Samuel Eto’o: Những ngày báo đen cầm đầu bầy sư tử

Tác giả Phương GP - Thứ Hai 29/08/2016 16:39(GMT+7)

“Sư tử”, đó là những gì hiện thân cho Chelsea, không phải vì hình ảnh chúa sơn lâm đã từng trị vì trên cái logo của câu lạc bộ hơn nửa thế kỷ, mà bởi cái chất máu lửa, mãnh liệt và quả cảm chảy bên trong huyết quản của The Blues.
Samuel Eto’o: Những ngày báo đen cầm đầu bầy sư tử
Thế nhưng có một điều kỳ lạ là suốt những năm tháng từ khi Chelsea tự mình xây dựng nên một đế chế thì không hề có một chú sư tử lĩnh án trung phong trên hàng tiền đạo, họ đã từng có “Voi rừng” rồi tới “Hoàng tử bé”, “Voi con” và cuối cùng là “Quái thú”, cũng “dữ dằn”, "nguy hiểm" đấy nhưng tất cả đều không mang trong mình dáng dấp của vị chúa sơn lâm trên sân cỏ. 
 
“Báo đen” là hình ảnh mà mọi người vẫn thường liên tưởng đến Eto’o khi còn tung hoành trên các sân cỏ La Liga và Serie A. Một phong cách rình rập, nhẹ nhàng, uyển chuyển như một con báo đang thăm dò, tiếp cận con mồi và khi mà cơ hội đang ở trước mũi giày thì sẽ xuất hiện một pha bứt phá mạnh mẽ, nhanh nhẹn hệt một con báo tham gia vào bữa ăn thịnh soạn, không chần chừ, không do dự để tiếp theo là cú rướn người cùng một cú sút như tên bắn tầm thấp vào góc chết khung thành, nơi mà thủ thành dù muốn che chắn cỡ nào cũng đành bất lực. Chính vì thế mà giới báo chí quên mất đi hình ảnh “con sư tử bất khuất” của đội tuyển Cameroon để khoác lên anh hình ảnh một con báo đầy dũng mãnh.
Samuel Eto’o - con báo đen đã từng tung hoành La Liga trong màu áo Barca
“Trẻ trung” - là từ ngữ mà giới mộ điệu dành cho lứa thế hệ Chelsea “mới” mà “người Hạnh Phúc” Mourinho tiếp nhận, một lứa cầu thủ mà chính từ bàn tay kẻ được mệnh danh là “Người đặc biệt thứ hai” đã dày công xây dựng trước khi bị ông chủ khó tính đá khỏi Chelsea bởi những thành tích nghèo nàn. Một lứa cầu thủ không còn những cái tên quen thuộc từng cùng ông thầy người Bồ Đào Nha chinh chiến trong thời gian “lập quốc” của mình, một lứa cầu thủ không còn những thân hình “thô kệch, cơ bắp” mà thay vào đó là sự dẻo dai và kỹ thuật. Đội hình áo xanh ngày đó vẫn thi đấu rất hay, cũng rất hiệu quả đúng tiêu chí của Mourinho, chỉ thiếu mất một thứ có thể giúp ông lên đỉnh cao-hơi thở của Drogba.
 
“Già nua”- là những gì báo chí miêu tả khi thấy Eto’o đang cầm tay lái chiếc Bugati Veyron chạy trên những nẻo đường ở nước Nga xa xôi. Không còn những màn bức tốc mạnh mẽ để tạo nên những bộ tam tấu thống trị thế giới khi còn ở Barcelona, hay những pha cài người ma mãnh đã từng giúp Inter Milan đạt cú ăn ba lịch sử. “Báo đen” lựa chọn nghỉ hưu sớm ở tuổi 30, đến với đội bóng nhà giàu Anzhi Makhachkala để hưởng mức lương cao nhất thế giới. Thế nhưng đời không như mơ, ông chủ Suleyman Kerimov bị cáo buộc vào những vi phạm kinh tế, thế là đội bóng quyết định cắt giảm chi phí mà trong đó việc đầu tiên là yêu cầu Eto’o cắt giảm lương thưởng. Anh tức giận và quyết định đệ đơn đòi ra đi.
 
Thế rồi như một định mệnh ngày 29 tháng 8 cách đây tròn 3 năm, Eto’o ký vào bảng hợp đồng 1 năm với Chelsea, một bản hợp đồng có lẽ là hợp lòng với cả đôi bên. Eto’o được trở về với bóng đá đỉnh cao, được hưởng lương bổng ngất ngưởng, và một năm là quá đủ để “hàn huyên tâm sự” với ông thầy cũ. Còn với Mourinho, sau một mùa hè chán nản với hàng tiền đạo của The Blues, cuối cùng ông cũng rước về bản hợp đồng khả dĩ nhất trong thời kỳ mà việc tìm kiếm và thuyết phục được một tiền đạo đẳng cấp còn khó hơn lên trời. Nhưng tiếc rằng sự hợp lòng ấy chỉ thể hiện trên giấy tờ, còn dưới sân cỏ lại là một câu chuyện khác, Chelsea vẫn thể hiện bộ mặt thất thường yếu đuối như những chú “mèo” hiền lành, còn Eto’o thì như con báo già mỏi mệt, bàn thắng đến cứ nhỏ giọt không đều đặn.
Samuel Eto’o già nua tập luyện bên cạnh các đồng đội trẻ
Những ngày cuối tháng 2 năm 2014, Mourinho điên tiết lên với hiệu suất của hàng công đội nhà, ông chỉ trích những chân sút và như giọt nước tràn ly, ông chỉ thẳng mặt cậu học trò Eto’o mà nói rằng: “Tôi không biết cậu ấy 32 hay 35 tuổi nữa”. Thế là từ đó nào là cơ số những nghi ngờ không hay dành cho tiền đạo người Cameroon, và ở đâu như trên trời rơi xuống cái kết luận “Eto’o chính xác là 39 tuổi” của cô bồ cũ Anna Barranca, và cư dân mạng thậm chí còn được một phen háo hức khi bức ảnh chế Eto’o trong bộ dạng già “lú khú” tay cầm lấy một cây gậy xuất hiện. Eto’o tức điên lên và trả lời lạnh lùng với báo chí rằng: “Những kẻ nói tôi gian lận tuổi là những kẻ ngu ngốc”.
 
