối chơi chung của đội, và sau đó, khi thời cơ đến, cậu ấy sẽ bùng nổ để làm một điều gì đó tuyệt vời và giúp bạn thắng trận.
Harry cần cảm thấy cậu ấy được kết nối với toàn bộ trận đấu. Nhưng Kylian thì ngược lại. Nếu không được chạm bóng, cậu ấy vẫn rất vô tư, thoải mái. Cậu ấy cực kỳ tự tin, cậu ấy biết rằng một khi quả bóng đến chân, cậu ấy sẽ đánh bại mấy gã muốn ngăn cản mình và làm những điều mà cậu ấy đã quá thuần thục.
Tôi biết Kylian rất ngưỡng mộ Ronaldo Nazario da Lima. Và nếu bạn muốn tìm kiếm những cầu thủ trong quá khứ có các điểm tương đồng với Kylian, thì Ronaldo Brazil chính là một trong số đó – bao gồm những pha bứt tốc, kỹ thuật rê dắt bóng qua các đối thủ và ghi bàn.
Kylian cũng thích xem và nói về bóng đá. Đôi khi, những cầu thủ có nhiều tài năng đến vậy không mấy quan tâm đến chuyện chiến thuật, tổ chức và lối chơi của các đội bóng. Họ tập trung hơn vào các bàn thắng và những pha bóng mãn nhãn. Nhưng Kylian thì rất thích nói về chiến thuật và đọc trận đấu.
Cậu ấy thường nhắn tin hỏi tôi nghĩ gì về tình huống này, tình huống kia về mặt chiến thuật. Tôi sẽ bảo cậu ấy đến văn phòng của mình vào sáng hôm sau để chúng tôi có thể thảo luận sâu hơn về vấn đề đó, tại sao một đội bóng lại chơi với hàng thủ 3 trung vệ hoặc 4 hậu vệ, pressing ra sao, triển khai bóng từ hàng thủ như thế nào. Cậu ấy rất thích trò chuyện về những ý tưởng bóng đá của chúng tôi.
Đó chính là một điểm chung giữa Harry và Kylian. Họ thực sự yêu thích việc tìm hiểu và thảo luận chuyên sâu về bóng đá.
Và đây là lý do tại sao tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu chúng ta được thấy họ trở thành đồng đội của nhau. Họ sẽ hoàn toàn “hợp cạ” nhau. Có thể một mối quan hệ đối tác tương tự như cặp Harry Kane – Son Heung-min ở Spurs sẽ được tạo nên. Sự kết nối giữa họ sẽ rất tuyệt vời và cả hai có thể chia sẻ với nhau những ý tưởng về chiến thuật và các pha di chuyển.
Có lẽ điều đó sẽ không bao giờ trở thành hiện thực; Khi tôi còn làm việc ở PSG, tôi biết Spurs sẽ không bao giờ muốn bán Harry. Và tôi cũng không bao giờ muốn làm điều gì gây ảnh hưởng tiêu cực đến Tottenham, bởi vì tôi yêu CLB này. Nhưng có thể vào một ngày nào đó trong tương lai, khi tôi đang làm việc cho một CLB khác và Harry quyết định rời Tottenham, có lẽ tôi sẽ cố đưa cậu ấy tới với mình.
Và do đó, nếu bạn yêu cầu tôi kể tên hai cầu thủ tấn công tuyệt vời có thể đá cặp cực tốt với nhau, thì đó sẽ là Harry Kane và Kylian Mbappé.