“Hồi xuân”- phút 55 trong trận derby London, Vertonghen có bóng trong chân thật trống trãi, bỗng nhiên Schurrle ở đâu đến pressing, vậy là hậu vệ người Bỉ giật mình trượt chân và chuyền về bất cẩn cho thủ thành Lloris, Eto’o như từ dưới đất chui lên đón đầu trái bóng và “xỏ kim” thủ quân người Pháp mở điểm cho Chelsea. Cả sân vận động Stamford Bridge như nổ tung sau khoảng thời gian dài căng thẳng. Eto’o dang đôi tay ngạo nghễ ở đường biên cuối sân trước khi đứng trước cái cột cờ phạt góc, anh đưa một tay nắm lấy cột cờ còn tay kia xoa bóp lưng bắt chước lại hình ảnh “chế” mấy hôm nay của mình. Eto’o là vậy, một con báo kiêu hùng sẵn sàng đáp trả lại mọi lời chỉ trích bằng chính hành động chứ không chỉ là lời nói suông.
Samuel Eto’o và màn ăn mừng đầy thách thức
Anh không cần phải nhắc nhở lại mọi người rằng ai là người đã ghi bàn vào lưới Liverpool ở trận lượt đi để ấn định chiến thắng 2-1, ai mà chỉ cần vài tháng ở nước Anh để trở thành người thứ tư trong lịch sử có thể lập hattrick vào lưới Man United. Hiệu suất ghi bàn của Eto’o thấp, nhưng đó là vì anh không còn đủ thể lực để ghi bàn ở tất cả các trận đấu nhỏ và đó cũng chỉ là do phong độ nhất thời mà thôi. Còn ở những trận đấu lớn đòi hỏi đẳng cấp, Eto’o là người đã khẳng định giá trị của Chelsea khi biến một mùa giải thất bại của The Blues thành một mùa giải đáng nhớ khi bất bại với tất cả những thành viên còn lại của Tứ đại gia. Không nói đâu xa, hai tuần sau trận đấu với Totenham, “Báo đen” mở màn cho bữa đại tiệc thịnh soạn trên sân Samford Bridge trước màn hủy diệt đại kình địch Arsenal.
 
“Trưởng thành”- Và khi Chelsea có Eto’o, các cầu thủ trẻ cũng đã trở nên già dặn hơn trước rất nhiều. Có nhiều nhận định cho rằng, lời nói của Mourinho chỉ là lời khích tướng hướng đến Eto’o mà thôi chứ không có ý dè bỉu gì cả, không biết thực hư như thế nào nhưng rõ ràng Mourinho đã đúng khi chọn Eto’o chứ không ai khác làm người bị chỉ trích. Eto’o vững vàng và cả Chelsea vững vàng vượt qua khoảng thời gian giáng sinh đầy mỏi mệt, họ có thể cạn kiệt thể lực nhưng tinh thần thì không. Một hình ảnh Chelsea yếu đuối dưới thời André Villas-Boas đã được cởi bỏ và thay vào đó là hình ảnh già rơ, cứng cựa như những gì người ta mong ngóng ở The Blues. Điển hình là sự kiên định trước thời khắc lịch sử của Liverpool mùa bóng 2013-2014, trận đấu bản lề khiến những Kopites khi nhớ lại cũng khó tránh được sự hờn giận khi họ đã để tuột mất ngôi vương sau trận thua 0-2 trước bầy sư tử xanh, đó là một Chelsea lầm lỳ đến đáng sợ, hình ảnh của một nhà vô địch tương lai mà chỉ một năm sau họ đã biến nó thành sự thật.
Samuel Eto’o bản lĩnh trong trận đấu làm thất vọng các CĐV của Liverpool
Mùa hè 2014, Eto’o nói lời chia tay The Blues, nhưng chỉ cần ngay trận đầu tiên gặp mặt đội bóng cũ, anh liền ghi bàn vào lưới Courtois. Trên 30 tuổi, và chỉ cần một vài trận đấu là “Báo đen” ghi bàn vào lưới tất cả những thế lực bóng đá Anh, bấy nhiêu thôi cũng đủ để nói hết tầm cỡ của Eto’o rồi. Sự nghiệp của Eto’o thật kỳ lạ khi nó cứ ẩn chìm trên báo chí chứ không nổi như cồn nếu so với những gì anh đã đạt được, có lẽ nhờ thế mà nó trở nên kỳ bí và hấp dẫn như những câu chuyện sử thi về những anh hùng thần thoại. Một năm ở Chelsea cũng chỉ là một chương trong câu chuyện ấy mà thôi, những chương khác hãy để dành đến cho thời gian sau này vậy. Một bài viết cho hôm nay để ta nhớ rằng 3 năm trước: đã từng có một con báo già cầm đầu bầy sư tử.

► Xem thêm thông tin lịch thi đấu Ngoại hạng Anh và bảng xếp hạng bóng đá Đức hôm nay.

PHƯƠNG GP (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.